Hoang dại đời người hoang dại luôn
Trăng sao không thấy rõ thiên đường
Đưa tay với lấy trời vô tận,
Gió lộng ru hồn khắp bốn phương.
Thiên đường không phải ở đâu xa,
Tại thế là nơi phố chợ nhà
Ngay chính tâm hồn mình đã có,
Thiên đường khúc hát mãi ngân nga.
Thiên đường đang ở, ở trong tôi
Chiếu dọi ngày đêm ánh sáng Trời
Ân sủng tình Ngài : Hương dịu ngọt,
Thấm từng miên giọt đọng đầu môi.
JB.Sĩ Trọng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét