( Tặng 2 Linh mục: Micae Nguyễn Be
và Micae Nguyễn Chí Hùng )
Mẹ về, đem Chúa đến Việt Nam
Văn hóa ôm ấp các đình làng
Có lũy tre xanh, con đò mộng
Thánh đường vời vợi giữa đồi nương.
Tôi lắng tai nghe tiếng trống đồng,
Đêm Hè lễ hội cạnh bờ sông
Hát ru, đùa múa, khèn-chiêng-púa(*)
Trai gái đua nhau uống rượu cần.
Có ánh trăng mờ nhẹ nhẹ lên,
Sương rơi phủ xuống luống rau mềm
Thác rừng rào rạt trong đêm vắng,
Hoa trắng cà phê nở ngát hương.
Tôi lắng tai nghe tiếng núi rừng,
Hòa cùng lễ hội với cồng chiêng
Nhà sàn san sát, trăng buông tắm
Nhảy sạp chia đều những bước chân.
Có tiếng côn trùng rúc dịu êm.
Đêm Hè vẻ đẹp đón trăng lên
Đỉnh đồi ướt đẫm trăng lai láng,
Huyền bí, hoang sơ...mặt đất hiền.
Mẹ về, đem Chúa đến Việt Nam
Trải rộng yêu thương khắp mọi miền
Câu hát, câu ru lời Chúa dạy
Ruộng đồng, nương rẫy...trẩy bình yên.
(*) Ba loại nhạc cụ của dân tộc miền núi.
P/s: Bài thơ này con cũng xin kính tặng Cha Giuse Trần Sỹ Tín và xin được tặng những ai đang làm công tác giảng dạy, phục vụ ở những vùng xa xôi hẻo lánh thuộc các dân tộc ít người.
JB. Sĩ Trọng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét