Những phút dừng chân, bạn nghĩ gì?
Đời người có lúc phải ngừng đi
Loanh quanh thế giới, khi nào hết ?
Lết bết đôi chân mộng vẫn ghì.
Một chút yêu thôi cũng thẹn thùng,
Nhưng làm cho bạn được bao dung
Vì yêu, bạn trở nên phong phú
Gia nghiệp đời sau mới lạ lùng.
Bạn hỡi, bao giờ bạn bước đi
Với ai, rồi bạn phải chia ly ?
Với ai, rồi bạn phải chia ly ?
Thời gian bôi xóa tan tất cả,
Mặt đất vô tư lại phẳng lì.
Mong bạn đừng nên đóng cửa lòng,
Biển khơi lồng lộng, thoáng và trong
Biển khơi lồng lộng, thoáng và trong
Thiên nhiên không thể làm thay đổi,
Khiến nước sông kia chảy ngược dòng.
Mong bạn đừng nên quá chán chường
Chân trời hy vọng tựa vầng dương
Chân trời hy vọng tựa vầng dương
Ngày mai tỏa sáng tâm linh bạn,
Thả gió tha hồ đi bốn phương.
(*) Một người bạn sau khi bị tai biến, không còn đi lại được nữa, đã có tư tưởng thất vọng chán chường.
JB.Sĩ Trọng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét