Chảy vào thành phố
vấn vương hồn người
Nghiêng nghiêng kỷ
niệm một thời,
Huế mang vẻ đẹp làm nơi hẹn hò …
Huế mang vẻ đẹp làm nơi hẹn hò …
*
* *
* *
Huế dưới triều vua
đã chết rồi,
Một thời oanh liệt đã
ngừng trôi
Thành quách rêu
phong giờ phủ kín
Lãng đãng mây chiều xa tít thôi !
Cố đô nằm ngủ dưới đêm trăng,
Núi Ngự thông reo
vọng ngút ngàn
Linh Mụ chuông chùa
rung thảm thiết
Văn Lâu nhìn ngắm
nước Hương giang.
Những người con Huế
phải đi xa,
Nỗi nhớ mênh mang
nước non nhà
Thương Huế để thầm
khóc với Huế,
Buồn tình thêm đậm nỗi diết da .
Em chẳng bao giờ
vượt khỏi anh,
Người con xứ Huế -
Đất Kinh thành
Những thơ, những
mộng nằm trong ấy
Lặng lẽ ru hồn dệt ước mong .
Gặp em khi nhẹ bước
vào Nam ,
Thấy Huế còn vương
nét dịu dàng
Mảnh đất yêu thương
này Chúa gởi,
Gắn liền số phận vượt thời gian .
Bên Huế làm anh thấy
ngậm ngùi,
Mẹ già sức yếu sống đơn côi
Quê nhà không có ai
chăm sóc,
Kinh tế ngặt nghèo khó tới lui.
Không dám về thăm
gặp bạn bè,
Huế thường lắm
chuyện để khen chê
Anh đi xuôi ngược đời dâu bể,
Nhưng Huế trong lòng vẫn tỉ tê .
Huế rộng vành như
nón em nghiêng,
Sông Hương, núi Ngự
đẹp thần tiên
Chừ đây anh thấy
càng yêu Huế,
Lưu giữ trong anh dáng Mẹ hiền …
JB.Sĩ Trọng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét