Chủ Nhật, 31 tháng 1, 2016
Màu thơ trong mắt trăng
Vời vợi trăng lên mầm giao hưởng,
Thơ tôi vang vọng tiếng thơ Người
Lúa chín vàng phất phơ chờ mùa gặt,
Trăng thắm nhụy đời, ngọt lịm mật Phúc Âm.
Thơ tôi viết tặng Người yêu mến,
Là để tri ân cả tấm lòng
Người đầy ắp không gian thần hòa quyện,
Thánh Linh Người đẹp tựa ánh mắt trăng.
Người mềm mại, chan hòa tình nhân loại
Đến với tôi, với bạn, với đời
A-đam cũ đánh mất quyền sự sống,
Người dịu dàng nhặt lấy cánh hoa rơi.
Ánh trăng xưa, khu vườn xưa rủ bóng
Trái cấm tôi ăn, mắc nghẹn lâu rồi
Tôi với Người cùng nghe chim muông hót
Vuốt lại môi cho trái cấm rụng rời...
Vời vợi trăng lên, tình giao hưởng
Tôi với Người chung một hồn thơ
Mùa vui đến tràn đầy hương kỉ niệm,
Chờ đợi ngày tái hiện một giấc mơ.
JB. Sĩ Trọng
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét