Vĩnh Cửu mùa Xuân gọi gió về,
Nắng vàng lịm tắt cuối sơn khê
Người đi để lại nhiều thương nhớ
Thuở ấy mây chiều phủ Can-vê.
Con nhớ không lầm những phút giây
Con đang sóng sánh bước bên Thầy
Thầy bảo : "Này con, bao vẻ đẹp
Như ánh trăng gầy ẩn dưới mây !"
Chợt nghĩ ra rằng tôi vẫn yêu,
Yêu rất mạnh mẽ, khỏe hơn nhiều
Nhờ ơn, tôi đọc trong yếu đuối
Luôn được tình Ngài nhẹ nâng niu.
Vĩnh Cửu mùa Xuân - Cơn gió lạ
Êm đềm thổn thức, đậm con tim
Gió ru, lời gió nghe hay quá
Như phút thần tiên gõ cửa tìm.
JB.Sĩ Trọng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét