Ai ở trên lầu mới thấy hay,
Khi nghe tàu lửa chạm đường ray
Tưởng rằng đất động làm rung cửa
Chó sủa canh khuya, gió rít dài...
DÃ TRÀNG
Dã tràng xe cát, biển mênh mông
Sóng vỗ xua tan cát biển lòng
Chẳng nghĩ uổng công làm nên nợ
Có rồi, rồi lại hóa ra không.
MONG ĐƯỜNG VỀ
Hương vườn có ổi chín tươi,
Hương tình ẩn náu trên môi nhân từ
Đường về mong được hồi cư,
Người đi chân mỏi tưởng như bến bờ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét