Núi non thường gặp sông hồ,
Hai bờ kết nối dệt thơ và tình
Nắng vàng chiếu sáng lung linh
Núi soi vẻ đẹp, sông tình lắm thay !
Quanh năm suốt tháng tình tôi
Thì thầm bên Chúa những lời nỉ non
Tình Ngài cứ thế véo von,
Tim tôi thổn thức mãi còn dư âm.
Những suy tư bàng bạc tình cờ,
Mà cứ mãi cho tôi niềm mến
Biết bao lần âm thầm Chúa đến,
Tôi ru hoài trong một giấc mơ...
Khi Chúa đến, hoang đường không còn nữa
Chuyện thần tiên như thực giữa ban ngày
Con sông chở khách đày về bến đổ,
Không cần thuyền đứng đợi vỗ cầm tay.
JB.Sĩ Trọng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét