VẺ ĐẸP BẤT NGỜ
Có phải trăng kia vờn đáy nước,
Mà hồn còn mãi ở trên không ?
Mặt hồ lay động
trăng trườn trượt,
Vẻ đẹp mong manh
bỗng hóa rồng.
HƯƠNG TRĂNG
Ta mãi tìm trăng trong dị thảo,
Bao giờ trăng đến
được hồn nhiên
Nhìn trăng ta thấy
trong màu áo,
Có lẫn hương thơm của mẹ hiền.
JB. Sĩ Trọng.
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét