Mùa đông giá lạnh, ánh
trăng mờ
Mặt hồ Than Thở đang say
ngủ,
Vọng tiếng thông buồn reo ngẩn ngơ.
Đà Lạt cho tôi niềm
thương nhớ,
Một thời gắn bó gió cao
nguyên
Đẹp quá mùa hoa anh
đào nở,
Lòng tôi thêm trăm nỗi vấn vương.
Đà Lạt tôi về trong kỷ niệm,
Những ngày êm ả thả hồn
nhiên
Ngựa xe vượt dốc miền lưu
luyến
Lãng đãng trời mây trắng dịu
hiền .
Tôi vẫn thích thành phố mộng
mơ,
Tháng năm trăn trở : đợi,
mong chờ
Bên em – Đà Lạt, nhiều ấp ủ
Đọng lại trong
lòng bao ý thơ
.
Tôi về giữa phố núi ngàn
hoa,
Lữ quán rất quen giữa phố
nhà
Mải miết đứng nhìn ai ai
đó,
Với đôi tà áo lượn thướt tha.
Tôi chợt quá nao lòng Đà Lạt,
Khi ngắm em trong diện mạo
này
Đồi Cù mất, sân golf rào
chắn,
Những đổi thay dâu bể dạn dày...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét