Phần Lan ơi, tôi yêu em ngày tháng
Đợi thu về, mùa lãng mạn tình nhân
Đường quanh co, chân bước đi vạn dặm
Tháp Thánh đường vang vọng tiếng chuông ngân.
Đất khách quê người bao la quá,
Quê nhà thương nhớ mãi khôn nguôi
Tôi tới nơi này còn xa lạ,
Tập dần mới thấy được quen thôi.
Cảnh vật nhận ra mùa Thu đến,
Không gian vời vợi cõi trời mây
Vẻ đẹp sông hồ đầy quyến luyến,
Về đêm ánh sáng tựa ban ngày.
Mùa Thu sao đẹp quá vậy ư ?
Lá đỏ cành cây lợp sương mù
Thông đứng nghiêng chào cơn gió lạ
Nắng vàng rải nhẹ tỏ lời ru.
Tôi đến vùng đất đậm núi rừng,
Con người điềm đạm và bao dung
Phố thành yên ắng như đang ngủ,
Soi chiếu ánh đèn dưới đáy sông.
Tôi biết quê tôi cũng rộn ràng,
Bên ngoài nổi bật sự giàu sang
Bên trong đời sống dân rất khổ,
Gặp gỡ nhiều người ai cũng than.
Rũ bỏ hết, tôi tìm về một cõi
Vở sách xưa chất chứa những kệ đầy
Nơi tôi ở xa vòng đất một nửa,
Phải đành lòng buông thả cả hai tay.
JB.Sĩ Trọng.
Quê nhà thương nhớ mãi khôn nguôi
Tôi tới nơi này còn xa lạ,
Tập dần mới thấy được quen thôi.
Cảnh vật nhận ra mùa Thu đến,
Không gian vời vợi cõi trời mây
Vẻ đẹp sông hồ đầy quyến luyến,
Về đêm ánh sáng tựa ban ngày.
Mùa Thu sao đẹp quá vậy ư ?
Lá đỏ cành cây lợp sương mù
Thông đứng nghiêng chào cơn gió lạ
Nắng vàng rải nhẹ tỏ lời ru.
Tôi đến vùng đất đậm núi rừng,
Con người điềm đạm và bao dung
Phố thành yên ắng như đang ngủ,
Soi chiếu ánh đèn dưới đáy sông.
Tôi biết quê tôi cũng rộn ràng,
Bên ngoài nổi bật sự giàu sang
Bên trong đời sống dân rất khổ,
Gặp gỡ nhiều người ai cũng than.
Rũ bỏ hết, tôi tìm về một cõi
Vở sách xưa chất chứa những kệ đầy
Nơi tôi ở xa vòng đất một nửa,
Phải đành lòng buông thả cả hai tay.
JB.Sĩ Trọng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét