Có lẽ ta nên viết về Ngài,
Là điều cần thiết để Ngày Mai
Cuộc đời nếm trải bao phiền muộn
Nhưng thấy tình Ngài chẳng nhạt phai.
Viết Ngài mang lại lợi ích hơn,
Vì cả nhân gian cũng được ơn
Riêng bản thân ta, ta cũng được
Tình Ngài khúc hát mãi véo von.
Tim ta tình Chúa gọi ngày đêm,
Như sóng triều dâng vỗ mạn thuyền
Đón ánh trăng lên đùa với biển,
Nghe Lời mở ngỏ của Ngài khuyên.
Những phút dừng chân bên quán trọ,
Nghĩ mình may mắn có Ngài thương
Ngựa phi sắp đến hồi buông vó,
Hạt cát lang thang bỏ vệ đường.
Đừng ngủ, đừng quên, mà hãy nhớ
Vì Ngài canh cánh cạnh bên ta
Nhè nhẹ, dịu dàng như hơi thở
Con tim luôn vỗ nhịp giao hòa.
JB.Sĩ Trọng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét