Thầy là ai ? Tôi quen Người từ độ
Mình lang thang đi giữa phố thu vàng
Có ngôi trường xôn xao hồn trẻ nhỏ
Một tình yêu như gió thổi mênh mang.
Cô giáo tà áo tung trời rộng
Con thơ môi mọng nở nụ hồng
Gái trai hẹn hò đêm trăng sáng
Thật thà hôn lễ với bao dung .
Dễ thương thay Trời cho ta ý sống
Thương thêm nhiều ước vọng gởi ngàn mây
Nhưng ai thấy khi tình yêu chớm rụng
Mà ly đời còn đọng giọt hương say.
Thương biết mấy và tôi thương biết mấy
Không quen Người sao tôi lại tìm quen
Dễ đi đến, dễ chuyện trò, dễ mến
Đâu gì bằng vẻ đẹp của hồn nhiên !
(*) Bài này đăng trên Tập san của trường Văn Hiến.
JB.Sĩ Trọng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét