Hiện thực quá xôn
xao
Khi có nắng gió
vào
Lòng người hay
thay đổi
Ai biết được vì
sao ?
Một bất chợt dễ
thương,
Một bất chợt dỗi
hờn
Một bất chợt ý
nhị,
Bất chợt thành vấn
vương.
Bên này bờ khát
vọng,
Bên kia chốn thiên
đường
Cả hai đều cháy
bỏng,
Lãng mạn đầy sắc
hương .
Tóc em bay theo
gió,
Mắt anh ngó mây
trời
Đời đang ào ạt
chảy,
Sóng theo thuyền
ra khơi.
Cứ thế mà đi thôi,
Không bao giờ dừng
lại
Em luôn bên anh
mãi,
Hát ca hoài không
vơi …
LÊN NÚI
Cũng là thân phận
bọt bèo,
Nhưng tình yêu
Chúa mãi theo suốt đời
Đèo heo hút gió
chơi vơi,
Đỉnh cao Chúa gọi vẫy mời ta lên .
ẤP Ủ
Một đời một khúc
tình mê,
Chân đi không ngại
đường về xa xăm
Quê hương – Một
cõi vĩnh hằng,
Tình Cha ấp ủ bao năm đợi
chờ …
JB.Sĩ Trọng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét