“Chúa ơi hãy rửa chân con,
Dù con bất xứng hồn còn bợn nhơ”(1)
“Đường xa vương vấn bụi mờ,
Tim con thổn thức ngóng chờ tim Cha”(2).
Ngóng chờ bao tháng ngày qua,
Tim con ấp ủ tình Cha thắm nồng
Chân con Cha rửa bao lần,
Mà sao con ngại khi cần rửa ai ?
Thương Cha đi suốt đường dài,
Ngược xuôi, vất vả, miệt mài vì con
Rửa chân còn đỏ gót son,
Rửa chân lúc đã đi mòn thế gian .
Rửa chân cho kẻ cơ hàn,
Rửa chân cho kẻ lầm than giữa đời(3)
Cha ơi con đã hiểu rồi,
Những ai bé nhỏ là người Cha yêu .
JB.Sĩ Trọng
__________________________________________________ ______________________________________.
.(1) Thơ của Mai Tín
.(2) Thơ của Honesty
.(3) Trên mạng có hình của Đức Thánh Cha Francis không những rửa chân mà còn hôn chân người nghèo.
Thứ Ba, 31 tháng 3, 2015
Rửa chân
Thứ Bảy, 28 tháng 3, 2015
Chùm thơ tứ tuyệt ( t.tt )
THỜI BAO CẤP
Thuở
thầy giáo tháo giầy rao bán
Giờ
đây nghĩ lại thấy mà thương
Giáo
chức dứt cháo còn chưa chán,
Vướng
phải thêm trăm chuyện đời thường.
PHỐ
ĐÊM
Đêm
nghiêng xuống phố đổ dài
Một
mình ngồi ngắm trăng cài giữa khuya
Sương
đêm trút xuống vỉa hè,
Đèn
đêm vàng vọt lắng nghe tiếng đời .
THOÁNG
Vẫn
cứ thích: Trăng mờ, đêm xuống phố
Để
ngắm nhìn lãng mạn của thành đô
Đêm
hiu quạnh, ta chìm trong nỗi nhớ
Mắt
long lanh: Trong thoáng gợn mong chờ.
JB.Sĩ
Trọng.
Thứ Ba, 24 tháng 3, 2015
Tìm lại khởi nguyên (*)
Thuở địa đàng còn vương mùi hoang dại
Ngài ở nơi đâu ? – Tôi đứng giữa vườn .
Trái cấm đong đưa, khát thèm líu lưỡi
Chuyện liêu trai không có giữa đêm trường.
Thế rồi tôi như lạc vào tình sử,
Nỗi niềm yêu chen lấn cả tâm hồn
Ngài đưa tôi về nơi vùng cấm cử,
Tôi một mình thất thểu giữa trời hôm.
Con rắn già cong queo nằm say ngủ,
Đắp tấm chăn sương tuyết phủ tháng ngày
Khi thức dậy : Quẫy bề dày lịch sử,
Ghẹo Thiên Thần cầm gươm lửa đứng canh.
Tôi nhìn thấy chính Ngài đang tản bộ
Trong gió hiu hiu của buổi chiều tà
Vườn thanh vắng, tôi thân trần đóng khố
Ngài nhàn du mang dáng vẻ kiêu sa .
Tôi có tội nên chi đành lẩn trốn,
Tiếng gọi Ngài tôi lại được lắng nghe
Lời thầm thỉ, dấu yêu, lời tuyên phán
Tôi tự mình phải hối cải lương tâm .
Núi rừng xưa, ngày nay thành phố xá
Kẻ đầu gềnh cuối thác gọi tìm nhau
Con sông chở khách đày về bến lạ,
Không cần thuyền đứng đợi phải chờ lâu.
Vườn địa đàng giờ đây còn đâu nữa,
Chốn hoang sơ quyện chặt dấu chân người
Cuộc sống trần đơm thêm nhiều gai vửa
Tôi trở về tìm lại dáng tôi xưa .
(*) Bài này tác giả cố ý sử dụng một số điển từ Kinh Thánh trong Sáng thế và Khải huyền.
JB.Sĩ Trọng.
Tìm nhau *
Tìm
nhau qua những bất ngờ tìm nhau
Thấy
nhau giây phút nguyện cầu,
Cùng
nhau sum họp, bắt đầu tìm nhau
Tìm
nhau trên những khổ đau,
Tìm
nhau trên những mái đầu bạc, xanh
Tìm
nhau trong chị, trong anh
Gặp
nhau trong Chúa, tình thân đậm đà
Tìm
nhau ánh mắt thiết tha,
Tìm
nhau cử chỉ chan hòa bên nhau
Tìm
nhau có trước có sau,
Tìm
nhau như thể từ lâu muốn tìm
Tìm
nhau nhịp đập con tim,
Tìm
nhau chia sẻ nỗi niềm riêng chung
Gặp
nhau tình Chúa bao dung,
Bên
nhau học tập Tin Mừng Chúa trao
Tìm
nhau giọng nói ngọt ngào,
Tìm
nhau điệu múa, lời chào thân thương
Tìm
nhau trong lệ vấn vương,
Tìm
nhau trong ánh Thiên đường tìm nhau .
* Bài này viết comment cho Trung TTN của gioitreconggiao.org.
Thứ Ba, 17 tháng 3, 2015
Bút lệ
Vung bút cho vui hỡi bạn đời
Mở lòng đón lấy gió xa khơi
Trần gian ắt hẳn còn thai nghén
Bút lệ văn chương, bút lệ đời .
Cũng bấy nhiêu là câu chữ thôi
Nhưng cần tri kỷ bạn và tôi
Đem thơ nhân ái làm cung bậc,
Chia sẻ bên nhau chuyện khóc cười.
Gặp Chúa chung lòng để khát khao
Ngài ban nến sáng hẹn nhau vào
Khán phòng tiệc cưới đông như hội
Có kẻ đui què, kẻ khổ đau .(1)
Chiếc áo tình yêu(2) đượm thắm màu
Hương trời ngan ngát tỏa đêm sâu
Trần gian say ngủ nên không biết
Chàng rễ ung dung nhẹ bước vào .(3)
Đêm vẫn vô thường trong cõi đêm
Để hồn vang vọng tiếng ru êm
Thánh Thần đốt lửa đi trong gió(4)
Bút lệ đong đầy bao mến thương .
JB.Sĩ Trọng.
(1) ( x Mt 22,2-10 )
(2) ( x Mt 22,11 )
(3) ( x Lc 12,40 ) ( Mc 13,35-36 ) ( Mt 24,44 và 25,5-6 )
(4) ( x Cv 2,2-4 )
Mở lòng đón lấy gió xa khơi
Trần gian ắt hẳn còn thai nghén
Bút lệ văn chương, bút lệ đời .
Cũng bấy nhiêu là câu chữ thôi
Nhưng cần tri kỷ bạn và tôi
Đem thơ nhân ái làm cung bậc,
Chia sẻ bên nhau chuyện khóc cười.
Gặp Chúa chung lòng để khát khao
Ngài ban nến sáng hẹn nhau vào
Khán phòng tiệc cưới đông như hội
Có kẻ đui què, kẻ khổ đau .(1)
Chiếc áo tình yêu(2) đượm thắm màu
Hương trời ngan ngát tỏa đêm sâu
Trần gian say ngủ nên không biết
Chàng rễ ung dung nhẹ bước vào .(3)
Đêm vẫn vô thường trong cõi đêm
Để hồn vang vọng tiếng ru êm
Thánh Thần đốt lửa đi trong gió(4)
Bút lệ đong đầy bao mến thương .
JB.Sĩ Trọng.
(1) ( x Mt 22,2-10 )
(2) ( x Mt 22,11 )
(3) ( x Lc 12,40 ) ( Mc 13,35-36 ) ( Mt 24,44 và 25,5-6 )
(4) ( x Cv 2,2-4 )
Chủ Nhật, 15 tháng 3, 2015
Bọt
Tôi đã bao lần nói với em,
Tình tôi con sóng vỗ ngày đêm
Đại dương không sóng, tình không có
Con sóng luôn là nhịp trái tim.
Tôi thiết tha tìm bóng dáng em,
Tìm em trong bóng một Người quen
Người yêu tôi cũng yêu em đấy,
Như ánh trăng khuya rọi xuống thềm.
Tôi mãi trong lòng yêu mến em,
Gặp em và gặp Chúa, rồi xem
Thấy em duyên dáng, tâm hồn đẹp
Có Chúa là tôi thỏa ước nguyền.
Tôi đã bao lần nói với em,
Tình tôi con sóng vỗ ngày đêm
Em ơi xin chớ buồn em nhé,
Có Chúa xua tan mọi ưu phiền.
Tôi đã bao lần nói với em,
Trong tôi tình Chúa gọi ngày đêm
Đại dương là Chúa, tôi là bọt
Con sóng luôn là nhịp trái tim …
JB.Sĩ Trọng.
______________________________________________
Bọt nhỏ bé, dễ vỡ tan. Nhưng khi vỡ tan, bọt lại hòa vào Đại dương bao la.
Xin chia sẻ với cả nhà tâm tình ấy qua bài thơ trên
Tình tôi con sóng vỗ ngày đêm
Đại dương không sóng, tình không có
Con sóng luôn là nhịp trái tim.
Tôi thiết tha tìm bóng dáng em,
Tìm em trong bóng một Người quen
Người yêu tôi cũng yêu em đấy,
Như ánh trăng khuya rọi xuống thềm.
Tôi mãi trong lòng yêu mến em,
Gặp em và gặp Chúa, rồi xem
Thấy em duyên dáng, tâm hồn đẹp
Có Chúa là tôi thỏa ước nguyền.
Tôi đã bao lần nói với em,
Tình tôi con sóng vỗ ngày đêm
Em ơi xin chớ buồn em nhé,
Có Chúa xua tan mọi ưu phiền.
Tôi đã bao lần nói với em,
Trong tôi tình Chúa gọi ngày đêm
Đại dương là Chúa, tôi là bọt
Con sóng luôn là nhịp trái tim …
JB.Sĩ Trọng.
______________________________________________
Bọt nhỏ bé, dễ vỡ tan. Nhưng khi vỡ tan, bọt lại hòa vào Đại dương bao la.
Xin chia sẻ với cả nhà tâm tình ấy qua bài thơ trên
Thứ Năm, 12 tháng 3, 2015
Lầm lũi
Thân cỏ dại vật vờ bay trước gió,
Kiếp phong trần ai ngõ được mười phương
Dẫu ta mang chỉ một chút bụi đường
Cũng là bụi thuở ta chưa người thật.
Chân tuy mỏi nhưng hồn còn chất ngất
Bởi trong hồn có cội rễ tình yêu
Ban cho ta cái ý nghĩa sống liều,
Không sợ chết và không hề sợ hải .
Chúa rất thương những tấm lòng nhẫn nại
Ta kiếm tìm mà Ngài lại ôm hôn
Ta ưu tư trong những phút dỗi hờn,
Ngài khe khẻ gọi ta về vô tận …
Qua thời gian tháng năm dài lận đận,
Mang trong mình chỉ một cuốn Phúc Âm
Bước đi xa ta vẫn thấy thật gần,
Ngài bên cạnh và rất cần ta đấy !
Bạn bè tôi, những người thân trông thấy
Họ ngạc nhiên và không hiểu được gì
Kiếp phong trần, không quán trọ, chân đi
Huấn lệnh Chúa cho tôi nguồn sức mạnh.
Những nẻo đường tôi qua nhiều gai nhọn
Lòng hân hoan, tôi công bố Tin Mừng
Giữa cuộc đời tôi gặp mọi thứ dân,
Tôi nhìn nhận họ là con của Chúa.
Tôi đi qua biết bao nhiêu đồng lúa,
Tôi trở về trên những ngọn đồi non
Vai áo sờn, quai dép cũ rách mòn
Chân vững bước tin theo Người Hằng Sống.
Hồn du tử, đêm đêm tràn giấc mộng
Lửa tình yêu luôn cháy bỏng tim mình
Thắp sáng đời bằng ngọn đuốc bình minh
Mắt hướng thẳng nhìn Quê Trời vĩnh cửu .
Tôi tri ân, tháng năm dài lầm lũi
Người đã cho tôi gặt hái rất nhiều
Những việc làm cụ thể thật đáng yêu
Và kỉ niệm là tôi bên Người đấy …
JB.Sĩ Trọng.
Kiếp phong trần ai ngõ được mười phương
Dẫu ta mang chỉ một chút bụi đường
Cũng là bụi thuở ta chưa người thật.
Chân tuy mỏi nhưng hồn còn chất ngất
Bởi trong hồn có cội rễ tình yêu
Ban cho ta cái ý nghĩa sống liều,
Không sợ chết và không hề sợ hải .
Chúa rất thương những tấm lòng nhẫn nại
Ta kiếm tìm mà Ngài lại ôm hôn
Ta ưu tư trong những phút dỗi hờn,
Ngài khe khẻ gọi ta về vô tận …
Qua thời gian tháng năm dài lận đận,
Mang trong mình chỉ một cuốn Phúc Âm
Bước đi xa ta vẫn thấy thật gần,
Ngài bên cạnh và rất cần ta đấy !
Bạn bè tôi, những người thân trông thấy
Họ ngạc nhiên và không hiểu được gì
Kiếp phong trần, không quán trọ, chân đi
Huấn lệnh Chúa cho tôi nguồn sức mạnh.
Những nẻo đường tôi qua nhiều gai nhọn
Lòng hân hoan, tôi công bố Tin Mừng
Giữa cuộc đời tôi gặp mọi thứ dân,
Tôi nhìn nhận họ là con của Chúa.
Tôi đi qua biết bao nhiêu đồng lúa,
Tôi trở về trên những ngọn đồi non
Vai áo sờn, quai dép cũ rách mòn
Chân vững bước tin theo Người Hằng Sống.
Hồn du tử, đêm đêm tràn giấc mộng
Lửa tình yêu luôn cháy bỏng tim mình
Thắp sáng đời bằng ngọn đuốc bình minh
Mắt hướng thẳng nhìn Quê Trời vĩnh cửu .
Tôi tri ân, tháng năm dài lầm lũi
Người đã cho tôi gặt hái rất nhiều
Những việc làm cụ thể thật đáng yêu
Và kỉ niệm là tôi bên Người đấy …
JB.Sĩ Trọng.
Khúc tình cho đi mãi
( Mến tặng anh Nguyễn văn Trường )
Tôi để tình yêu cứ ngập tràn,
Những ngày nắng hạ với thu sang
Tình yêu luôn mãi cùng tôi đứng,
Trên vực thẳm đời gió mênh mang.
Tôi để tình yêu cứ nhẹ nhàng,
Trôi vào dĩ vãng của thời gian
Tình yêu lay động tim tôi đấy,
Vắt vẻo cùng tôi mọi nẻo đường.
Tôi để tình yêu cứ mịn màng,
Mong manh như lụa, đẹp như trăng
Hát ru ngày tháng dài vô tận
Có Chúa bên đời, tôi ngát hương .
JB. Sĩ Trọng.
Tôi để tình yêu cứ ngập tràn,
Những ngày nắng hạ với thu sang
Tình yêu luôn mãi cùng tôi đứng,
Trên vực thẳm đời gió mênh mang.
Tôi để tình yêu cứ nhẹ nhàng,
Trôi vào dĩ vãng của thời gian
Tình yêu lay động tim tôi đấy,
Vắt vẻo cùng tôi mọi nẻo đường.
Tôi để tình yêu cứ mịn màng,
Mong manh như lụa, đẹp như trăng
Hát ru ngày tháng dài vô tận
Có Chúa bên đời, tôi ngát hương .
JB. Sĩ Trọng.
Thứ Hai, 9 tháng 3, 2015
Chùm thơ tứ tuyệt (tt)
VỢT BẮT MUỖI
Vợt
bắt muỗi đói ít gây nổ,
Muỗi
no vợt nổ tiếng càng to
Ghét
sao lũ muỗi làm người khổ,
Hút
máu dân lành chẳng tha cho.
ẢO THUẬT
Phóng
dao tấm ván vẫn còn đau,
Chỉ
thấy Mạc Can* đứng tựa đầu
Chữ
nghĩa khéo chơi trò ảo thuật,
Văn
chương ai ngỡ chuyện về sau ?
*Tấm ván phóng dao là tiểu thuyết đầu tay của Mạc Can, ông đoạt giải A
trong cuộc thi viết tiểu thuyết của Hội Nhà Văn Việt Nam năm 2005.
*Tấm ván phóng dao là tiểu thuyết đầu tay của Mạc Can, ông đoạt giải A
trong cuộc thi viết tiểu thuyết của Hội Nhà Văn Việt Nam năm 2005.
LẪN LỘN
Cỏ
lùng cùng lúa mọc chen nhau,
Thật
khó để phân biệt loại nào !
Nếu
nhổ cả hai cùng một lúc,(*)
Không
còn kho lẫm, bỏ vào đâu ?
(*) ( x Mt 13,29-30 )
TÌNH MỰC
Bực
mình bình mực phải quăng đi,
Nóng
nảy hư hao, chẳng lợi gì
Phía
dưới đất hiền luôn đọng giọt,
Mới
hay tình mực vẫn nguyên xi .
JB.Sĩ
Trọng.
Chủ Nhật, 8 tháng 3, 2015
Gửi MƯA HUẾ *
Kẻ tha hương trót
thương xứ Huế,
Vẫn mộng mơ
như kẻ ở gần
Càng yêu Chúa càng
thêm nhớ mẹ
Sông Hương mình đẹp
vẻ ngàn năm.
* MưaHuế là nickname của một nữ tu dòng Mến Thánh Gía Huế
mà tôi quen biết nhờ một số bài viết qua mạng.
mà tôi quen biết nhờ một số bài viết qua mạng.
Thứ Bảy, 7 tháng 3, 2015
Lời tự tình Mẹ và quê hương
Về thăm quê mẹ có gì vui,
Hay chỉ là thêm nỗi ngậm ngùi?
Thấy cảnh dân mình đang đói khổ
Khó lòng cầm được giọt lệ rơi !!!
*
* *
Mẹ ơi, con trở về thăm mẹ
Bao năm xa cách chốn quê làng
Hàng tre xanh rủ mình bên đò mộng
Ru giấc chiều trong gió thổi mênh mang.
Đã bao năm vào đời lặng lẽ,
Mắt mẹ buồn rướm lệ trông con
Con đi xa ít lần gặp mẹ,
Nên lòng con nhớ mẹ vô vàn…
Mẹ cho con tràn đầy tình Chúa
Để con vui con sống bên đời
Con bước đi tháng ngày lần lửa,
Rộn niềm tin chan chứa khắp nơi.
Mẹ dõi theo từng bước chân con lớn
Mẹ sướng vui buồn khổ với con mình
Con lưu linh quanh cuộc đời quá vợn
Mẹ dặn rằng: Đừng hám lợi ham vinh.
Mẹ chỉ thích con hiền luôn có nghĩa:
Nghĩa mẹ cha và nghĩa cả trên đời
Dẫu phong ba đừng quên tình nghĩa mẹ
Cha mất rồi, còn mẹ đó mà thôi !
Về quê mẹ bóng chiều hối hả,
Biết làm gì cho mẹ nơi đây
Chuối chín cây lung lay gió ngã
Mình con đây tựa ánh trăng gầy.
Con lo sợ mai này không có mẹ
Khi tuổi già cất mẹ khỏi nhân gian
Con bơ vơ lạc loài như chim sẻ,
Bay lang thang tìm dáng mẹ dịu dàng.
*
* *
Con lắng nghe những gì mẹ dặn,
Lời yêu thương dạy bảo sau cùng
Con nhận thấy cõi lòng sâu lắng,
Mắt mẹ buồn, cử chỉ khoan dung .
Này con hỡi! Hãy đến đây cùng mẹ
Uống lấy hồn và dòng lệ tuôn rơi
Cho mẹ thêm bao nỗi niềm an ủi
Về hong tóc bên giếng nước Quê Trời .
JB.Sĩ Trọng.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)