Đưa tay sờ lấy
ánh trăng ?
Mẹ hiền ngóng
trông con mãi,
Ru con giấc ngủ
yên lành.
Bờ mi con khép,
Mặt hồ trong
xanh
Mà con vẫn thấy,
Mẹ hiền đôi mắt
long lanh…
Mẹ khóc vì đàn
con nhỏ,
Bến mê chưa bỏ
quay về.
Cho con một lần
tạ tội,
Về đây tắm gội
ơn thiêng
Mẹ thương, cõi
lòng nông nỗi
Bao năm con đã
gây phiền…
Đất Mẹ ngàn năm
im lĩm,
Cúi đầu ngọn núi
rêu phong
Chim rừng cất
cao tiếng hót,
Trị An thác đổ rì rầm…
Con sẽ đến nơi
vùng đất Mẹ,
Tìm ngọn đồi năm
ấy tắm trăng
Nhìn ngắm Mẹ môi
con thầm thỉ
Dâng Mẹ hiền tha thiết lời kinh.
Đất Mẹ ngàn năm
không nói hết,
Con tri ân Người
đã sinh thành
Đàn con nhỏ luôn
cầu khấn Mẹ,
Ơn suối nguồn Mẹ
mãi thương ban.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét