Có thời gian con nước vèo trôi,
Những chiếc lá từ nguồn về phố
Có thời gian mang mầu cổ độ,
Một kiếp người giông tố qua đi.
Có thời gian lứa tuổi mùa thi,
Trang sách nhỏ bỏ vào ngăn cặp
Những chữ viết, lời thơ ghi khắc
Ghế nhà trường, bục giảng thầy cô.
Có thời gian con sóng nhấp nhô,
Thuyền cập bến còn nghe biển hát
Biển vẫn cứ đêm ngày dào dạt,
Để ru thuyền ngay giữa đêm trăng.
Có thời gian vạn nỗi băn khoăn,
Đưa em đến vùng trời thương nhớ
Bao kỉ niệm ngày xưa, hơi thở
Chất chồng lên tập vở cuộc đời.
Có thời gian ngàn vạn lá rơi,
Đất ưỡn ngực đưa tay nhẹ hứng
Lá mục nát âm thầm chịu đựng,
Làm mỡ màu nuôi sống lại cây.
Có thời gian như những áng mây,
Bay lơ lửng tìm về vô tận
Ngôi nhà nhỏ ven vùng thị trấn,
Nay trở thành góc quán cà phê.
Có thời gian đến chẳng ai chê,
Nhưng cuộc sống vẫn nhiều vất vả
Những bạn bè quen nhau mặc cả,
Gía đất cao gây sốt bất thường.
Có thời gian thêm những vấn vương
Tình yêu đến với đôi trai gái
Học Giáo lý xin làm Hôn phối,
Trong Thánh đường vời vợi uy nghi.
Có thời gian không nói năng chi,
Ai cũng hiểu mình già hơn trước
Rồi tháng năm như thầm biết được
Cuộc đời này cõi tạm đó thôi.
Có thời gian vật đổi sao dời,
Em đến thăm anh giữa mùa mưa lũ
Nghe tin Hồng Kông ngập tràn khói lửa
Đàn áp dân lành đổ máu tang thương.
Có thời gian dừng lại nhiều hơn,
Ta suy nghĩ để còn phải khóc
Tim ta xót vì bao ấm ức :
Cầu nguyện nhiều cho đất nước, anh em.
JB.Sĩ Trọng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét