Tôi yêu tiếng Việt nước tôi,
Cưu mang truyền thống bao đời cha ông
Dịu dàng như những dòng sông,
Bờ tre, giếng nước, ruộng đồng thảnh thơi
Vọng lời ru tiếng à ơi,
Mẹ tôi thường hát đưa nôi mỗi chiều
Mại mềm, uyển chuyển, đáng yêu
Câu thơ tôi kết trăm điều ví von
Những vần, những điệu...mãi còn
Bao nhiêu âm hưởng nhẹ nhàng, êm tai
Cánh diều theo gió khoan thai,
Âm thanh, chữ viết ghi hoài trong tim
Đi quanh thế giới để tìm,
Đâu ra thứ tiếng dễ thương thế này
Tôi yêu tiếng Việt hôm nay,
Kết tinh vẻ đẹp tháng ngày giao duyên
Thân quen, phổ quát ba miền
Ai ai cũng hiểu, chẳng thêm bớt gì
Ngôn từ sách vở chép ghi,
Truyện Kiều, câu Hịch, Sử thi...loan truyền
Lẽ nào tôi nỡ bỏ quên,
Đổi thay sao được một nền văn chương
Không ai có thể xem thường,
Làm sai thứ tiếng linh hồn Việt Nam.
JB.Sĩ Trọng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét