Trong tiếng thơ còn có tiếng lòng,
Người đồng cảm viết cho người xúc cảm
Trăng thượng tuần viết cho chiều nghiêng bóng
Như nắng hoàng hôn dệt lụa giữa quê nhà.
Người về thăm rồi lại đi xa,
Bao kỷ niệm êm đềm khó tả
Gặp được Người trong chiều Thánh lễ
Chia tay rồi quyến luyến còn theo...
Ánh mắt hiền, dòng lệ trong veo
Người ngồi đếm từng trang kỷ niệm
Vị đắng cay ngọt bùi hòa quyện,
Nếm bao phen qua chén rượu tình.
Thời gian không xóa nỗi dáng hình,
Người vẫn đẹp và tình yêu cháy bỏng
Mang trái tim nhân từ kiêu hãnh,
Ướp hồn thơ sâu lắng ngọt ngào.
Thật tuyệt vời và rất thanh tao,
Sống ấp ủ tình thương trong Chúa
Giữa phong ba, bão bùng vây bủa
Lời nói yêu sao quá mượt mà...
Trong ánh nhìn lồng lộng kiêu sa
Chút thương nhớ về ngày xưa cũ
Những tháng năm tảo tần lam lũ
Luôn mơ về một cõi trời xa !
* Một người phụ nữ tôi quen, độ tuổi trên 80, có một tâm trạng thật đáng thương.
JB.Sĩ Trọng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét