Phút chốc thả hồn vào khoảng lặng,
Tìm về Chân lý chốn bình an
Cái tôi nhỏ bé kia đi vắng,
Chạm phải thiên thu động gió ngàn.
LỰC CẢN
Ta từng thấy màu xanh kia của lá,
Vẫn đợi chờ - Giấc mộng của Ngày Mai
Thiên đường đến dù không ai biết cả,
Nhưng màn đêm lại cản bước đường dài.
Uống rượu mà sao không chạm cốc ?
Hóa ra anh chỉ uống một mình
Ly đời ngọt đắng xin đừng xốc,
Đêm xuống trông chờ ánh Bình minh.
GẶP EM TRÊN NÚI
"Tóc đến lưng vừa chừng em bối,
Để chi dài bối rối dạ anh ?"
Đường lên đỉnh núi non xanh,
Vương vương nắng nhẹ ngọt lành lời ru.
JB.Sĩ Trọng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét