Bài viết cách đây đã mấy năm,
Vẫn còn người đọc, kẻ ghé thăm
Câu thơ tình tứ lời khiêm tốn,
Tình cảm thân thương giữ ấm lòng.
ĐIỀU LUÔN CÓ
Khi Hạ đến, Đông còn đang trú ẩn
Mùa Thu bay xào xạc lá rơi đầy
Em đi học căn phòng dày bụi phấn,
Mà sân trường vẫn có gió heo may.
Lời trăng mở ngỏ, cỏ trăng thơm
Một chút làm quen, chớ dỗi hờn
Cuộc sống bao giờ cũng thấy rõ :
Người ăn không hết, kẻ nghèo hơn.
TÌNH VƯỢT THỜI GIAN
Làm sao tôi lại bị thất tình ?
Khi có một Người đã hy sinh :
Cứu chuộc tôi bằng đường khổ giá
Cho đời vẻ đẹp Ánh Bình minh.
JB.Sĩ Trọng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét