An Lão (*), quê nhà bạn hữu tôi
Chưa đi mà tưởng đến nơi rồi
Ghé mắt dõi tìm qua trang mạng
Thiên nhiên thu hút mãi không rời.
Đẹp sao quang cảnh của núi đồi,
Dốc triền cây lá mọc xanh tươi
Nhà dân san sát bên khe suối,
Có cả con sông chảy ngậm ngùi.
Cổng chào ngói đỏ nét dễ thương,
Nắng tỏa dài lên khắp miệt vườn
Có lẽ nơi này ai chưa tới,
Mới nhìn cũng đã bị vấn vương.
Những ngày Đông lạnh mịt mù sương
An Lão nằm yên giữa phố phường
Chào đón bình minh gieo nắng ấm,
Em thơ cắp cặp vội đến trường.
An Lão, miền sơn thủy hữu tình
Đêm Hè,lồng lộng ánh trăng lên
Bình an cho tuổi già không nhỉ,
Hay chỉ là vui với ngoại hình ?
An Lão, tôi về trong cõi mơ
Vì chưa tới đó được bao giờ
Chỉ nghe người kể và xem mạng
Cảnh đẹp nên thơ đến không ngờ.
An Lão, làm tôi rung động nhiều
Với bao hình ảnh thật đáng yêu
Ước gì tôi đến thăm nơi ấy,
Cùng bạn bè tôi thức ngủ nhiều.
(*) Một huyện phố miền núi thuộc tỉnh Bình Định.
JB.Sĩ Trọng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét