Đêm trăng ấy vô
cùng lãng mạn
Núi Mẹ đứng nguyên
hình nguyên dáng
Con ngắm nhìn theo
tán lá rừng xanh.
Mai Mẹ về, chim
hót đón bình minh
Đoàn con Mẹ dưới
chân quỳ khấn nguyện
Bao khát khao, tâm
tư, tình quyến luyến
Dâng Mẹ hiền, dâng
hết nỗi buồn vui.
Mẹ về trong gió
lộng chiều xuôi,
Câu hát cũ dân ca
người Nam
bộ(*)
Thác Trị An ngày
đêm dòng nước đổ
Mặt hồ xanh lấp
lánh ánh trăng mờ .
Mẹ về trong gió
lộng chiều mơ,
Dân phấn chấn mở đường ra nghinh đón
Lũ trẻ thơ đồng
thanh như chim hót,
Lời vàng thơm môi
đỏ tựa Thiên thần.
Mẹ về trong gió
lộng chiều Xuân,
Đỗ mai nở ngập
tràn khu phố
Bằng lăng khoe,
sắc màu tím vỗ
Mênh mang chiều,
triền núi ngỏ lời yêu.
Mẹ về trong gió
lộng chiều xiêu,
Mưa rất mịn, khẽ
tìm ai tóc ướt
Đường lên núi, khéo
đi kẻo trượt
Mưa giăng giăng,
mưa phủ trắng lưng đồi.
Chỉ mưa chiều nhè
nhẹ vậy thôi
Tạnh mưa, liền đêm
trăng lại sáng
Không gian trải
dài rất lãng mạn
Núi cúi đầu mà
tuyệt đẹp, nên thơ.
Mai Mẹ về, con dệt
ước mơ,
Đong lấy chữ thành
trang hồi ký
Đi qua Mẹ trang
đời ý nhị
Loan Tin Mừng Con
Mẹ đến dương gian.
Mai Mẹ về, con cái
được bình an
Ai đã đến, ai
không nhìn thấy Mẹ ?
Ánh trăng hiền ru đời con lặng lẽ...
Chiếu vào hồn, trăng tỏa sáng lung linh .
Mai Mẹ về, từng
giọt nắng rung rinh
Dưới tán cây mới
trồng, ru gió
Khách hành hương
ngắm nhìn bỡ ngỡ
Bên công trình mới
được dựng xây .
Mai Mẹ về, con
đứng nơi đây
Noi gương Mẹ chắp
tay cầu nguyện
Mẹ tuyệt vời : Đặc
ân VÔ NHIỄM,
Xin cho con núp bóng Mẹ hiền .
Mai Mẹ về, như một
thoáng thần tiên
Lòng con thấy lâng
lâng khó tả
Ru giấc mộng trong
chiều thu êm ả,
Chờ trăng lên,
dâng Mẹ chuỗi kinh cầu…
(*) Câu ca dao quen thuộc nhất được nhiều người nhắc đến :
"Nhà Bè nước chảy chia hai,
Ai về Gia Định, Đồng Nai thì về..."
(*) Câu ca dao quen thuộc nhất được nhiều người nhắc đến :
"Nhà Bè nước chảy chia hai,
Ai về Gia Định, Đồng Nai thì về..."
JB. Sĩ Trọng.
Kiều hối gởi về Việt Nam tăng nhờ có "tiền rửa" ?
Trả lờiXóaNghèo đói là trường đại học lớn nhất
Đốn cây, đừng đốn sự minh bạch