Thứ Ba, 23 tháng 6, 2015

Trăng nhiệm mầu













Hiện thực và ước mơ
Hai bờ luôn kết nối
Em làm  con thuyền vội
Bơi giữa hồ trong xanh.

Xin cập bến tình anh,
Ngắm nhìn lên núi Mẹ
Ánh trăng về gọi khẽ,
Sương rơi ướt ngọt ngào.

Tưởng chừng như chiêm bao,
Tưởng chừng như thổn thức
Tâm hồn anh rạo rực,
Thương yêu Mẹ bước vào .

Nghe gió lùa xôn xao,
Nghe tiếng Đồng nhi hát
Không gian tràn bát ngát,
Tơ trăng phủ quanh đồi.

Chuông Thánh đường buông lơi
Đi vào đêm lặng lẽ
Đồi uy nghi dáng Mẹ,
Đứng chắp tay nguyện cầu .

Em ơi hãy dậy mau !
Đến cùng anh chiêm ngắm
Dáng Mẹ hiền đằm thắm,
Đêm trăng đẹp nhiệm mầu …



JB. Sĩ Trọng.

Mai Mẹ về










Mẹ chưa về con đã có niềm riêng,
Đêm trăng ấy vô cùng lãng mạn
Núi Mẹ đứng nguyên hình nguyên dáng
Con ngắm nhìn theo tán lá rừng xanh.

Mai Mẹ về, chim hót đón bình minh
Đoàn con Mẹ dưới chân quỳ khấn nguyện
Bao khát khao, tâm tư, tình quyến luyến
Dâng Mẹ hiền, dâng hết nỗi  buồn vui.

Mẹ về trong gió lộng chiều xuôi,
Câu hát cũ dân ca người Nam bộ(*)
Thác Trị An ngày đêm dòng nước đổ
Mặt hồ xanh lấp lánh ánh trăng mờ .

Mẹ về trong gió lộng chiều mơ,
Dân phấn chấn mở đường ra nghinh đón 
Lũ trẻ thơ đồng thanh như chim hót,
Lời vàng thơm môi đỏ tựa Thiên thần.

Mẹ về trong gió lộng chiều Xuân,
Đỗ mai nở ngập tràn khu phố
Bằng lăng khoe, sắc màu tím vỗ
Mênh mang chiều, triền núi ngỏ lời yêu.

Mẹ về trong gió lộng chiều xiêu,
Mưa rất mịn, khẽ tìm ai tóc ướt
Đường lên núi, khéo đi kẻo trượt
Mưa giăng giăng, mưa phủ trắng lưng đồi.

Chỉ mưa chiều nhè nhẹ vậy thôi
Tạnh mưa, liền đêm trăng lại sáng
Không gian trải dài rất lãng mạn
Núi cúi đầu mà tuyệt đẹp, nên thơ.

Mai Mẹ về, con dệt ước mơ,
Đong lấy chữ thành trang hồi ký
Đi qua Mẹ trang đời ý nhị
Loan Tin Mừng Con Mẹ đến dương gian.

Mai Mẹ về, con cái được bình an
Ai đã đến, ai không nhìn thấy Mẹ ?
Ánh trăng hiền ru đời con lặng lẽ...
Chiếu vào hồn, trăng tỏa sáng lung linh .

Mai Mẹ về, từng giọt nắng rung rinh
Dưới tán cây mới trồng, ru gió
Khách hành hương ngắm nhìn bỡ ngỡ
Bên công trình mới được dựng xây .

Mai Mẹ về, con đứng nơi đây
Noi gương Mẹ chắp tay cầu nguyện
Mẹ tuyệt vời : Đặc ân VÔ NHIỄM,
Xin cho con núp bóng  Mẹ hiền .

Mai Mẹ về, như một thoáng thần tiên
Lòng con thấy lâng lâng khó tả
Ru giấc mộng trong chiều thu êm ả,
Chờ trăng lên, dâng Mẹ chuỗi kinh cầu…

(*) Câu ca dao quen thuộc nhất được nhiều người nhắc đến :
                     "Nhà Bè nước chảy chia hai,
                    Ai về Gia Định, Đồng Nai thì về..."


JB. Sĩ Trọng.




Tiếng kêu trong hoang địa hay là cây sậy bị gió rung


Chúa Giêsu cho biết Thánh Gioan Tiền Hô cũng chính là Êlia( x Mt 11,14 ).
Thánh Gioan Tiền Hô, qua Thánh Kinh Tân ước ai cũng biết đến Ngài vì Ngài có một lối sống giản dị, khác hẳn mọi người : Ngài mặc áo da thú, ăn châu chấu, uống mật ong, một mình Ngài đi trên những sa mạc, thung lũng hoặc núi đồi hoang vu. Cuộc sống của Ngài đơn sơ thanh đạm ! Ngài chẳng ham biết gì đến của cải thế gian xa hoa phù phiếm. Phúc âm Matthêu viết về Ngài : “ Đức Giê su phán về việc Gioan Baotixita cho đoàn dân nghe rằng : Các ngươi đã đi xem chi trong đồng vắng ? Có phải xem cây sậy bị gió rung chăng ? Các ngươi đi xem cái chi nữa ? Có phải xem người mặc áo tốt đẹp chăng ? Kìa, những người mặc áo tốt đẹp thì ở trong đền vua. Nhưng các ngươi lại đi xem cái chi nữa ? Có phải là xem Đấng Tiên tri chăng ? Phải, Ta nói cùng các ngươi, cũng hơn Đấng Tiên tri nữa”. ( Mt 11,7-10 ) 

Thánh Gioan Baotixita – Phái Tin lành gọi Ngài là Giăng Báptit, chúng ta thường gọi Ngài là Gioan Tẩy Gỉa, hoặc Gioan Tiền Hô. Tất cả những danh hiệu đó đều là của Ngài, đều là tên gọi của Ngài. Thiên Chúa đã đặc biệt lựa chọn Ngài làm phát ngôn nhân của Đấng Tối Cao, làm Tiền hô dọn đường cho Chúa Cứu Thế. Ngài là vị Tiên tri cuối cùng của thời Cựu ước. 

Thánh Gioan và tôi, tôi không lạ lùng gì, vì tôi từng gặp gỡ Ngài ngay trên các nẻo đường tôi đi qua, ngay trong những giờ phút quyết định. Ngài đã thay mặt Thiên Chúa êm ái ôm tôi vào lòng và tặng tôi những lẳng hoa ân phúc. Ngài bảo vệ cho mạng sống của tôi, và chính là Đức Giê su Kitô đang sống trong tôi, Chúa Thánh Thần cũng đến hoạt động trong tôi khi tôi nghĩ đến Ngài. Có lẽ vì thế cái nhìn của Ngài thấu suốt tâm can tôi, tiếng Ngài soi sáng tâm hồn tôi, và tay Ngài có thể chữa tôi khỏi bệnh tật. Nhất là vì thế, cái nhìn của Ngài, tiếng nói và tay hành động của Ngài, tỏ cho tôi biết được Tình yêu và Uy quyền của Thiên Chúa. 

Cuộc đời hoạt động của Thánh Gioan Baotixita ly kỳ hấp dẫn : có lúc Ngài làm chứng về Đức Giê su, có lúc Ngài sống thui thủi một mình, có lúc Ngài tiền hô để khai mạc công trình truyền đạo, có lúc Ngài mở miệng kêu gọi mọi người ăn năn sám hối, có lúc Ngài vào nơi thinh lặng rồi biến mất, hoặc trú ẩn một nơi nào chẳng ai biết được…Chính Ngài nói : “ Ta là tiếng kêu trong hoang địa. Hãy bang đường nẻo Chúa cho bằng” ( Jn 1,23 ) Chính Ngài đi trước mặt Chúa để dọn đường cho Chúa, để cho dân Chúa được biết con đường sống. Ngày nay Ngài vẫn còn đi trước mặt chúng ta, rao giảng Tin mừng Lời Chúa, đó cũng chính là chúng ta – mỗi người phải sống như Ngài – luôn luôn đi trước mặt Chúa, nhưng cũng là những kẻ đi sau cùng để lãnh nhận Hồng ân của Thiên Chúa – nhờ Ngài, với Ngài, và trong Ngài. Chúng ta là những nhân chứng thầm lặng của tình yêu và nỗi nhớ. 

Thánh Gioan Baotixita, một cuộc đời phiêu bạc lang thang nhưng đã đem lại nhiều hồng ân Thiên Chúa cho nhân loại. Thánh Kinh có câu : “ Kìa, ngôi sao mà họ đã thấy, đi trước mặt cho đến chừng ngay trên chỗ Con trẻ ở mới dừng lại”(Mt 2,9 ). Ngôi sao ấy cũng chính là Gioan Baotixita. Gioan Baotixita đã đi trước mặt Chúa Cứu Thế cho đến khi Chúa Cứu Thế xuất hiện rao giảng, khai mạc công trình truyền đạo thì Ngài mới dừng lại – ngôi sao ấy không những đã dẫn đưa 3 nhà đạo sĩ đi tìm Chúa Cứu Thế, mà còn dẫn đưa cả thế giới, cả nhân loại đến ngày nay. Qủa là sứ mệnh của Ngài cao cả ! Ngài như tinh tú mọc ở trên cao, soi sáng cho những kẻ đang ngồi trong nơi tăm tối, hầu đặt chân chúng ta vào “chánh lộ trên đường bình an”. 

Ngàn năm trước, ngàn năm sau, Thánh Gioan Baotixita tên Ngài vẫn còn nhắc mãi, vì “trong những người bởi đàn bà sanh ra, không có ai lớn hơn Ngài” ( Câu Kinh Thánh dễ nhớ : Mt 11, 11 ). Ngày sinh của Thánh Gioan Baotixita là thời loan báo về Ngày cứu độ nên Giáo Hội đã chọn Sinh nhật Ngài làm ngày lễ trọng.Qủa thật, ngoài Mẹ Maria ra, Thánh Gioan Baotixita là vị thánh duy nhất được Giáo Hội mừng Sinh nhật. Ngày sinh Thánh Gioan Baotixita loan báo một kỷ nguyên mới cho nhân loại mà Chúa Giê su khai mở. Lúc ấy, cha của Ngài là một người câm, mẹ Ngài là một đàn bà son sẻ. Trong bối cảnh đó, ngày chào đời của Thánh Gioan Baotixita loan báo rằng: thời của Đấng Cứu Thế đã đến, thời của sự câm lặng trở thành loan truyền ơn cứu độ.

Cũng thật là vui cho chúng ta, chính trên những bước đường ngày nay, chúng ta có dịp học hỏi, hiểu biết hơn về cuộc đời của Thánh Nhân, noi gương Ngài để sống, để thêm tin tưởng rằng: “Con đường vui” của chúng ta còn mở tới những chân trời cho những người đang gặp khó khăn trắc trở về tinh thần. Dẫu “ cây sậy bị gió rung” nhưng lòng không lay chuyển. Xin Thánh Quan Thầy chỉ dạy chúng con sống đẹp lòng Chúa, can đảm như Ngài : thẳng thắn nói lên sự thật, dù sự thật đe dọa tới tính mạng bản thân ( x Lc 3, 18-20 )Xin Chúa lấy lửa ái Chúa Thánh Thần mà thiêu đốt chúng con, và ban cho chúng con ơn cảm hóa với những ai chưa biết Chúa. Xin ban cho chúng con cùng một lý tưởng, một ý chí, một nguyện vọng, cùng một lối đi về quê thật NƯỚC TRỜI, can đảm, quả cảm như Thánh Gioan Baotixita vậy. 

JB.SĨ TRỌNG.
Mừng kính Lễ Thánh Quan Thầy 24.6

Chủ Nhật, 21 tháng 6, 2015

Trăng


VẺ ĐẸP BẤT NGỜ

Có phải  trăng kia  vờn  đáy nước,
Mà  hồn  còn  mãi  ở  trên không ?
Mặt hồ lay động trăng trườn trượt,
Vẻ đẹp mong manh bỗng hóa rồng.


























HƯƠNG TRĂNG

Ta mãi  tìm trăng  trong  dị thảo,
Bao giờ trăng đến được hồn nhiên
Nhìn trăng ta thấy trong màu áo,
Có lẫn  hương thơm  của  mẹ  hiền.


JB. Sĩ Trọng.

.

Cúp điện

Điện cúp nguyên đêm tối mịt mù,
Ti vi ngưng tiếng, máy im ru
Xóm thôn chó sủa nghe sang sảng,
Đường sá người đi dáng gật gù
Những kẻ về khuya ôm chén rượu
Mấy tên tảng sáng tính tiền xu
Bươn chải sự đời chưa mỏi gối,
Còn canh thức suốt cả đêm thu .



JB.Sĩ Trọng.

LB và HC

LÝ BẠCH

Yêu trăng nên nhảy xuống ôm trăng,
Tắm gội  thân mình  dưới  đáy sông
Rượu uống say ngà, mắt chập choạng
Chết   rồi   ôm   mộng   với   thơ   văn .














HOÀNG CẦM

Ta về nhặt lấy lá diêu bông,
Nghe tiếng thơ ca của Hoàng Cầm
Xin hãy mở lòng ra đón nhận,
Ru người con gái đã sang sông …



JB. Sĩ Trọng.


Thứ Bảy, 20 tháng 6, 2015

Chùm thơ 6

XẤU

Ở  đời  lắm  kẻ  muốn  dùa  theo,
Toa  rập, phen  nhau, kết  một  lèo
Bới móc những điều không mấy đẹp
Tung  lên  dân  mạng  “bắn”  ì  xèo .



THẤT THƯỜNG

Tươi mới  như hoa , nay lại héo
Thất thường làm mối bận nguy to
Lúc khỏe, miệng cười vui gặt ghẹo
Bệnh rồi, đan chéo những buồn lo .



NHẬN LỖI

Xin lỗi người ta một tiếng nhe,
Khi mình đã phạm chớ im re
Ngày mai gặp lại người ta cáo,
Cũng phải vui lòng biết lắng nghe.



ÁN LỆ

Ngàn năm vụ án Lệ Chi Viên(*),
Mãi nhớ nhắc tên bậc Thánh hiền
Người viết bản Bình Ngô Đại Cáo,
Máu đào còn đọng giọt trong nghiên.


(*)Vụ án Lệ Chi Viên tức vụ án Vườn vải, là vụ án mà đại thần Nguyễn Trãi bị vu oan và bị tru di tam tộc thời Lê sơ trong lịch sử Việt Nam.

JB.Sĩ Trọng.


Thuyền mơ















Nhẹ nhàng một thoáng thu phong,
Thuyền ai ẩn hiện, sương giăng bến mờ
Một mình trong cõi thực mơ,
Ánh trăng dệt lụa, thuyền thơ chở đầy.


JB.Sĩ Trọng.

Chùm thơ 5

THÓI QUEN HƯỞNG THỤ

Lạnh bụng cho nên phải đắp mền,
Thói quen không thể để nằm yên
Dẫu thời tiết nóng không cần quạt,
Vẫn thấy rất cần chăn gối êm .















BIẾT

Không phải là không có biết gì,
Biết rồi vẫn lặng lẽ im đi
Người ta cứ tưởng mình không biết
Không phải là không có biết gì .




KHÔNG YÊN

Đầu hôm chó mửa ướt cả mền,
Nên phải nằm nghiêng sang một bên
Đuổi chó ra ngoài không cho ngủ,
Một mình ta ngủ cũng không yên.




VƯỜN ĐÊM

Thoang thoảng mùi hương dạ lý hương,
Vườn đêm đá dựng mặt u buồn
Hoa sen vẫn nở màu thanh thoát,
Ta để cho lòng chút vấn vương .


JB.Sĩ Trọng



Thứ Sáu, 19 tháng 6, 2015

Họp mặt thân tình

Tôi với bạn bè ghé Huế-Moon(*),
Giữa trưa nắng nhẹ thoáng u buồn
Không gian tĩnh lặng, nhiều khách đến
Những món ngon, thường… vẫn có luôn .

Tôi được một người dẫn đến đây,
Người nhà Giới trẻ bấy lâu nay
Xe dừng trước ngõ con đường cụt,
Những tán cây xanh phủ bóng dày.

Tôi mới bước vào thấy nhẹ thênh,
Suối reo róc rách, thác xa ghềnh
Ven tường cây bám leo ngang dọc,
Bình cổ ngắm nhìn đặt ngã nghênh .

Tôi với mọi người đang uống bia,
Bỗng nghe tiếng gọi ở đằng kia
Hai nàng công chúa cười xinh xắn,
Nhẹ cúi đầu chào, miệng tía lia .

Sau một hồi lâu ăn uống xong,
Ra về còn nhắn gởi lời mong
Hẹn ngày gặp lại, bao trìu mến
Huynh đệ anh em, sẵn một lòng.

Ôi thật vui là một buổi trưa,
Bữa cơm thân mật quả không thừa
Chúa cho tình cảm càng thắt chặt,
Giữ mãi sau này kể chuyện xưa .


JB.Sĩ Trọng.

Để nhớ ngày học Liệu pháp Thiên Khí Năng.
(*) Một quán Huế trên đất Sài gòn.