Chủ Nhật, 16 tháng 2, 2025

Tin Mừng cho Đời sống

 1. Tin Mừng không dễ mừng vì dễ đụng chạm :
    Một trong những dạy dỗ quan trọng của Chúa Giêsu ( GS ) tại Nhà hội là câu chuyện trong Phúc Âm Macco ghi lại. Ngay đến giai đoạn này, giới thẩm quyền tại Nhà hội có cái nhìn nghi ngờ mọi sự dạy dỗ của Chúa GS, nếu không muốn nói là thù nghịch. Họ không thể quên được điều Chúa đã làm khi đuổi những người buôn bán ra khỏi Đền Thờ, Ngài đã đụng chạm đến công việc làm ăn, làm hỏng mối lợi lớn mà họ đã có từ nhiều đời ( Mc 11,15-18 ). Họ đã thất bại khi tìm cách đẩy Chúa GS vào thế thủ lúc chất vấn thẩm quyền của Ngài ( Mc 11,27-33 ). Khi nêu ra ẩn dụ về người làm vườn nho ( Mc 12,1-12 ), Chúa đã đụng chạm đến xương tủy của họ, họ thừa hiểu Người đã nhắm vào họ mà kể dụ ngôn ấy ( c 12 ). Một nhóm thầy luật khác đã tìm cách gài bẫy Chúa, nhưng cũng thất bại ( Mc 12,13-17 ) và ngay cả người Saduse ( có sách phiên dịch là Xa-đốc ) cũng thế ( Mc 12,18-27 ).
    Trái với những thầy dạy luật khác đã tra vấn gài bẫy Chúa GS, ở đây, Tin Mừng Macco cho thấy một thầy dạy luật nêu câu hỏi từ tấm lòng chân thành : "Trong các điều răn, điều nào là đầu hết ?"( Mc 12,28b ). Chữ "đầu" không nhằm nói đến thứ tự ưu tiên, nhưng nhấn mạnh tầm quan trọng. Chúa GS đã trả lời ngay : "Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, TC của ngươi hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức lực ngươi...Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình"  ( Mc 12,30-31 ), Ngài dùng hai câu trong Sáng thế và Lê vi ( St 6,5 v Lv 19,18 ) và Chúa GS phán rằng : "Chẳng có điều nào khác lớn hơn các điều răn đó"( Mc 12,31b ) - Thầy dạy luật này không những khâm phục sự khôn ngoan tuyệt vời của Chúa ( c 32 ) mà còn đi bước xa hơn trong việc so sánh với của lễ toàn thiêu và hy lễ ( x Mi-chê 6,6-8 v Ô-sê 6,6 ). Không ai dám hỏi Chúa GS nữa ( c 34b ), không phải vì họ không hiểu cách trả lời lạ lùng của Ngài, nhưng vì Chúa đưa họ đến một toàn hảo mới mà họ chưa bao giờ kinh nghiệm. Chưa có ai nối hai điều này lại với nhau và tóm tắt luật pháp Chúa gọn trong hai điều tối quan trọng là "Kính Chúa và yêu người". Đến đây, Chúa GS nhìn ông bằng ánh mắt yêu thương với lời mời gọi thầy dạy luật này tiến bước xa hơn : Hãy đi trọn con đường và trở thành công dân chân chính của Nước Trời.
    Một đoạn Tin Mừng sau đây nghe cũng không dễ mừng, vì đụng chạm tới nỗi lo của con người, nhưng hoàn toàn ứng nghiệm cho bối cảnh lịch sử thế giới hôm nay, mặc dù đã được Chúa trấn an : "Chúa GS phán : Anh em hãy coi chừng, đừng để ai lừa gạt anh em, vì sẽ có nhiều kẻ mạo danh Thầy đến nói rằng : Chính ta đây là Kitô, và họ sẽ lừa gạt được nhiều người. Anh em sẽ nghe có giặc giã và tin đồn giặc giã; coi chừng, đừng khiếp sợ, vì những việc đó phải xảy ra, nhưng chưa phải là tận cùng. Qủa thế, dân này sẽ nổi dậy chống dân kia, nước này chống nước nọ. Sẽ có những cơn đói kém, và những trận động đất ở nhiều nơi. Nhưng tất cả những sự việc ấy chỉ là khởi đầu những cơn đau đớn"( Mt 24,4-8 ). Cùng thời điểm này, ta thấy nhiều kẻ mạo danh Chúa tự xưng; chiến tranh xảy ra ở nhiều nước; đói kém, động đất xảy ra ở nhiều nơi...

2. Bài giảng trên núi : Mt 5,1-12.
    "Bài giảng trên núi" hay còn gọi là "Tám mối phúc thật" vì bài giảng được Chúa GS mở đầu bằng 8 phước lành, có điều là 8 phước lành này lại mang một ý nghĩa trái ngược tiêu chuẩn thế gian. Phải chăng, đây là bài giảng không phải cho dân chúng, nhưng chỉ dành riêng cho các Môn đệ của Chúa ? Matthêu ghi rõ : "Thấy đám đông, Chúa GS lên núi. Người ngồi xuống, các Môn đệ đến gần bên. Người mở miệng dạy họ..."( Mt 5,1-2 ). Nếu vậy thì xem đây như là bài giảng dành cho những người thuộc về Nước Trời ( Xin lỗi, quan điểm cá nhân ).
    Nước Trời khác hẳn với nước trần gian, những điều mô tả người thuộc Nước Trời khó được người đời chấp nhận. Người thuộc Nước Trời nghèo khó vì họ đã học tin cậy vào chỉ một mình Thiên Chúa ( TC ), TC luôn yêu thương và bênh vực người nghèo, Ngài là hiện thân của người nghèo vì Ngài đã xuống thế trong thân phận một người nghèo và đã sống thật với tinh thần nghèo khó. Người thuộc Nước Trời than khóc khi thấy tình trạng bại hoại của thế gian và Phúc Âm bị từ chối. Người thuộc Nước Trời đói khát sự công chính vì trần gian đầy dẫy sự bất công, và họ đang trông chờ ngày mà sự công bình của Chúa ngự trị. Người thuộc Nước Trời thương xót vì họ biết rằng họ đã nhận được sự xót thương. Người thuộc Nước Trời có lòng trong sạch vì họ học biết rằng TC của họ chân thật, không bao giờ lừa dối. Người thuộc Nước Trời là người xây dựng hòa bình vì Chúa GS là sự bình an của họ. Người thuộc Nước Trời khoan dung với người bắt bớ mình vì biết rằng họ được kêu gọi không phải để sống yên hàn nhưng để trung thành với Chúa.
    Sống Nước Trời là điều khó, vì đó là con đường Thập giá. Con đường đó không đem lại những giá trị hạnh phúc theo tiêu chuẩn đời này. Con đường đó đòi sự từ bỏ lối sống an nhàn hưởng thụ. Đó là con đường nghèo khó, than khóc, nhu mì, đói khát, thương xót, trong sạch, hòa giải, bắt bớ. Đây là con đường dành cho những ai muốn thật tâm theo Chúa. Tại đây những giá trị theo tiêu chuẩn trần gian bị đảo ngược.
    Tuy nhiên, trước mặt Chúa họ là những người được phước. Đó là hạnh phúc chân chính dành cho những người bị xã hội coi là vô phước như kẻ nghèo, kẻ có tâm hồn tan nát, kẻ bị bắt bớ, kẻ bị lao tù. Đó là hạnh phúc vĩnh cửu dành cho những người sống nhu mì, trong sạch theo ý muốn TC; điều mà loài người kiêu ngạo, giả dối cho là dại dột, ngu si.
    Chúng ta - những con cái của Chúa, được kêu gọi để sống một lối sống ngược đời ! Ta được kêu gọi và tự nguyện để sống như thế, do vậy ta không phải là những nạn nhân, nhưng là những người của Nước Trời. Chúng ta được kêu gọi kiến tạo một cộng đồng những người theo Chúa, nơi đó thực sự có sự trong sạch, có sự nhu mì, có sự tha thứ, có sự chữa lành, có sự công chính; nơi đó vinh quang Nước Trời được bày tỏ.

3. Bài giảng nơi đồng bằng : Lc 6,17-49.
    Có điều lạ là trong "bài giảng nơi đồng bằng" ta bắt gặp "bài giảng trên núi" của Chúa GS mà thánh Luca ghi lại trong Tin Mừng của mình. Một chi tiết cho thấy khá rõ, Thánh Luca viết rằng : Khi tuyển chọn 12 Tông đồ xong, "Chúa GS đi xuống núi cùng với các ông, Người dừng lại ở một chỗ đất bằng. Tại đó có đông đủ Môn đệ của Người và đoàn lũ dân chúng từ khắp nơi...đến để nghe Người giảng"( Lc 6,17-18 ). Nhất Lãm về nội dung nhưng không nhất lãm về vị trí địa lý, vì có thể Luca nghe được bài giảng của Chúa GS từ trên núi nhưng đến khi xuống núi ông mới nhìn và viết lại. Bài giảng thành một bản dài vì chứa nhiều vấn đề cần thiết. Ở đâu cũng được, miễn là chuyển tải được thông điệp của Chúa, người viết có thể hệ thống kiến thức, sắp xếp bố cục để trình bày.
    Lời dạy của Chúa GS trong Bài giảng nơi đồng bằng ( Lc 6,17-49 ) cũng tương tự như Bài giảng trên núi, đã thu hút đông đảo người nghe. Chúa khuyên bảo mỗi con dân Ngài đem luật vàng này vào cuộc sống. Đức tin Kitô giáo không dừng lại nơi giáo lý tiêu cực của những điều cấm kỵ; nhưng là những áp dụng tích cực, những điều phải làm, phải sống bằng một tình yêu thương thật ( Lc 6,27-35 ). Tình yêu đến từ một cảm nhận sâu xa của một lòng trắc ẩn mạnh mẽ đối với người khác. Dù cho người đó đối xử tệ thế nào, xấu xa ra sao; Chúa GS thách thức từng con dân Ngài sống với một cam kết : Chỉ mong ước người đó hạnh phúc. Tình nguyện hy sinh và cam kết sống hết lòng, hết tình; quyết tâm đối xử tử tế, nhân hậu như bát nước đầy. Trong khi Khổng Tử khuyên : "Đừng làm cho người ta những gì bạn không muốn người ta làm cho mình" có tính cách tiêu cực, đừng làm; thì Chúa Cứu Thế đưa ra mạng lệnh tích cực, luật vàng trong Luca 6,31 : "Anh em muốn người ta làm gì cho mình, thì cũng hãy làm cho người ta như vậy". Có sách dịch : "Các ngươi muốn người ta làm cho mình thế nào, hãy làm cho người ta thể ấy".
    Tuy nhiên, nếu đọc 1 Gioan 4,7-12 - Suy nghĩ một chút, chúng ta có thể đặt vấn đề : Ta kinh nghiệm tình yêu Chúa trong đời sống mình như thế nào ? Ta đã chia sẻ tình yêu đó với người khác ra sao ? Phục Truyền 6,4-5 và Xuất Hành 20,1-3 : "Trước mặt Ta, ngươi chớ có các thần khác"( c 3 ) không những là một điều răn, một mạng lệnh, mà còn là một thách thức, một mời gọi trung thành tuyệt đối, dấn thân trọn vẹn của mỗi con dân Ngài. Chúa muốn mỗi con dân Ngài nắm vững, theo gương và noi dấu chân Ngài. Chúa muốn chúng ta yêu Chúa, yêu người ( tha nhân ) và yêu chính mình. "Hãy yêu kẻ thù và làm ơn cho kẻ ghét anh em, hãy chúc lành cho kẻ nguyền rủa anh em và cầu nguyện cho kẻ vu khống anh em"( Lc 6,27-28 ). Chắc chắn nhiều người đã, đang và sẽ đặt câu hỏi : Làm sao thực hiện nỗi ? Đó là tiêu chuẩn của TC, điều này vượt quá tiêu chuẩn bình thường. Nhà thơ Phùng Quán từng viết : "Yêu ai cứ bảo là yêu/ Ghét ai cứ bảo là ghét/ Dù ai ngon ngọt nuông chiều/ Cũng không nói yêu thành ghét/ Dù ai cầm dao dọa giết/ Cũng không nói ghét thành yêu". Chúa bảo : "Đừng chống cự người ác"( Mt 5,39a ). Ngài còn nói thêm : "Ai vả anh má bên này, hãy giơ cả má bên kia nữa. Ai đoạt áo ngoài thì cũng đừng cản nó lấy áo trong"( Lc 6,29 v Mt 5,39-40 ). Thế nhưng, khi Chúa bị điệu ra trước tòa Philato, một tên lính hỗn láo đã vả vào mặt Ngài, Chúa bị vả má phải không giơ má trái; ngược lại, Ngài đã to tiếng đòi hỏi công bình : "Nếu tôi nói sai, anh chứng minh xem sai ở chỗ nào; còn nếu tôi nói phải, sao anh lại đánh tôi ?"( Jn 18,23 ). Đòi hỏi công bình cũng là cách vạch mặt kẻ đối nghịch chứ không cần phải chống cự. Chúng ta không thể yêu kẻ thù như yêu những người thân thuộc nhất của chúng ta vì như thế là trái tự nhiên, không thể có được; tục ngữ VN có câu "Một sự nhịn chín sự lành", nhưng vẫn có người cho rằng "Một sự nhịn chín sự nhục"- đây là một trong những nguyên nhân gây nên chiến tranh; chẳng khác nào Putin và Zelenski, hai thằng, không thằng nào nhịn được thằng nào nên đã đánh nhau tơi bời, khiến dân lành phải gánh chịu tang tóc khổ đau. Tình yêu đối với kẻ thù không những là việc của trái tim, của tấm lòng, mà còn là việc của ý chí nữa. Đó là việc mà chúng ta phải quyết tâm, phải cam kết, phải nương cậy nơi Chúa; nhờ ơn Chúa, sức Chúa, và tùy thuộc Chúa từng giây phút mới thực hiện được. Tại vườn Gietsemani khi quân lính vây bắt Chúa GS, Phero đã rút gươm ra bảo vệ Thầy mình, nhưng Chúa GS lại bảo ông "Hãy tra gươm vào vỏ vì ai cầm gươm sẽ chết vì gươm". Giuda Iscarios thủ quỹ trong nhóm Mười Hai đã nhận tiền hối lộ từ tay các Thượng tế để bán đứng Thầy mình, sau đó anh ta tự thắt cổ chết, nhưng Chúa GS chẳng nói "Ai tham tiền sẽ chết vì tiền". Trong tác phẩm "Kẻ tử đạo cuối cùng" của Đào Hiếu, nhà văn mô tả những chàng trai đeo đuổi một cô gái trong một quán cà phê đèn mờ, rồi tất cả phải chết dưới tay cô ấy; đọc tác phẩm này có người cho rằng "Ai mê gái sẽ chết vì gái", thực ra Đào Hiếu muốn nói lên quan điểm của con người thời đại, của quê hương đất nước. Ước mơ, lý do và động cơ cho nếp sống Kitô hữu là gì ? Đó là để chúng ta trở nên giống Chúa GS, phản ánh tình thương, ân sủng, quyền năng siêu việt của Ngài. Chúa GS đã bằng lòng quên mình, hòa mình và bỏ mình để chết cho chúng ta ( Php 2,5-9 ). Đây chính là điểm cá biệt của đức tin Kitô giáo. Đây là điều mà mỗi chúng ta cần cầu nguyện cho nhau, khích lệ nhau học hỏi và thúc giục nhau thực hành. Người có đức tin bao giờ cũng bị thiệt thòi, chính Chúa GS đã nói : "Ai theo Ta hãy bỏ mình vác thập giá mà theo Ta"( Lc 9,23 ); Chúa là người vô tội cũng phải chịu chết treo trên thập giá.

4. Cầu nguyện : 
    Lạy Chúa, các mối phúc của Chúa hoàn toàn đối nghịch với lối suy nghĩ của con người. Xin Chúa giúp con từ bỏ tiêu chuẩn trần gian, sẵn sàng sống theo tiêu chuẩn Nước Trời để tìm thấy phước hạnh chân chính, trường tồn.
    Xin cho con hiểu luật Chúa là yêu thương kẻ thù để con biết yêu thương và đối xử tốt với những kẻ hoàn toàn đối nghịch với con, hầu mong hoán cải được họ.
    Xin cho mỗi người chúng con biết suy gẫm lại về các mối phúc Chúa đã nêu ra để chúng con biết sống theo cảm thức, luôn trung thành tuân giữ những điều Chúa dạy.

JB.SĨ TRỌNG.

Thứ Tư, 8 tháng 1, 2025

Cà phê - Thức uống phổ quát

1. Câu chuyện vui:
 Theo truyền thuyết cây cà phê được tìm thấy tại cao nguyên Ethiopia vào khoảng năm 850, bởi một người chăn dê tên là Kaldi. Cây cà phê có nguồn gốc từ những khu rừng cổ xưa, nơi người dân bản địa phát hiện ra hạt có mùi thơm lúc rừng bị hỏa hoạn, về sau họ dùng hạt cà phê bị cháy ấy để nấu nước uống. 
Tại một ngôi làng tên là Caffa, khi người da trắng đặt chân tới đây, ban đầu người ta pha cà phê với đường, tưởng rằng đó là cách chế biến tuyệt hảo nhất. Nhưng đã có sự cố bất ngờ xảy ra :
Một buổi sáng, có một viên sĩ quan da trắng người Pháp đến quán cà phê trễ hơn thường lệ, khi đó quán đã chật ních. Chủ quán, người bản xứ, đon đả mời khách vào, sau đó vội vã vào trong pha cho vị khách này một ly cà phê. Khi nhâm nhi, viên sĩ quan cảm thấy cà phê hôm nay hình như ngon hơn mọi hôm. Ngờ ngợ có gì khác, viên sĩ quan mới nhấm nháp từng ngụm cà phê và phát hiện ra một điều kỳ lạ. Ông ta gọi chủ quán ra chất vấn :
    - Này chủ quán, hôm nay ông pha cho tôi loại cà phê đặc biệt hơn mọi hôm phải không ?
Chủ quán bối rối một lát, rồi cũng phải trả lời :
    - Dạ thưa quan lớn, có lẽ ngài lầm rồi chăng ? Cũng chỉ là loại cà phê như mọi khi thôi !
Viên sĩ quan chau mày, khẳng định :
    - Không thể nào lầm được, hương vị cà phê hôm nay khác hẳn mọi hôm đấy !
Muốn chứng minh sự thành thật của mình, chủ quán chạy vào ôm hộp cà phê ra cho viên sĩ quan đó xem. Viên sĩ quan mở hộp bốc một ít bột cà phê lên tay xoa, hít ngửi mong khám phá ra một điều gì đó mới lạ, nhưng chẳng thấy có gì khác cả.
Ông ta đứng dậy tiến vào trong quầy hàng quan sát. Bất đắc dĩ, chủ quán phải lẽo đẽo đi theo sau. Viên sĩ quan cầm từng dụng cụ pha cà phê lên xem kỹ, chợt phát hiện một chiếc corset của phụ nữ quăng trong góc. Ông ta nhăn mặt với tay cầm lấy, hất hàm hỏi chủ quán :
    - Cái này của ai ?
Gã chủ quán tái mặt, lắp bắp đáp :
    - Dạ thưa quan lớn, đó là của...của vợ con ạ !
Viên sĩ quan thấy một bên corset có bã cà phê, phía bên kia có những khoang màu nâu sẫm. Ông lên tiếng :
    - Đây là dụng cụ pha cà phê cho tôi phải không ?
Biết không chối cãi được, gã chủ quán quỳ xuống lạy rồi thú nhận :
    - Dạ, quan lớn tha lỗi cho con. Tại dụng cụ pha thiếu, con đành phải làm cách này để pha kịp phục vụ cho quan lớn đấy ạ !
    - Có phải vợ ông đang thời kỳ cho con bú phải không ?
Gã chủ quán run lẩy bẩy thưa :
    - Dạ thưa quan lớn, đúng như vậy ạ !
Viên sĩ quan nâng chiếc corset của bà chủ quán lên ngang mặt, ngắm thật kỹ và hít một hơi thật sâu. Bất ngờ, ông ta rút 50 Franc trong túi quần ra thưởng cho chủ quán, trước sự ngỡ ngàng của mọi người.
Không nói gì thêm, viên sĩ quan ra khỏi quán, bước lên xe miệng lẩm bẩm :
    - Nếu cà phê mà pha thêm một ít sữa, cà phê sẽ có hương vị thật tuyệt vời !
Kể từ đó, CÀ PHÊ SỮA chính thức ra đời .

2. Các lợi ích khoa học của cà phê :
Cà phê không chỉ là một thức uống phổ biến trên toàn thế giới, mà còn được ví như "liều thuốc sức khỏe tự nhiên", khi ngày càng có nhiều nghiên cứu khoa học chứng minh các lợi ích vượt trội của nó.
Tiến sĩ Donald D. Hensrud, biên tập viên y khoa của "The Mayo Clicnic Diet" cho biết, nhiều người nghĩ cà phê có hại nhưng thực tế không phải vậy. TS Hensrud còn nhấn mạnh cà phê có một số lợi ích đáng kể cho sức khỏe như giảm nguy cơ mắc một số bệnh mãn tính và ung thư, thậm chí là trầm cảm. Cà phê được chứng minh có khả năng bảo vệ cơ thể chống lại ung thư gan và ung thư trực tràng.
Với phát hiện mới mẻ từ khoa học, người yêu cà phê hoàn toàn có thể yên tâm nhâm nhi tách cà phê của mình, khi nó mang lại những lợi ích lâu dài cho sức khỏe.
Một báo cáo mới công bố trên tạp chí "Ageing Reviews" đã tiếp tục khẳng định rằng, thói quen uống cà phê với lượng hợp lý, thường xuyên không chỉ giúp kéo dài tuổi thọ, mà còn giảm nguy cơ mắc hàng loạt bệnh nguy hiểm liên quan đến tuổi tác.
Các nhà khoa học tại ĐH Coimbra, Bồ Đào Nha, sau khi phân tích hàng trăm dữ liệu nghiên cứu đã chỉ ra rằng, uống cà phê đều đặn có thể giảm nguy cơ mắc bệnh tim mạch, tiểu đường tuýp 2, rối loạn thần kinh và thậm chí là ung thư, cải thiện sức khỏe tinh thần, giảm nguy cơ mắc chứng trầm cảm và mất trí nhớ, những vấn đề thường gặp ở người cao tuổi. 
Theo Bệnh viện Đa khoa Quốc tế Vinmec, uống cà phê có tác dụng bảo vệ gan. Gan là một trong những cơ quan đảm nhiệm nhiều chức năng nhất trong cơ thể, do đó bảo vệ gan là việc hết sức cần thiết. Cà phê thúc đẩy chức năng bài tiết của gan và túi mật, giúp cơ thể loại bỏ chất thải và độc tố tốt hơn.
 Theo một nghiên cứu các nhà khoa học Anh, những người uống cà phê thường xuyên, nguy cơ mắc bệnh gan mãn tính thấp hơn. Các nhà nghiên cứu phân tích và so sánh dữ liệu giữa 384.818 người uống cà phê và 109.767 người không uống cà phê, theo dõi sức khỏe gan của họ trong khoảng thời gian 11 năm. Kết quả những người uống cà phê có nguy cơ mắc bệnh gan mãn tính thấp hơn 21%, nguy cơ mắc bệnh gan nhiễm mỡ thấp hơn 20%, nguy cơ tử vong vì bệnh gan mãn tính thấp hơn 49% so với những người không uống cà phê.
Một số nghiên cứu cho thấy, tiêu thụ cà phê có thể làm giảm nguy cơ ung thư tuyến giáp. Một phân tích tổng hợp năm 2020 từ 10 nghiên cứu với 379.825 người tham gia đã phát hiện rằng việc tiêu thụ cà phê ở mức vừa phải có liên quan đến việc làm giảm nguy cơ ung thư tuyến giáp. Mỗi cốc cà phê tiêu thụ thêm mỗi ngày có thể giảm 5% nguy cơ ung thư tuyến giáp ( theo Trung tâm Ung bướu, Bệnh viện ĐH Y Hà Nội, ý kiến của ThS.BSNT Nguyễn Xuân Hiền ). 
ThS.BSNT Nguyễn Xuân Hiền còn cho biết thêm : Qua một nghiên cứu đoàn hệ trên hơn 30.000 tình nguyện viên theo dõi trong 5 năm. Kết quả cho thấy, uống dưới 2 cốc cà phê mỗi ngày có thể giảm nguy cơ suy giáp dưới lâm sàng, trong khi uống 2-4 cốc cà phê giúp giảm nồng độ TSH huyết thanh. Ngoài ra, cà phê không liên quan đến nguy cơ cường giáp hay suy giáp, cũng như không ảnh hưởng đến chức năng tuyến giáp.
Các nhà nghiên cứu tin rằng những tác dụng kỳ diệu của cà phê đến từ hàng trăm thành phần khác nhau, bao gồm các vi chất dinh dưỡng quan trọng như magie, kali, niacin, vitamin E, cũng như chất chống oxy hóa giúp bảo vệ tế bào, chống ung thư và chống viêm tiềm năng; trong đó nổi bật là caffeine, axit chlorogenic, polyphenol, trigonelline, cafestol và kahweol. Caffeine hỗ trợ bảo vệ tim mạch và giảm nguy cơ đột quỵ, đặc biệt ở những người uống cà phê thường xuyên với liều lượng hợp lý ( Theo Livestrona ). Theo phân tích được công bố trên tạp chí Cancer của Hiệp hội ung thư Hoa Kỳ, các nhà nghiên cứu công bố dữ liệu cho thấy những người uống cà phê nguy cơ mắc ung thư thấp hơn những người không uống.
Cà phê được cho là làm giảm nguy cơ mắc bệnh gut bằng cách làm giảm nồng độ axit uric thông qua một số cơ chế. Cà phê có thể làm giảm nồng độ axit uric bằng cách tăng tốc độ cơ thể bài tiết axit uric.
Trong một nghiên cứu của Nhật Bản, các nhà nghiên cứu phát hiện ra rằng việc tiêu thụ cà phê có mối quan hệ nghịch đảo với nồng độ axit uric. Những người uống cà phê nhiều nhất ( khoảng 5 cốc mỗi ngày ) có nồng độ axit uric thấp nhất trong số những người tham gia nghiên cứu.
Trong điều trị bệnh gut, BS thường kê thuốc ức chế xanthine oxidase. Xanthin oxidase là một loại enzyme giúp cơ thể chuyển hóa purin, nên việc ức chế enzyme có thể giúp duy trì mức axit uric ở mức thấp. Caffeine được coi là methylxanthine, do đó, nó cũng cạnh tranh và có khả năng ngăn chặn hoạt động của xanthine oxidase.
Nhiều nghiên cứu chỉ ra rằng việc thay đổi chế độ ăn uống của bạn có thể giúp kiểm soát các triệu chứng bệnh gut và giảm nguy cơ phát triển bệnh gut. Ăn một chế độ ăn ít purine sẽ làm giảm sản xuất axit uric, từ đó có thể làm giảm các cơn gút. Bổ sung thêm các loại trái cây như chuối, anh đào, táo... các loại hạt, là sự bổ sung tuyệt vời cho chế độ ăn uống khi bạn cần giảm axit uric. Chuối là một trong những loại trái cây tốt nhất để giảm axit uric trong máu. Chuối có hàm lượng purine thấp - một hợp chất tự nhiên phân hủy thành axit uric - khiến nó trở thành lựa chọn tốt nhất để điều trị axit uric cao. Nghiên cứu được công bố trên tạp chí Nutrients. Theo Healthline, chuối là loại có hàm lượng purine rất thấp và hàm lượng chất xơ trong nó có thể loại bỏ axit uric khỏi cơ thể. Trong mỗi tuần ít nhất là một lần, nên có một bữa ăn sáng kết hợp giữa chuối và cà phê là loại thức uống, thì rất tốt cho cơ thể.
Ước tính có 175 triệu người Mỹ uống cà phê mỗi ngày, tức là gần 3 trong 4 người đi mua cà phê buổi sáng, uống cà phê đá để tỉnh táo vào buổi chiều, hoặc thưởng thức cà phê espresso với món tráng miệng và một quả chuối.
Axit chlorogenic, một hợp chất chống oxy hóa mạnh mẽ, đóng vai trò quan trọng trong việc ngăn ngừa viêm nhiễm và giảm căng thẳng.
Nếu bạn đã bị bệnh gút, uống cà phê có thể giúp giảm nguy cơ bùng phát bệnh. Điều này là do cà phê có thể giúp làm giảm axit uric mà cơ thể bạn tạo ra, nó cũng có thể cải thiện quá trình bài tiết axit uric của cơ thể bạn. 
Theo Cục Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm Mỹ ( FDA ), người lớn có sức khỏe tốt có thể dùng 400mg caffeine mỗi ngày, tương đương 4-5 tách cà phê đã pha, uống trong khoảng thời gian từ 7h đến 11h30 là tốt nhất ( vào thời điểm này mức cortisol, một loại hormone liên quan đến sự tỉnh táo đang giảm ). Caffeine kích thích não tiết ra dapamine, chất dẫn truyền thần kinh khiến con người cảm thấy hưng phấn.

3. Những điều cần lưu ý :
Hạt cà phê Arabica thường được dùng trong cà phê đen hoặc cà phê đặc sản, được biết đến với hương vị mịn, phức hợp và độ acid cao.
 Ngược lại, hạt cà phê Robusta có vị đắng hơn. Hương vị đậm đà của chúng cũng phản ánh hàm lượng caffeine cao hơn, khiến chúng trở nên lý tưởng cho cà phê hòa tan và hỗn hợp espresso.
Về lợi ích sức khỏe, hàm lượng caffeine thấp hơn của hạt cà phê Arabica có thể nhẹ nhàng hơn với hệ tiêu hóa. Tuy nhiên, nghiên cứu chỉ ra rằng hạt cà phê Robusta có thể mang lại nhiều lợi ích đáng chú ý hơn về chức năng nhận thức mức lipid.
Một người không nên tiêu thụ quá 400mg caffeine mỗi ngày. Một tách hoặc gói cà phê thông thường có khoảng 70-100mg caffeine. Một người trưởng thành khỏe mạnh không nên uống hơn 4-5 tách mỗi ngày. Với phụ nữ mang thai, lượng caffeine khuyến nghị giảm xuống còn 200mg mỗi ngày để tránh nguy cơ ảnh hưởng đến thai nhi.
Không giống như tác dụng của rượu hoặc thuốc lá, người uống cà phê không gặp phải các triệu chứng nghiện hoặc có hại mà chủ yếu là cảm giác bị phụ thuộc, vì cà phê giúp tinh thần cảm thấy thoải mái và dễ chịu.
Các chuyên gia dinh dưỡng khuyến nghị, lượng cà phê lý tưởng mỗi ngày từ 2 đến 3 tách. Đây là mức tiêu thụ vừa đủ để cơ thể hấp thụ các dưỡng chất có lợi, hoàn toàn không có hại cho cơ thể, an toàn đối với hầu hết mọi người.
Các nghiên cứu chỉ ra rằng, lợi ích dường như rõ rệt nhất khi uống cà phê thường xuyên hàng ngày, thêm một vài thìa sữa đặc vào ly cà phê của bạn có thể là một lợi ích bổ sung hơn uống với đường, vì trong vài thìa sữa đặc lượng đường vẫn ít hơn một thìa đường bạn bỏ vào ly cà phê đen để uống.
Theo nghiên cứu từ "American Psychological Association" ( APA ), caffeine có thể làm tăng nhịp tim và kích thích hệ thần kinh trung ương, dẫn đến cảm giác hồi hộp ở những người nhạy cảm.
Caffeine có thể tồn tại trong cơ thể tới 6 giờ, làm gián đoạn chu kỳ giấc ngủ tự nhiên. Theo "National Sleep Foundation", tiêu thụ cà phê sau 3 giờ chiều có thể gây khó ngủ trong đêm.
Uống cà phê đen có thể làm giảm hấp thụ canxi, gây loãng xương. Do đó, bạn nên tiêu thụ cà phê đen một cách hợp lý và bổ sung canxi đầy đủ để có sức khỏe tổng thể tốt nhất.
Tóm lại, mỗi người nên lắng nghe cơ thể mình và điều chỉnh thói quen uống cà phê sao cho phù hợp với sức khỏe cá nhân.

4. Lời nguyện :
Cảm tạ Chúa vì những cây trái làm nên thức uống Chúa đã ban cho nhân loại. Ước gì nhân loại nhận ra Nước Hằng Sống mà Thiên Chúa đã mặc khải qua Kinh Thánh : x Jn 7,37-38 v Jn 4,14. Xin cho hằng ngày chúng con biết múc lấy nguồn nước ấy, để trái tim chúng con không bao giờ khô cạn. Chúa Thánh Thần là cà phê trong Đức tin. Xin Ngài giữ lấy tâm hồn chúng con, cho chúng con men say tình Chúa, hương vị đậm đà của tình yêu bất tận muôn đời.

( Nguồn : Internet ).
JB.SĨ TRỌNG Tổng hợp và Biên soạn.

Thứ Ba, 19 tháng 11, 2024

Những câu chuyện ý nghĩa ( tt )

 

Ở cái tuổi 96 sau khi về hưu từ năm 2007, linh mục Luis Pascual Dri nhận được tin lạ từ Tòa Thánh năm 2023 : Đức Giáo Hoàng muốn phong ngài lên làm Hồng Y và trở thành người già nhất trong Hồng Y Đoàn hiện nay.
Khi được hỏi tại sao Đức Giáo Hoàng Phaxico muốn tấn phong ngài lên làm Hồng Y, thì cha Pascual Dri trả lời rằng :
"Thật không thể hiểu nổi. Tôi không có bằng tiến sĩ, không phải là người lỗi lạc tài ba như các vị tiến sĩ, thần học gia nỗi tiếng như Von Bathasar, Henri Du Lubac, Avery Dulles, và tôi cũng không phải là Giám Mục để được chọn làm Hồng Y. Tôi nghĩ rằng điều Đức Giáo Hoàng chọn tôi vì tôi có tật xấu, dễ dàng tha tội. Ai vào tòa giải tội, tôi cũng tha cho họ hết. Nhiều lúc tôi cầu nguyện và nói với Chúa Giêsu : "Chúa dạy cho con tật xấu đó nhen. Chúa tha cho mọi người, tha cho Phê-rô, tha cho kẻ ngoại tình, tha cho Mathêu, và tha ngay cả cho kẻ trộm lành trên thập giá. Xin Chúa tha tội cho con vì con tha tội cho nhiều người dễ dàng quá. Nhưng đó là lỗi tại Chúa đấy !"
Thế giới này cần đến lòng Chúa thương xót hơn những quan tòa và người luôn nghĩ rằng mình đúng và gìn giữ sự thật.



                                                       *
                                                    *     *





Elon Musk có 3 quốc tịch : Canada, Cộng hòa Nam Phi và Hoa Kỳ. Tên đầy đủ của ông là Elon Reeve Musk. Ông sinh ngày 28.6.1971 tại Pretoria, Nam Phi, là một doanh nhân và nhà đầu tư. Ông là nhà sáng lập, CEO và kỹ sư trưởng, nhà thiết kế SpaceX, nhà đầu tư ban đầu và kiến trúc sư sản phẩm của Tesla, đồng sáng lập và chủ tịch ban đầu của OpenAI. Ông từng học tập trong một thời gian ngắn tại Đại học Pretoria trước khi chuyển đến Canada năm 17 tuổi để vào Đại học Queen. Ông chuyển sang Đại học Pennsylvania hai năm sau đó, nơi ông nhận bằng cử nhân kinh tế tại trường Wharton và bằng cử nhân vật lý từ College of Arts and Sciences. Sau đó ông chuyển đến California vào năm 1995 để theo đuổi bằng tiến sĩ ngành vật lý ứng dụng và khoa học vật liệu tại Đại học Stanford, nhưng đã quyết định theo đuổi sự nghiệp kinh doanh thay vì ghi danh theo học.
Năm 2018, khi cả thế giới nghĩ rằng Tesla sắp phá sản. Thế rồi Elon Musk quyết định chuyển vào sống ngay tại nhà máy, mang theo quyết tâm và cả cái gối của mình. Điều xảy ra sau đó khiến mọi CEO phải ngỡ ngàng : Tesla không chỉ tồn tại, mà còn bùng nổ mạnh mẽ. Sự thay đổi thật sự quyết liệt :
- Musk tự mình kiểm tra từng trạm sản xuất.
- Tự viết lại mã phần mềm khi cần thiết.
- Sa thải những quản lý không cùng chí hướng ngay lập tức.
- Gọi nhà cung cấp lúc 3 giờ sáng để lấy linh kiện.
Một đêm, các công nhân còn phát hiện ông lấm lem dầu nhớt khi đang sửa một chiếc Model 3 mà các kỹ sư khác đã bỏ cuộc. Elon tuyên bố với kỹ sư : "Hoặc là chúng ta sửa chúng, hoặc là chúng ta tiêu đời". 
Tiếng cười nhạo của ngành ô tô bắt đầu dừng lại khi những con số xuất hiện :
- Tuần đầu : 202 chiếc Model 3.
- Tháng thứ ba : 5000 chiếc mỗi tuần.
- Cuối năm : Lần đầu có quý có lãi.
Tesla từ một đối tượng bị cười nhạo đã chuyển mình mạnh mẽ và bắt đầu khiến cả ngành công nghiệp phải dè chừng. Elon chia sẻ : "Đó là một khoảng thời gian vô cùng đau đớn. Tôi không biết, nhưng có lẽ tôi đã hơi điên cuồng một chút".
Các nhà sản xuất ô tô truyền thống sở hữu : Hơn 100 năm kinh nghiệm; hàng tỷ dollars dự trữ tiền mặt; chuỗi cung ứng toàn cầu mạnh mẽ; kết nối chính trị sâu rộng.
Ngày nay ? Gía trị của Tesla lớn hơn tổng giá trị của Toyota, GM, Ford và BMW cộng lại.
Chỉ trong vòng vài năm, Elon Musk đã biến một công ty bị chế giễu thành một gã khổng lồ trong ngành công nghiệp ô tô, chứng minh rằng sự kiên trì và tầm nhìn có thể thay đổi cả một lĩnh vực. Và còn nhiều lĩnh vực khác như nhà ở, tên lửa...
Nhà 10.000 dollars ( tức khoảng 250 triệu đồng VN ) của tỷ phú công nghệ AI Elon Musk vừa chào hàng, lắp đặt 4 giờ là xong, rộng 40 m2, có thể chồng 2 cái thành 80 m2, có đầy đủ bếp, phòng khách, phòng ngủ, phòng vệ sinh, bể phốt tự hoại, đặc biệt là không phải trả tiền điện hàng tháng, cũng không phải trả phí internet cho nhà mạng, vì nhà đã có hệ thống tạo điện từ năng lượng mặt trời và kết nối internet với starlink. Đặc biệt hơn nữa là căn nhà thách động đất với sóng thần, lũ lụt, vì đàn hồi được với động đất, nổi khi nước lụt dâng lên và luôn có điện, lụt và động đất vẫn ung dung !

Elon Musk vừa gây xốc thế giới với dự án tham vọng nhất của mình là một máy bay không gian Siêu Sonic có thể định nghĩa lại chuyến du lịch hàng không và khám phá không gian vô tận. Trong tiết lộ đột phá này, Musk giới thiệu công nghệ đỉnh cao đằng sau máy bay phản lực mới của mình, có khả năng đạt tốc độ và độ cao chưa từng có. Hãy tưởng tượng đi du lịch bất cứ nơi nào trên trái đất trong vòng một giờ, hoặc phóng trực tiếp vào không gian...
Elon Musk là người giàu nhất thế giới vào thời điểm hiện tại, khi tài sản ròng của ông vượt mốc 300 tỷ USD vào tháng 11 năm 2024, thời điểm ông tham gia vận động tranh cử Tổng thống cho cựu TT Donald Trump. Khi ông Trump chính thức đắc cử, ông Trump đã bổ nhiệm tỷ phú Musk làm đồng lãnh đạo của một ủy ban gọi là "Bộ Hiệu quả Chính phủ". Ủy ban được kỳ vọng sẽ giúp chính phủ liên bang thoát khỏi tình trạng chi tiêu lãng phí và dỡ bỏ các quy định mà ông Musk gọi là gánh nặng. Tỷ phú gốc Nam Phi này đã chi hơn 100 triệu USD để hỗ trợ chiến dịch tranh cử của ông Trump và thường xuyên xuất hiện tại các cuộc vận động. Tuy nhiên, mối quan hệ giữa hai người được xây dựng dựa trên những cá tính mạnh mẽ và đôi khi khác biệt. Mới đây, ông Musk đã mời ông Trump dự buổi thử nghiệm chuyến bay của SpaceX, minh chứng cho mối quan hệ ngày càng gần gũi và thân thiết giữa hai bên.
Đáng chú ý hơn cả là Elon Musk đã chia sẻ suy nghĩ về Chúa Giêsu ( GS ) trong một cuộc phỏng vấn với Website tin tức "The Babylon Bee". Suốt cuộc phỏng vấn, doanh nhân lừng danh thế giới này đã trả lời nghiêm túc các câu hỏi của giám đốc điều hành website Christian Seth Dillon, Tổng biên tập Kile Mann và Giám đốc sáng tạo Ethan Nicolle.
Ban đầu cuộc thảo luận gồm các đề tài chính trị, người giàu và sự thức tỉnh. Gần cuối cuộc phỏng vấn, Elon Musk đùa : "Dù chính trị gia hay người giàu, tất cả sẽ phải xuống địa ngục nếu không tin Chúa". Thế là cuộc phỏng vấn chuyển sang chủ đề "Sự cứu rỗi".
Giám đốc sáng tạo Ethan Nicolle nghiêm túc hỏi Musk : "Babylon Bee là tổ chức Cơ đốc, chúng tôi là một Mục vụ. Nên chúng tôi đang tự hỏi liệu anh bạn có thể chấp nhận Chúa GS là Chúa và là Đấng Cứu rỗi của mình không ? Chúng ta sẽ có một lời cầu nguyện nhanh chóng chứ ?"
Musk sững lại trong vài giây, sau đó anh trả lời : "Tôi đồng ý với những gì Chúa GS đưa ra. Có sự khôn ngoan tuyệt vời trong những lời dạy của Ngài, và tôi đồng ý với những lời dạy đó".
Anh nói tiếp : "Những chuyện như đưa má ra cho người ta vả là rất quan trọng, vì mắt đền mắt thì mọi người đều bị mù. Do vậy, bạn biết đấy, điều quan trọng là hãy đối xử với mọi người như bạn mong muốn được đối xử. Hãy yêu người lân cận như chính mình. Rất quan trọng". Musk nói anh chỉ là một đứa trẻ trước mặt Chúa. Anh cho biết mình vẫn còn rất nhiều câu hỏi về Chúa, về Đức tin và những câu chuyện trong Kinh Thánh.
"Nhưng mà này ! Nếu Chúa GS đang cứu mọi người, ý tôi là, tôi sẽ không bao giờ ngăn cản Ngài" - Musk thêm - "Chắc chắn rồi, vì tôi cũng sẽ được cứu ! Tại sao không ?"
Được biết năm 2020, sau khi phóng thành công tàu không gian loại nhỏ SpaceX vào vũ trụ, Musk nói anh đã cầu nguyện cho sứ mệnh đó.
Theo Musk : Làm tốt công việc là tốt, nhưng làm để ganh đua dành giải nhất, là vô nghĩa. Quan niệm này phù hợp với Lời Chúa trong sách Giảng viên : "Ta nhận thấy con người làm việc với mọi lao khổ và tài năng, chỉ vì muốn ganh đua giữa người này với kẻ khác mà thôi. Điều này cũng là sự hư không theo luồng gió thổi"( Gv 4,4 ).
Musk nói : "Nếu quả thật có ngày AI chiếm mất công việc của tôi, thì tôi đơn giản là cầu nguyện xin Chúa dẫn dắt ban năng lực cho một công việc khác để làm, miễn là đủ sống, dù có thể thiếu thốn hơn trước. Xét cho cùng, việc khiến tôi cảm thấy cuộc sống mình có ý nghĩa không phải là làm thắng hơn AI hay tất cả mọi người, mà chỉ đơn giản là sống và rao truyền công đức vĩ đại của Chúa cùng Tin Mừng của Ngài, cũng như là giúp đỡ công việc của Chúa trên mặt đất. Tôi cần làm tốt công việc của mình để có thu nhập tốt để có một đời sống tốt, từ đó có điều kiện để đóng góp cho công việc của Chúa. Vậy là tôi thấy cuộc sống mình có ý nghĩa".





( Tổng hợp từ các nguồn Internet ).


                                                        *
                                                    *      *

Ai đó từng nói, bố mẹ chính là xuất phát điểm của con cái. Những đứa trẻ sinh ra trong gia đình giàu có sẽ được thừa hưởng những điều tốt đẹp nhất ngay từ khi chào đời. Từ quần áo, học hành, vui chơi...mọi thứ đều sống trong nhung lụa.
Có lẽ chính vì điều này mà có không ít trẻ không có chí tiến thủ vì được bố mẹ quá bao bọc và nuông chiều. Trẻ thậm chí sẽ sa đà vào con đường xấu, tệ nạn, chán ghét học hành. Cuộc sống trải đầy hoa hồng khiến nhiều đứa trẻ thiếu đi tính tự lập và cố gắng, vì cảm thấy điều này chẳng cần thiết.
Thế nhưng, không phải gia đình giàu có nào cũng chiều chuộng con quá mức như thế. Càng giàu có họ càng nhận ra rằng con cần tri thức để có thể tiến xa hơn trong tương lai. Chính vì vậy, ngay từ thuở nhỏ, họ dùng tiền bạc để đầu tư vào chất xám cho lũ trẻ. Những em bé này dù gia đình giàu có nhưng cũng không quên việc học hành, bồi đắp tri thức.
Mới đây, khi những hình ảnh được chia sẻ trên mạng xã hội, nhiều người tỏ ra ngạc nhiên : Trên khoang hạng thương gia của máy bay này, người ta thấy toàn hình ảnh các em bé đang miệt mài học bài.
Những tưởng khi đi máy bay với vé này, lũ trẻ sẽ tận hưởng những trải nghiệm sung sướng, nhưng em bé trong hình ảnh này lại khác : Không hề chăm chăm vào màn hình điện thoại hay ti vi, các bé đang nỗ lực học hành.
Ai cũng khen các bé con nhà giàu nhưng lại thực sự nỗ lực, đúng là "con nhà người ta", vừa giàu vừa giỏi là có thật. Nhìn hình ảnh ai cũng ngưỡng mộ, thật sự nỗ lực này rất đáng để tuyên dương.
Bên cạnh đó, nhiều người cũng khen bố mẹ các bé thật biết cách nuôi dạy con. Giàu có nhưng con ngoan ngoãn, biết nỗ lực và phấn đấu chứ không chỉ tận hưởng. Chắc chắn trong tương lai, các em bé này sẽ làm nên chuyện.
Bởi bố mẹ sẽ hiểu rằng, thành tích và sự nỗ lực của con hiện tại sẽ tạo nên sự thành công của con trong tương lai. Trên con đường thành công sẽ không có dấu chân cho kẻ lười biếng, dù giàu có ra sao thì tri thức luôn luôn quan trọng. ( Nguồn : afamily.vn và Eva. vn ).


                                                        *
                                                    *      *

Thứ Năm, 7 tháng 11, 2024

Những câu chuyện đánh thức lương tâm

CÂU CHUYỆN 1 :

Một người đàn ông, trong lúc đang chùi cho láng chiếc xe hơi của anh ta, đứa con trai 4 tuổi của anh ta nhặt một hòn đá và rạch vào bên hông xe. Trong cơn tức giận, anh ta chụp lấy tay đứa con trai và đánh vào tay nó nhiều lần mà không nhận ra rằng anh ta đang đánh bằng cái mỏ lết.
Tại bệnh viên, đứa bé mất hết các ngón tay vì xương thịt dập nát. Khi đứa trẻ thấy bố nó... Với đôi mắt đau buồn, nó hỏi : "Bố ơi, các ngón tay con đâu rồi ?"
Anh ta rất đau lòng, không nói nên lời và trở lại bên xe, đá vào chiếc xe nhiều lần.
Suy sụp bởi hành động vô ý thức của mình..., ngồi trước chiếc xe hơi, anh ta nhìn vào vết xước trên hông xe...thằng bé đã viết : "Con yêu Bố, Bố ơi !"
Về sau, anh ta vô cùng hối hận và trở nên như một kẻ khù khờ... Sự hối hận cũng đã quá muộn màng !
Giận dữ và yêu thương không có giới hạn, tính nóng nảy không kiềm chế được thường gây nên bất lợi. Hãy chọn YÊU THƯƠNG để có một cuộc sống xinh tươi và tốt đẹp.
Đồ vật được sản xuất để SỬ DỤNG và con người được thọ tạo để YÊU THƯƠNG... Vấn nạn một phần thế giới hôm nay lại là : Con người bị SỬ DỤNG, còn đồ vật thì được YÊU THƯƠNG ! Trong cuộc sống, có người vẫn coi trọng giá trị vật chất hơn coi trọng tính mạng con người. Đó là một trong những nguyên nhân bi kịch thường xảy ra.



CÂU CHUYỆN 2 :

Trên một đoàn tàu, có cô nhân viên soát vé xinh đẹp. Cô đang làm nhiệm vụ, bỗng dừng lại trước một người đàn ông lớn tuổi có khuôn mặt hốc hác, dáng dấp gầy gò như một kẻ làm thuê. Cô nói cộc lốc : "Soát vé ?" Người đàn ông lục trong người từ trên áo xuống quần, rốt cuộc cũng tìm thấy tấm vé, ông vẫn giữ trong tay không muốn chìa ra. Cô soát vé liếc nhìn xong rồi trách móc : "Đây là vé trẻ em !" Người đàn ông e thẹn, nhưng vẫn nhỏ nhẹ đáp :
- Vé trẻ em không phải ngang vé người tàn tật sao ? Vẫn 1/2 giá mà !
Cô soát vé nhìn người đàn ông một lúc rồi hỏi :
- Anh là người tàn tật à ?
- Đúng vậy.
- Vậy anh cho tôi xem giấy chứng nhận tàn tật.
Người đàn ông tỏ ra căng thẳng :
- Khi mua vé, cô bán vé cũng yêu cầu tôi đưa giấy chứng nhận tàn tật, nhưng tôi không có nên đành mua vé trẻ em.
- Không có giấy chứng nhận sao anh là người tàn tật được ?
Ông im lặng vén quần lên và nói :
- Chân tôi chỉ còn một nửa, tôi không có tờ khai gia đình của địa phương, họ không cấp sổ chứng nhận cho tôi. Hơn nữa, tôi làm việc cho tư nhân ở công trường, khi tôi bị nạn thì người chủ chạy mất, tôi cũng không có tiền đến bệnh viện giám định.
Trưởng tàu lúc đó đi qua và hỏi sự việc thì người đàn ông cũng trình bày như lúc đầu. Trưởng tàu lại hỏi :
- Giấy chứng nhận của anh đâu ?
- Tôi không có giấy chứng nhận, nhưng ông hãy xem chân tôi đây.
Vừa nói ông vừa vén quần lên. Trưởng tàu thậm chí không thèm nhìn và nói :
- Chỉ có giấy chứng nhận tàn tật mới hợp lệ, chúng tôi chỉ xem giấy chứng nhận chứ không xem người.
Người đàn ông lại trình bày : 
- Do bị tai nạn khi làm ở công trường, tiền không có đến nỗi vé đi xe cũng người khác giúp, mong ông chiếu cố giúp tôi.
Trưởng tàu cương quyết không chịu và buộc ông ta phải lên toa đầu xe lửa  xúc than để trừ vé, theo đề nghị của cô soát vé.
Một ông lão đứng phắt dậy nhìn chằm chằm vào Trưởng tàu và hỏi :
- Ông có phải đàn ông không ?
- Ồ trông tôi thế này mà không phải đàn ông à ?
- Vậy nếu đàn ông thì hãy đưa giấy chứng nhận cho tôi xem ?
Tất cả hành khách đều cười to lên. Ông lão nói tiếp :
- Tôi muốn xem giấy chứng thực như ông hỏi người đàn ông kia, chứ không xem người.
Lúc này cô soát vé lên tiếng :
- Vâỵ tôi không phải đàn ông, có gì hãy nói với tôi nè ?
Ông lão nhìn cô một lúc rồi nói :
- Cô có phải là người không ?
Cô soát vé mặt đỏ bừng lên trả lời :
- Ông nói chuyện cẩn thận nhé, tôi không là người thì là gì ?
- Tôi nghĩ cô không phải là người, nếu là người thì cô hãy đưa cho tôi xem giấy chứng nhận làm người đi ?
Hành khách lại phá ra cười, nhưng chỉ có người đàn ông tàn tật kia thì không, ông nhìn ra bên ngoài với đôi mắt ngấn lệ. 
Cuộc sống vội vã ngày nay đã khiến con người tự ép mình vào khuôn khổ những nguyên tắc của công việc, nhưng lại quên đi nguyên tắc của tình người. Tình yêu thương giữa người với người thì chẳng cần nguyên tắc nào cả. Chỉ có người tàn tật kia không cười vì ông ta cảm thấy những người làm việc trên ga tàu thiếu tấm lòng bao dung cho những hoàn cảnh khuyết tật, họ đã chịu thiệt thòi mà đáng ra phải được trân trọng. ( Theo PETRUS ).



CÂU CHUYỆN 3 :

Vào một buổi chiều mùa thu dịu nhẹ, dưới bóng cây ô-liu già, Platon ngồi giữa những học trò của mình, đôi mắt ông vẫn trầm ngâm như đang nhìn thấy điều gì đó xa xăm. Một chàng trai trẻ lòng đầy khát khao và tham vọng, tiến đến gần và hỏi :
- Thưa thầy, con muốn trở thành người mạnh mẽ nhất, làm sao để con có thể chiến thắng tất cả ?
Platon khẽ mỉm cười, đôi mắt hiền từ nhưng sắc bén. Ông nhìn thẳng vào cậu học trò, rồi nhẹ nhàng hỏi lại :
- Con muốn chiến thắng tất cả, nhưng con đã bao giờ nghỉ đến việc chiến thắng chính mình chưa ?
Chàng trai sững người lại, ngỡ ngàng :
- Chiến thắng chính mình ? Điều đó quan trọng đến thế sao, thưa thầy ?
Platon gật đầu, giọng ông chậm rãi nhưng đầy sức nặng :
- Cuộc chiến bên ngoài có thể mang lại vinh quang, nhưng đó chỉ là phù du. Con người mạnh mẽ thật sự không phải là kẻ chiến thắng người khác, mà là người kiểm soát được chính mình - những sợ hãi, ham muốn, và cả sự yếu đuối bên trong. Chiến thắng bản thân, đó mới là chiến thắng vĩ đại nhất.
Những lời nói ấy như một ngọn lửa âm ỉ, nhẹ nhàng nhưng bùng cháy trong lòng chàng trai. Cậu nhận ra rằng, chiến thắng bên ngoài có thể đến rồi đi, nhưng chiến thắng chính mình sẽ tồn tại mãi mãi. Cậu không còn tìm kiếm quyền lực hay vinh quang nữa, mà bắt đầu hành trình đối mặt với chính con người thật của mình.
Từ giây phút đó, cuộc đời cậu thay đổi. Và cậu hiểu rằng, chiến thắng lớn nhất không phải là những gì người khác nhìn thấy, mà là những gì mình cảm nhận từ sâu thẳm trong lòng. ( CdL )



CÂU CHUYỆN 4 :

Dân gian kể rằng : Có một người đàn ông nọ bị quỷ hiện lên chặn đường. Qủy bắt anh ta phải làm một trong ba điều sau đây : Một là uống rượu thật say, hai là đốt nhà của mình, ba là giết chết vợ mình. Qúa hoảng sợ, người đàn ông đành chọn uống rượu thật say, vì anh ta cho đó là việc làm ít nguy hại nhất. Nào ngờ, khi say rượu, anh ta mất hết lý trí nên nổi lửa đốt nhà mình. Bà vợ can ngăn, anh ta điên tiết giết luôn vợ mình. Rốt cuộc là anh ta đã làm cả ba việc mà tên quỷ đề ra.
Câu chuyện cho thấy : Người đàn ông tưởng mình khôn ngoan, chọn con đường ít thiệt hại cho người khác nhất, nhưng kết cuộc thì anh cũng không thoát khỏi mưu ma chước quỷ. Ma quỷ hay thế lực sự dữ có rất nhiều mưu mô xảo kế. Khi cám dỗ người nào, chúng vận dụng hết mọi thủ đoạn để hạ gục người đó. ( Từ Bài giảng của một Linh mục )



CÂU CHUYỆN 5 :

Một ngày nọ, có một người đàn ông tên là Walter Salles vào thành phố làm việc, ông đi ngang một cậu bé đánh giày khoảng mười mấy tuổi ở quảng trường nhà ga xe lửa, cậu bé đánh giày hỏi ông :
- Thưa ông, ông có cần đánh giày không ạ ?
Walter cúi đầu nhìn đôi giày chưa quá bẩn của mình, ông lắc đầu từ chối. Khi Walter chuẩn bị đổi tàu thì cậu bé lúng túng, ngượng ngùng, đôi mắt ánh lên sự cầu xin :
- Thưa ông, cả ngaỳ nay cháu chưa ăn gì, xin ông có thể cho cháu vay một chút tiền được không ạ ? Cháu sẽ cố gắng đánh giày, một tuần sau cháu trả lại tiền cho ông !
Walter nhìn cậu bé trước mặt mặc bộ quần áo rách rưới, người gầy gò, thế là ông móc túi đưa cho cậu bé vài đồng xu. Cậu bé vô cùng cảm kích nói lời cảm ơn ông rồi chạy đi như bay. Lúc đó, Walter nghĩ thầm : "Lại là một thằng nhóc lừa đảo..." rồi ông đã quên bẵng đi.
Cho đến vài tuần sau, Walter đi ngang qua trạm xe lửa, đột nhiên ông nghe thấy giọng nói từ xa vọng lại :
- Thưa ông, xin ông đợi một lát !
Khi đó, ông nhìn thấy một cậu bé chạy đến đưa cho ông mấy đồng xu, lúc này Walter mới nhận ra cậu bé chính là đứa bé đánh giày đã mượn ông tiền. Cậu bé vừa thở hổn hển vừa nói :
- Cháu đã đợi ông ở đây rất lâu rồi, rốt cuộc hôm nay cũng đã trả được tiền cho ông.
Walter cầm trong tay những đồng xu còn ướt đẫm mồ hôi của cậu bé, đột nhiên ông cảm thấy đứa trẻ này thật đặc biệt. Thế nên ông có một suy nghĩ, ông thấy cậu bé này rất phù hợp với hình tượng nam chính trong kịch bản mới của mình.
Hóa ra Walter là một đạo diễn và khi đó ông đang chuẩn bị phần tiền kỳ cho bộ phim, ông đã quan sát các sinh viên của trường diễn xuất không dưới một trăm lần, nhưng đều không vừa ý.
Giờ đây, ông nhận ra cậu bé có thể là nam chính trong bộ phim của ông. Ông lấy vài đồng xu ra và nói với cậu bé rằng :
- Số tiền này là chính tôi muốn cho cháu, không cần trả lại. Ngày mai cháu hãy đến văn phòng đạo diễn ở công ty điện ảnh trong thành phố tìm tôi, tôi sẽ cho cháu một niềm vui bất ngờ lớn hơn.
Nói xong, Walter rời đi, trong lòng cảm thấy rất ấm áp và bắt đầu hy vọng vào cậu bé.
Hôm sau, bảo vệ công ty điện ảnh nói với Walter rằng trước cửa có một nhóm trẻ con mặc quần áo rách rưới đến. Walter vô cùng ngạc nhiên, ông đi ra cửa thì thấy cậu bé ngày hôm qua chạy đến, vui vẻ nói :
- Thưa ông, họ đều là những trẻ mồ côi lưu lạc không có cha mẹ giống như cháu, các bạn ấy cũng hy vọng có được niềm vui bất ngờ ạ !
Walter không thể nào ngờ được một cậu bé vô gia cư nghèo khó lại lương thiện đến thế. Sau khi quan sát, ông nhận ra quả thật là có vài đứa trẻ khác trong số đó phù hợp với vai nam chính trong kịch bản của ông hơn. Dù vậy, cuối cùng Walter đã quyết định chọn cậu bé đánh giày này và ông viết trong hợp đồng lý do mà ông chọn cậu bé là : "Sự lương thiện không cần qua sát hạch ".
Vài năm sau, Vinicius de Oliveira cũng mở một công ty điện ảnh và làm chủ tịch, anh còn viết một quyển tự truyện có tên là "Cuộc đời diễn viên của tôi".
Trên trang bìa trong của quyển sách có dòng chữ viết tay của ông Walter : "Sự lương thiện không qua sát hạch". Và đánh giá của ông về Vinicius de Oliveira : "Vì lòng lương thiện, cậu từng đem cơ hội nhường cho người khác; cũng vì sự lương thiện ấy, cơ hội trong cuộc đời chưa từng bỏ qua cậu". Đạo diễn Walter Salles.




CÂU CHUYỆN 6 :

Một người đàn ông đã có gia đình, nhưng anh lại cứ ham làm giàu và bỏ bê vợ con. Vợ anh ta cứ khuyên, anh hãy làm ít lại và dành thời gian cho gia đình đi, thế nhưng anh ta không chịu. Rồi một ngày khi anh ta đã có đủ tiền để hưởng thụ. Anh ta liền dắt gia đình đi du lịch ở xa, sau một chuyến bay dài, họ vào tới khách sạn để nghỉ ngơi. Anh ta nói với các con : Sáng mai chúng ta sẽ dậy sớm và đi chơi khắp nơi nhé. Nghe vậy, vợ con anh ta háo hức. Nhưng rồi, anh ta chết trong đêm đó.
Một câu chuyện khác cũng không kém phần bi thương : Tôi có một cô bạn làm nghề nail. Cô này cũng bỏ bê gia đình và ham kiếm tiền cho thật nhiều. Khi tôi hỏi : Sao bạn không lo tận hưởng cuộc sống ? Cô ta trả lời : Tôi cố gắng làm thêm ít năm nữa để kiếm vài trăm nghìn đô la, sau đó tha hồ hưởng thụ. Nhưng rồi, một năm sau. Cô ta bị ung thư, và bao nhiêu tiền cô dành dụm đã phải mang ra lo cho việc chữa bệnh... Rồi cô ta cũng chết.
    Các bạn thân mến ! Các bạn thấy chưa, tại sao các bạn không thể sống vui từng ngày, mà cứ phải tham lam ?
Cách sống vui từng ngày có nghĩa là :
- Vui với gia đình từng ngày cùng những gì mình đang có, đừng đợi phải đầy đủ.
- Nếu bạn còn độc thân, hãy tận hưởng cuộc sống từng ngày, và đừng cứ vùi đầu vào công việc rồi quên đi bản thân.
Bởi vì, cuộc sống sẽ không như bạn nghĩ. Sẽ luôn có những điều bất ngờ mà không ai biết trước được. 
Nếu chúng ta không phớt lờ, không xem thường, thì Lời Chúa rõ ràng và thẳng thắn sẽ đánh động chúng ta : 
    -"Anh em phải coi chừng, phải giữ mình khỏi mọi thứ tham lam, vì cho dẫu ai có giàu có dư giả, thì mạng sống của người ấy cũng không nhờ của cải mà được bảo đảm đâu" ( Lc 12,15 ).
    - "Đồ ngốc ! Nội đêm nay, người ta sẽ đòi mạng ngươi, thì những gì ngươi sắm sẵn sẽ về tay ai ? Kẻ nào thu tích của cải cho mình mà không làm giàu trước mặt Thiên Chúa thì số phận cũng như thế đó" ( Lc 12,20-21 ).
Vì vậy, đừng chủ quan mà cứ nghĩ rằng : Những ngày tháng phía trước sẽ rất huy hoàng sau khi tôi đã có tất cả.
Vua Tự Đức từng nói :
    "Khôn dại cùng nhau ba tấc đất,
    Giàu sang chưa chín một nồi kê !"
Sách Thánh vịnh cũng đã viết :
   "Kìa thiên hạ thấy người khôn cũng chết
    Đứa cơ bần dại dột cũng tiêu vong
    Và của cải đều sang tay kẻ khác"( Tv 48,17-18 ).
 Hãy sống trọn vẹn từng ngày bạn nhé. Vì có thể sau đêm nay, bạn sẽ không có ngày mai đâu ! Phù hoa, phù hoa... Mọi sự đều phù hoa, chỉ có thờ phượng Thiên Chúa là không phù hoa.   



CÂU CHUYỆN 7 :

Người phụ nữ hỏi một ông lão :
- Ông bán số trứng này giá bao nhiêu ?
Ông lão bán trứng trả lời :
- 3000đ một quả, thưa bà.
- 6 quả 12000đ, không bán tôi mua chỗ khác.
- Cứ mua với cái giá mà bà muốn. Có thể đây là khởi đầu tốt, bởi từ sáng tới giờ tôi vẫn chưa bán được quả nào.
Người phụ nữ lấy những quả trứng và rời đi, lòng thầm đắc thắng.
Bà ta ngồi trên chiếc ô tô ưa thích của mình, tới một nhà hàng sang trọng để dùng bữa với bạn bè. Ở đó, bà và người bạn gọi bất cứ món ăn nào họ thích. Sau đó, bà ra quầy thanh toán. Hóa đơn trị giá 1.950.000đ, bà trả tới 2 triệu và còn dặn người chủ nhà hàng không cần thối lại.
Tình huống này xem ra khá quen thuộc với người chủ cửa hàng, nhưng thật quá nhẫn tâm với ông lão nghèo khổ bán trứng gà kia.
Vấn đề mấu chốt ở đây là : Tại sao chúng ta cứ phải tỏ ra quyền lực với những người nghèo khó ? Và tại sao chúng ta luôn hào phóng với những người thậm chí không cần đến sự hào phóng của chúng ta ?
Bố tôi có thói quen mua những thứ đồ nho nhỏ với giá cao từ những người nghèo khó, mặc dù ông không hề cần đến. Thỉnh thoảng ông còn trả thêm tiền cho họ. Tôi bắt đầu để tâm đến hành động này và hỏi bố tại sao lại làm như vậy ? Bố tôi bèn nói : "Đó là quỹ từ thiện được bao bọc bởi phẩm giá, con yêu ạ !"  



CÂU CHUYỆN 8 :

Một ngày nọ, có anh chàng tự nhiên mở Facebook người yêu cũ ra để chúc mừng sinh nhật, chỉ lúc sau thấy cô ấy inbox hỏi anh ta có dám đi dự tiệc sinh nhật của cô ấy không. Anh chàng lưỡng lự, đi thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra, mà không đi thì hèn quá. Cuối cùng, anh ta quyết định đi dự tiệc.
Tới bữa tiệc, cô ấy kéo anh ta ra góc riêng thì thào :
- Lát anh cứ mừng sinh nhật em 5 triệu nhé. Cứ cho em oai với đám bạn, xong sau đó em lén trả anh luôn.
Anh chàng đơ ra 5 giây rồi miễn cưỡng đồng ý.
Tặng 5 triệu xong, ăn tiệc mất cả ngon vì chờ mãi chẳng thấy cô ta lén trả tiền. Cuối tiệc, cô ta liến thoắng chia tay bạn bè rồi leo taxi đi mất. Gọi điện thoại không nghe, nhắn tin không trả lời. Lát sau thì ò..í..e...thuê bao không liên lạc được. Anh ta hỏi dò mãi mới biết bây giờ cô ta trọ bên mạn Cổ Nhuế. Anh chàng phi sang nhà trọ, bà chủ dãy trọ không cho vào, gặng hỏi anh ta là ai. Bí quá, anh chàng nói đại anh ta là chồng của cô ấy. Vừa dứt lời, bà chủ trọ túm chặt anh ta đòi nợ 6 tháng tiền nhà của cô ấy. Không trả không xong với bà chủ trọ mồm mép lu loa, vì trót nhỡ dối là chồng nên phải trả. Mất mẹ nó thêm 6 triệu nữa !
Thất thểu trở về, không dám hé răng với ai nửa lời, ngậm đắng nuốt cay cả tháng trời mới nguôi ngoai được cơn đau tình ái lần đó.



CÂU CHUYỆN 9 :

Một gia đình nông dân nọ mua một cái bẫy chuột và lắp đặt trong nhà. Chuột thấy vậy nên rất lo lắng cho sự an nguy của mình. Mỗi ngày chuột lại càng thêm căng thẳng, đến mức gặp ai nó cũng nhờ giúp đỡ. Một hôm, chuột tìm đến gà mái xin một lời khuyên bổ ích, nhưng gà mái chẳng tỏ vẻ chú ý gì. Chuột lại tìm đến lợn, lợn dửng dưng. Chuột đem chuyện nói với bò, bò tức giận và đòi đuổi chuột đi chỗ khác. Chuột rất hoang mang vì lo lắng tính mạng của mình nên sức khỏe giảm sút.
Nghe được tin này thì rắn mừng thầm, vì rắn vốn thích ăn thịt chuột, rắn lên kế hoạch sẽ tấn công bất ngờ tại tận hang chuột trong nhà người nông dân, và tranh thủ xem mặt mũi cái bẫy chuột nó ra làm sao. Nửa đêm hôm đó, người vợ nghe thấy có tiếng sập bẫy, liền vội vàng chạy ra xem. Nhưng hóa ra chiếc bẫy chuột sập vào đuôi một con rắn. Rắn rất tức giận và cắn vào chân bà chủ nhà.
Người vợ sau khi bị rắn cắn sức khỏe giảm sút rất nhanh. Người chồng phải giết con gà mái để tẩm bổ cho vợ. Nhưng bệnh tình của bà cũng không khá mà ngày một nặng hơn. Rất nhiều bà con, bạn bè đến thăm. Người chồng đành phải giết lợn để thết đãi khách, xem như một lời cảm tạ. Cuối cùng, người vợ vẫn không qua khỏi và mất. Người chồng chẳng còn cách nào khác phải bán con bò để an táng cho vợ. Thế là cả bò, lợn và gà mái đều bị chết, chỉ vì cái bẫy chuột.
Một chiếc bẫy chuột dường như chẳng liên quan gì đến gà, lợn, bò, nhưng cuối cùng vẫn gây cho chúng những hậu quả nghiêm trọng. Chuyện đáng bàn là nếu gà, lợn, bò giúp đỡ chuột từ trước thì có lẽ mọi chuyện đã khác. Đó chính là cái giá phải trả cho sự vô tâm, thờ ơ của chúng. Sống trong một tập thể, chúng ta phải biết quan tâm lẫn nhau, đừng nên có tư tưởng rằng việc đó không liên quan đến mình nên kệ, bởi cuối cùng mình sẽ gặp hậu quả giống như gà, lợn, bò mà thôi.



CÂU CHUYỆN 10 :

Một ngày, anh bước xuống xe bus, buồn bã vì túi xách của anh đã bị mất cắp. Thật ra trong túi chẳng có gì nhiều, chỉ có 50 dollars và một lá thư anh viết cho mẹ : "Con đã bị mất việc rồi, tháng tới con không có tiền gởi cho mẹ nữa, và đây là 50 dollars cuối cùng của con."
Lá thư này đã nằm trong túi xách của anh một tuần rồi, nhưng anh ngần ngại chưa gởi đi vì sợ khi mẹ anh nhận được sẽ buồn lắm. 50 dollars là số tiền ít ỏi, nhưng đối với một người đang thất nghiệp như anh giữa thành phố đắt đỏ này nó lớn bằng 200 đồng của người khác. Nhưng giờ thì 50 dollars cũng không còn nữa.
Vài ngày sau anh mở hộp thư và nhận được một lá thư của mẹ anh gởi, anh rất lo sợ khi mở nó ra sẽ là thư mẹ anh hỏi tiền. Nhưng khi mở ra đọc, anh thật sự rất shock vì mẹ anh viết : "Cám ơn con ! Mẹ đã nhận được 100 dollars tiền con gởi hàng tháng cho mẹ". Anh buông lá thư xuống và thẫn thờ tự hỏi : "Ai đã gởi số tiền đó cho mẹ anh ?"
Rồi tuần lễ sau anh lại nhận được một lá thư của mẹ khi mở hộp thư. Mẹ anh viết : "Con trai của mẹ ! Mẹ nhận được lá thư này nhưng chữ quá nhỏ và khó đọc, kính của mẹ cũng bể rồi chưa có tiền mua gọng mới, mẹ không đọc được hết nên gửi nó cho con". Anh mở lá thư thứ nhì mẹ anh gởi kèm và đọc : "Này anh bạn, tôi đã gởi thêm 50 dollars cộng với 50 dollars cho mẹ anh. Suy cho cùng thì mẹ vẫn là mẹ, không thể để mẹ bị đói. Hãy cố gắng tìm việc làm cho sớm, và cố gắng lo cho mẹ anh nhé !"
Ký tên : "Kẻ móc túi".
Dù là người tốt hay người xấu thì chúng ta vẫn có mẹ như mọi người. "Mẹ", một chữ mà không ai có thể định nghĩa nổi trong một từ. Một chữ mà nói lên tất cả tình yêu thương mà người ta có thể viết lên. Mẹ không chỉ là người mang nặng đẻ đau, mẹ là tất cả của yêu thương và hy sinh vô bờ. Cho dù bạn là ai, sang hay hèn, thì mẹ của mọi người cũng đều giống như nhau...



CÂU CHUYỆN 11 :

Ông chủ khách sạn phát hiện có một kẻ lang thang ngày nào cũng ngồi bất động ở ghế đá công viên nhìn vào khách sạn của mình, khiến ông cảm thấy tò mò. Một hôm, ông chủ khách sạn không thể nhịn được nữa, thế là ông đi đến chỗ kẻ lang thang và hỏi :
    - Xin lỗi anh bạn, tôi muốn hỏi anh một chút : Tại sao ngày nào anh cũng nhìn chằm chằm vào khách sạn của tôi vậy ?
    - Bởi vì cái khách sạn này quá đẹp ! Mặc dù tôi chỉ có hai bàn tay trắng và ngủ trên ghế đá, nhưng mỗi ngày tôi đều nhìn nó, đến tối mơ thấy mình được ngủ trong đó.
Ông chủ khách sạn sau khi nghe xong thấy đắc ý liền nói :
    - Anh bạn, đêm nay tôi sẽ cho anh được mãn nguyện, anh có thể ở miễn phí phòng tốt nhất của khách sạn trong một tháng.
    Sau một tuần lễ, ông chủ khách sạn trở lại và muốn xem xem tình hình của kẻ lang thang thế nào, thì phát hiện người này rõ ràng là đã chuyển khỏi khách sạn và trở lại ghế đá công viên. Ông chủ khách sạn hỏi kẻ lang thang :
     - Rốt cuộc thì đã xảy ra chuyện gì ? Chuyện gì, xin cho tôi biết ?
    - Lúc trước tôi ngủ trên ghế đá, mơ được ở trong khách sạn và thấy rất thích thú; nhưng khi ngủ trong khách sạn, tôi lại thường mơ thấy mình trở lại với chiếc ghế đá. Thật là đáng sợ, cho nên tôi không thể chịu đựng được nữa !
    Ông chủ khách sạn nghe xong liền phá lên cười và nói :
    - Thì ra, đôi khi không có cũng khổ mà có cũng khổ !
    Quả thật là, nỗi khổ con người liên quan đến "sự chấp trước" của con người, nếu như coi đồ vật nào đó là thứ nhất định phải có được, khi không có thì ao ước thèm muốn, khi có rồi lại sợ rồi muốn rời bỏ nó đi... Như thế đều là khổ.
Kinh Thánh chép rằng : "Ai có lại có thêm, ai không có thì bị dấu luôn điều họ tưởng là có". Đó là câu nói từ câu chuyện Phúc âm : Mt 25,14-30 . Ai đọc cũng sẽ nhận ra. Ngoài ý nghĩa vật chất còn mang ý nghĩa lớn về giá trị tinh thần.



CÂU CHUYỆN 12 :

Có một người đàn ông nọ qua đời vì chứng nhồi máu cơ tim. Ông phàn nàn với Thiên Chúa ( TC ) rằng :
- Thưa Ngài, Ngài gọi con về, con không chút oán hận. Nhưng tại sao trước lúc gọi, Ngài không thông báo cho con một tiếng để con chuẩn bị tâm lý và cũng để con bàn giao mọi việc với vợ và các con của con. Ngài đã khiến con trở tay không kịp.
TC trìu mến đáp :
- Ta đã từng viết cho con ba bức thư nhắc nhở con chuẩn bị ngày về mà !
Người đàn ông kinh ngạc thưa :
- Làm gì có ! Con chưa hề nhận được lá thư nào.
- Trong bức thư thứ nhất, ta để con đau lưng. Trong bức thư thứ hai, ta để cho tóc con bạc đi. Và bức thư thứ ba, ta đã khiến cho răng con rụng dần. Tất cả điều đó là tín hiệu nhắc nhở con sắp đến thời hạn quay về đấy.
TC yêu thương đã ban cho con người có lý trí để nhận biết sự hiện diện của TC. Ngài còn nhắc nhở và mời gọi ta hãy trở về với Ngài là nguồn cội, là cùng đích của mọi loài.



CÂU CHUYỆN 13 :

Cô gái đi bộ dừng lại ở ngã tư, sắp đèn xanh, cô quay sang người đứng bên cạnh mình mỉm cười, đó là một người hoàn toàn xa lạ, anh ta đã có chuyện buồn bã trong lòng, nụ cười dễ thương của cô gái bỗng làm cho lòng anh thấy vui xôn xao nhè nhẹ. Rồi anh chợt nhớ đến sự tử tế của một người bạn cũ, anh về đến nhà là ngồi gõ trên computer cho người bạn ấy một e-mail cảm ơn. Người bạn này đang ngồi ăn trưa ở một nhà hàng, nghe tín hiệu báo có mail mới nhận trên phone, anh đọc và thực sự cảm động vì nhận được thư người bạn cũ đã lâu không gặp, cuối bữa ăn, anh đã ân cần tặng một món tiền boa kha khá cho chị hầu bàn. Chị hầu bàn ngạc nhiên vì món tiền boa khá lớn so với lương công nhật của chị, chị đã quyết định đi mua một chục tấm vé số. Và chiều hôm đó có kết quả chị trúng được một lô tuy không lớn lắm. Sau khi nhận giải và đi siêu thị mua sắm thức ăn cho cả gia đình trong một tuần, dọc đường về chị bắt gặp một người ăn mày trên phố, chị giốc hết số tiền còn dư tặng cho ông ta.
Người ăn mày rất biết ơn vì đã hai ngày nay ông ta chẳng được ăn gì. Sau bữa tối ngon và no, ông trở về căn phòng nhỏ tối tăm của mình. Ông chợt thấy ở góc cầu thang một chú chó con đang rét run cầm cập, ông ôm lấy mà sưởi ấm cho nó. Về đến nhà, ông lấy nửa ổ bánh còn để dành cho nó ăn. Ngoài trời cơn dông lạnh buốt cũng vừa ập tới.
Khuya đêm ấy, trong khi mọi người đang ngủ say thì ngôi nhà bỗng nhiên bị chập mạch điện và bốc cháy, chú chó con đã bật thức dậy sủa vang cho đến khi đánh thức được tất cả mọi người trong nhà, họ đã ùa chạy ra, được cứu thoát chết trong đường tơ kẻ tóc. 
Một trong những đứa bé được cứu thoát trong đêm hôm ấy, sau này trở thành bác sĩ tìm ra một loại vắc-xin chữa khỏi một căn bệnh vô cùng nguy hiểm cho loài người.
Tất cả là nhờ một nụ cười tử tế và dễ thương...
( Tg : KHUYẾT DANH, Ephata biên tập dựa trên dunglac.org ).



CÂU CHUYỆN 14 :

Có một cô gái không may bị mù. Cô quen biết một chàng trai, và hai người yêu nhau. Một ngày, cô gái nói với chàng trai :
- Khi nào em nhìn thấy được thế giới, em sẽ lấy anh.
Rồi đến một ngày kia, cô gái được phẫu thuật mắt và nhìn thấy được ánh sáng. Chàng trai hỏi :
- Bây giờ em đã thấy được cả thế giới, em sẽ lấy anh chứ ?
Cô gái ngẩn ngơ, choáng váng khi thấy chàng trai cũng bị mù như mình. Cô từ chối anh.
 Chàng trai rời đi trong nước mắt và nhắn lại rằng :
- Hãy giữ gìn cẩn thận đôi mắt của mình em nhé, vì đó là món quà cuối cùng anh có thể tặng em.



CÂU CHUYỆN 15 :

Một ông lão đang ngồi trên ghế đá, thì một chàng trai trẻ tiến đến và hỏi :
- Thưa Thầy, Thầy có nhớ em không ?
- Không, ta không nhớ.
- Em là học trò của Thầy.
- Ồ, bây giờ em đang làm gì ? Công việc của em ra sao ?
- Dạ, em cũng đã trở thành một giáo viên.
- Thật tuyệt vời ! Giống như ta sao ?
- Vâng, giống như Thầy. Thật ra em trở thành giáo viên là nhờ Thầy. Thầy đã truyền cảm hứng cho em.
- Vậy em quyết định làm giáo viên từ khi nào ?
Chàng trai trẻ bắt đầu kể lại :
- Một ngày nọ khi còn học ở trường. Một người bạn cùng lớp của em mang đến lớp một chiếc đồng hồ rất đẹp, còn mới tinh. Em rất thích chiếc đồng hồ đó và đã quyết định lấy cắp nó. Không lâu sau, bạn ấy nhận ra đồng hồ bị mất và đã mách Thầy.
Thầy đã nói vời chúng em :
- Các em thân mến ! Có một chiếc đồng hồ đã bị lấy cắp trong giờ học. Bạn nào lấy xin hãy trả laị ?
Em đã không trả lại vì em rất muốn có chiếc đồng hồ đó. Thầy bèn đóng cửa lại, và yêu cầu tất cả chúng em đứng lên để Thầy kiểm tra túi của từng người. Nhưng Thầy đã làm một điều đặc biệt : Thầy bảo chúng em nhắm mắt lại.
Khi đến lượt em, Thầy tìm thấy chiếc đồng hồ trong túi của em và lấy nó ra. Nhưng Thầy không nói một lời nào. Sau đó, Thầy tiếp tục kiểm tra những người còn lại mà không tiết lộ điều gì. Cuối cùng, Thầy nói :
- Các em có thể mở mắt ra. Chiếc đồng hồ đã được tìm thấy.
Thầy không bao giờ tiết lộ ai là người lấy chiếc đồng hồ. Thầy cũng  không khiển trách hay bình luận gì về em trước mặt lớp. Ngày hôm đó là ngày đáng xấu hổ nhất, nhưng cũng là ngày quan trọng nhất trong cuộc đời em. 
Bằng sự im lặng của mình, Thầy đã cứu lấy lòng tự trọng của em. Chính khoảnh khắc đó, em đã hiểu được ý nghĩa thực sự của việc trở thành một người Thầy và giá trị của một nhà giáo.
Chàng trai trẻ sau đó hỏi :
- Thầy có nhớ sự việc đó không, thưa Thầy ?
Ông lão mỉm cười điềm tỉnh trả lời :
- Ta nhớ chiếc đồng hồ bị lấy cắp, ta nhớ đã kiểm tra túi của mọi người... Nhưng ta không nhớ em vì lúc đó, hãy nhìn kỹ, ta cũng đã nhắm mắt khi kiểm tra.
Và ông kết luận :
- Nếu để sửa sai mà cần làm người khác nhục nhã, thì em không thể dạy dỗ họ được.
( Từ trang Incredible world ).