Huế ơi, ta nhớ
những ngày xưa
Được sống yêu
thương giữa bạn bè
Bên Mẹ, bên Cha
hiền ấp ủ
Giờ đây phải thật
sự cách xa .
Huế có niềm vui
của mỗi người,
Nỗi buồn vời vợi
của nhau thôi
Tính ra cũng khá
nhiều lưu luyến
Kỷ niệm đong đầy
lên mắt môi .
Tôi thật không
quên những bạn bè,
Những người luôn
được lắng tai nghe
Cùng tôi, bục
giảng bao năm tháng
Chia sẻ ưu tư giữa
bộn bề .
Tôi nhớ mênh mang
chuyện cổng trường,
Tóc thề vai áo
mộng còn vương
Nắng nghiêng vành
nón che đôi mắt,
Để lại môi cười
trông dễ thương .
Tôi nhớ những
người đã ra đi,
Không còn lưu
luyến mộng tình chi
Viếng thăm thành
Huế rêu phong kín,
Ngắm dáng Tràng
Tiền khóc biệt ly .
Tôi nhớ đêm trăng
núi Ngự Bình,
Thông reo vi vút
rợn hồn kinh
Sông Hương lặng lẽ
vào thành phố
Đại Nội nghiêng
mình soi nước xanh.
Tôi nhớ mẹ già bán
gánh xôi,
Những tô cơm hến
ghế thấp ngồi
Bún bò của chị bên
hông chợ,
Mấy quán cà phê
nho nhỏ thôi .
Tôi nhớ Văn Lâu
bến đợi chờ,
Khách tình câu cá
vẫn thầm mơ
Nhìn qua Bạch Hổ,
thăm Long Thọ
Ngó thẳng Nam
Giao, xuống Vạn đò.
Tôi nhớ không lầm
những phút giây,
Cùng em đi dưới
ánh trăng gầy
Ngắm xem chùa cổ,
nghe chuông đổ
Rung động trong
lòng bổng lất lay .
Làm sao quên được
những chiều mưa
Khoát áo man-tô
dạo vỉa hè
Ăn chén chè thưng,
ngồi tán gẫu
Đếm mưa từng giọt
rớt lưa thưa .
Huế vẫn hoài trong
tiếng mẹ ru,
Tôi nghe bất chợt
gió mùa thu
Trăng mờ che khuất
sau nhành liễu
Lá rụng về … Sương
khói lãng du …
JB.Sĩ Trọng.