Mười năm cầm bút viết thơ ca
Dâng tặng Người đi khắp hải hà
Một bóng đò nghiêng trôi chệnh choạng
Sông hiền nắng lạ, sóng gần xa .
TỰ DO
Tự do sao cứ mãi kiếm tìm ?
Giàu có thâm sơn khó ngủ yên
Trong núi trời trăng luôn tự đến
Bên trời mây nổi chẳng ngừng im(*).
(*) Lấy ý từ câu : “Sơn giang nhật nguyệt tự lai khứ,
Thiên tế phù vân vô thị phi”
JB.Sĩ Trọng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét