Đường Cổ Ngư em về lặng lẽ,
Hồ Thủy Trúc mặt tẻ gương soi
Lang thang trên vũng nước đời,
Nghe thầm ai khóc mấy lời tiễn đưa.
Còn đâu nữa đất Thăng Long,
Sông Hồng nay đã cạn ròng nước khô
Đi qua Hoàn Kiếm bờ hồ,
Mấy hàng phượng vỹ ngã lô xô buồn...
Nhìn Văn Miếu thấy mà thương,
Các bia Tiến sĩ chân tường cỏ hoang
Cha ông chắc cũng bàng hoàng,
Giờ đây con cháu lại càng xót xa...!
JB.Sĩ Trọng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét