Em ở miền xa cảm thấy buồn,
Vì em chưa gặp Đấng Yêu thương
Núi đồi bao phủ quanh năm lạnh,
Mưa gió ngày đêm vỗ miệt vườn.
Tôi về thăm phố núi đầy sương,
Cái lạnh se se vẫn thấy thường
Thăm thẳm đồi chè mườn mượt lá,
Lưng gùi áo mẹ nắng còn vương.
Đam-Ri hùng vĩ đến không ngờ,
Rừng núi còn nguyên vẻ hoang sơ
Thác nước từ trời cao đổ xuống,
Cuộn trào sương khói phủ trong mơ.
Tôi đứng bên này nghe gió reo,
Rừng thông vi vút giữa lưng đèo
Tuyền Lâm mặt nước xanh biên biếc
Mù mịt phương trời ai muốn theo.
Tôi chỉ khoanh tay để ngắm nhìn,
Cuộc đời bao kẻ bị đảo điên
Sao không tìm đến thiên nhiên đẹp ?
Khát vọng xua tan những muộn phiền.
Em ở miền xa cảm thấy buồn,
Ước gì em gặp Đấng Yêu thương
Cùng tôi chia sẻ qua năm tháng,
Loan báo tình Ngài khắp bốn phương.
JB.Sĩ Trọng.
Đambri là một trong những ngọn thác tuyệt đẹp của Bảo Lộc - Lâm Đồng. Đambri theo tiếng K’Ho nghĩa là đợi chờ gắn liền với truyền thuyết đẹp về tấm lòng son sắt của người thiếu nữ dành cho chàng trai mình yêu. Xung quanh thác là một khu rừng hầu như vẫn còn giữ được nguyên vẹn nét đẹp hoang sơ chưa mấy người khám phá.Thác Đambri, một kì vĩ giữa đại ngàn xanh, một dấu ấn không bao giờ phai trong lòng mỗi du khách khi đặt chân đến vùng đất quanh năm phảng phất hương trà thơm nồng cùng với những đồi chè xanh mướt trải dài đến ngút ngàn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét