Thứ Ba, 27 tháng 2, 2018

Con tàu

CON TÀU TITANIC

KHI con tàu khổng lồ mang tên Titanic vừa xuất xưởng và hạ thủy, người ta có thể đọc thấy dọc theo sườn tàu có vẽ sơn những câu khẩu hiệu kiêu căng ngạo nghễ như sau :
No God, No PoPe ! ( Không có Chúa, cũng chẳng có Giáo Hoàng!) Le Christ Lui meme, ne le fera pas sombrer : Ni Le ciel, ni la terre ne peut nous engloutir ! ( Ngay đến Đức Kitô cũng không tài nào đánh đắm con tàu này. Cả trời lẫn đất cũng không thể khiến chúng ta bị nhận chìm !)
Ngay khi ấy, một trong các công nhân đóng tàu, vốn là một người công giáo ở Dublin đã ghi vào trong nhật ký như một lời tiên tri : " Vì những tội xúc phạm ghê gớm đó, tôi tin Titanic sẽ không bao giờ tới được New York"
Và quả không sai, vào lúc 0 giờ 5 phút ngày 14.4.1912, đúng ngày Chúa nhật Quasimodo tức Chúa Nhật II sau lễ Phục Sinh, tàu Titanic đã va chạm mạnh với một tảng băng khổng lồ giữa đại dương, nó thủng một lỗ lớn rồi gãy đôi. Người ta chỉ vớt được 705 người sống sót, còn 1.502 người đã chết theo con tàu kiêu hãnh...
Sau đó mấy ngày, một tờ báo lớn ở Anh đưa tin kèm theo 2 bức tranh hí họa đầy ý nghĩa : Hình vẽ con tàu và tảng băng ( Sự yếu đuối của con người và sức mạnh của Thiên Chúa ) và hình vẽ người đàn ông nhường chiếc phao cứu hộ cho một bà đang bế con ( sự yếu đuối của Thiên nhiên và sức mạnh của con người ).
Sự kiện thảm khốc đã xảy ra, không ai dám đổ trách nhiệm cho Thiên Chúa đã trừng phạt con tàu và những kẻ làm ra nó, nhưng người ta chỉ có thể khẳng định rằng : Chính sự tự mãn vênh vang của con người đã tự đánh chìm...


( Lm. Tiến Lộc )

Tặng ông TS Bùi Hiền

Hỡi ông Tiến sĩ Bùi Hiền,
Ông cho tôi hỏi ông điên hay khùng ?
Ăn rồi nghĩ chuyện lung tung,
''Phát minh'' chữ viết tưởng chừng trò chơi
Tuổi già sắp cạn hết hơi,
Ông còn chọc chửi để người đời khinh
Mảnh bằng Tiến sĩ lưu linh,
Giúp gì đất nước khiến mình xứng danh ?
Xuân về ông vội khoe nhanh,
Một đôi câu đối chẳng thành văn chương
Chắc ông không được bình thường,
Mong  ông  thả  bút  về  vườn  chăn  heo.

JB.Sĩ Trọng.


Thứ Năm, 22 tháng 2, 2018

Nhớ Huế

Tôi  thích  hoa  vàng  trong  nắng  ấm,
Những ngày Hạ trắng dệt mênh mang
Chiều vương mắt tím buồn nhung thắm
Núi  Ngự  thông  reo  vọng  ngút  ngàn.

JB.Sĩ Trọng.

Tình yêu khờ dại
















Tôi là một gã rất khờ,
Đi tìm Thiên Chúa để yêu mơ
Thường hay thỏ thẻ và tâm sự,
Ngài ở bên tôi thật không ngờ.

Tôi là một gã rất điên,
Đi tìm Thiên Chúa kết tình duyên
Chẳng ai hiểu được lời tôi nói,
Nhưng thấy lòng mình sướng như tiên.

Tôi tìm một cõi rất tình,
Đêm về còn muốn gọi bình minh
Vầng trăng theo gót thơ đi mãi,
Chở  vạn  tâm  tư  gợi  nhớ  hình.

JB.Sĩ Trọng.

Chùm thơ 32

PHÙ HOA

Mỗi người có một giấc mơ,
Người mong, kẻ đợi trông chờ vào nhau
"Trăm năm có nghĩa gì đâu,
Chẳng qua một nắm cỏ khâu xanh rì" ...














@ DUY AN

Ừ nhỉ ! Bài thơ đậm nghĩa tình,
Đời người trôi nỗi kiếp phù sinh
Dẫu  mai  tro  bụi  quy  hồi  cố,
Trai tịnh thuyền quyên bất luận hình.



ĐIỀU VỐN DĨ

Bụi tro, tro bụi...Một đời người,
Gìa, trẻ  chi  rồi  cũng  thế  thôi
Hơn nửa phận người mới hiểu được
Một thời  oanh liệt  bỗng  ngừng trôi...













TƠ NHỆN

Dịu dàng con nhện giăng tơ,
Có bao nhiêu sợi mơ hồ nhả ra ?
Gió  đưa  cành  lá  la  đà,
Tơ mềm quyện chặt, không sa xuống gần.



HỒI ỨC

Tôi nhớ con đường, bến nước xưa
Cây  đa  cổ  thụ  đứng  ven  bờ
Môi-sê trong thúng còn say ngủ,
Công  chúa  đem về  nuôi  tuổi thơ.

JB.Sĩ Trọng.





Thứ Sáu, 16 tháng 2, 2018

Thi tiếu Xuân

Giao thừa tờ lịch rụng cuối năm
Có kẻ đến nhà muốn hỏi thăm :
- Mổ vịt, mổ gà chưa vậy nhỉ ?
- Làm gì mà phải quá bận tâm !

Năm nào tôi cũng uống trà khuya,
Mừng đón xuân qua, phút giao thừa
Tiếng pháo bây giờ không có nữa,
Chỉ  còn  súng  đạn,  nổ  hay  chưa ?

Tôi   sợ   e   rằng   ngủ   chẳng   yên,
Bên  ngoài  xe  cộ  chạy  liên  miên
Sáng mai mồng một, chắc đường vắng?
Đức Phật  khoanh tay  trước  cửa  thiền.

JB.Sĩ Trọng.

Thứ Năm, 15 tháng 2, 2018

Chùm thơ Tết

NHỚ TẾT QUÊ NHÀ

Đêm nghe tiếng gió thì thầm,
Ngày trôi lạc tận ngấm ngầm niềm đau
Miền Trung tháng Chạp mưa lâu,
Ra  Giêng  bớt lạnh  bắt đầu  đón Xuân.
















VỜI VỢI

Câu thơ anh viết bốn mùa,
Trăn đi trở lại vẫn chưa hài lòng
Em về đứng cạnh bờ sông,
Nhìn hoa súng tím nở mông mênh buồn.



TẾT MIỀN SÔNG NƯỚC

Thời khắc năm mới tới hay chưa ,
Mà thấy lao xao bên khóm dừa ?
Con lạch thuyền trôi, du khách hẹn
Bến   bờ   còn   lại   để   ai   đưa ?


VIẾNG CHÙA( Bài 2 )

Lên Chùa cúng Phật ngập khói nhang,
Chẳng  thấy  ai  trong  cõi  Niết bàn
Chỉ   thấy   mấy   nhà   sư   rãnh   rỗi,
Dở  trò   thuyết   pháp    với    cầu   an.

JB.Sĩ Trọng.

Thứ Bảy, 10 tháng 2, 2018

Tết Việt Nam

( Tặng Cu Đông )

Lết bết mà nghe Tết đến rồi,
Đầu tắt mặt tối vẫn cười tươi
Oái ăm  chi lạ,  đời  như  thế
Có  kẻ  vẫn  thích Tết  kéo dài.

Phương Tây nghỉ Tết chỉ một ngày,
Ai  cũng  đi  vào  công  việc  ngay
Công sở, nhà hàng...hoạt động lại
Gặp  nhau   chào   hỏi   và   bắt  tay.

Việt  Nam  ăn  Tết  hết  cả  mồng,
Nghèo khó còn thích kiểu chơi ngông
Đón  Tết  họ  hàng  đan  chân  rết,
Rượu  chè  bê  bết  chạy  lông  nhông...

JB.Sĩ Trọng.

Thứ Sáu, 9 tháng 2, 2018

Ánh trăng đầu phố

( Hồi ức 30 năm )

Qua cầu Ông Lãnh, ngắm cảnh Ông Lầu
Chùa cổ nghiêng nghiêng ngói bạc màu
Ánh  trăng  chênh  chếch  treo  đầu  phố,
Chìm   lặng  Đô  Thành  giữa   đêm   thâu.

JB.Sĩ Trọng.

Thứ Năm, 8 tháng 2, 2018

Câu nói khó nghe

1. Lời Chúa:
24 Đức Giê-su đứng dậy, rời nơi đó, đến địa hạt Tia. Người vào một nhà nọ mà không muốn cho ai biết, nhưng không thể giấu được.25 Thật vậy, một người đàn bà có đứa con gái nhỏ bị quỷ ám, vừa nghe nói đến Người, liền vào sấp mình dưới chân Người.26 Bà là người Hy-lạp, gốc Phê-ni-xi thuộc xứ Xy-ri. Bà xin Người trừ quỷ cho con gái bà.27 Người nói với bà: "Phải để cho con cái ăn no trước đã, vì không được lấy bánh dành cho con cái mà ném cho chó con."
28 Bà ấy đáp: "Thưa Ngài, đúng thế, nhưng chó con ở dưới gầm bàn lại được ăn những mảnh vụn của đám trẻ con."29 Người nói với bà: "Vì bà nói thế, nên bà cứ về đi, quỷ đã xuất khỏi con gái bà rồi."30 Về đến nhà, bà thấy đứa trẻ nằm trên giường và quỷ đã xuất. 

2. Suy niệm:
“Phải để cho con cái ăn no trước đã, vì không được lấy bánh dành cho con cái mà ném cho chó con.” (c 27)
Đó là câu nói có vẻ khó nghe và dễ gây hiểu lầm. Chúng ta tìm hiểu 4 ý nghĩa của câu nói nầy: 
Thứ nhất, câu nói khó nghe đó muốn diễn tả một sự từ chối, với mục đích là để thử lòng tin của người đàn bà ngoại giáo. 
Thứ hai, câu nói khó nghe đó không có ý khinh chê, vì qua Phúc Âm, Chúa Giê-su hay khen đức tin của người ngoại.
Thứ ba, câu nói nầy chỉ có ý nhấn mạnh đến ưu thế của dân Do Thái trong việc lãnh nhận ơn cứu độ, nghĩa là ơn cứu độ, trước hết, dành riêng cho người Do Thái, vì họ là dân được Chúa chọn.
Thứ bốn, câu nầy cũng có thể là cách Chúa Giê-su lặp lại kiểu nói khinh người của dân Do Thái để chỉ trích thái độ hách dịch thường ngày của họ, vì họ rất khinh dể người ngoại. 

3. Bài học: Hãy tìm hiểu trước khi tỏ thái độ.

4. Sống đạo: Đức Giáo Hoàng Pi-ô 12 học hỏi không ngừng.
Đức Piô XII là một vị Giáo Hoàng rất thánh thiện, đạo đức đồng thời cũng là một bậc trí thức vĩ đại. Ngài vừa học vừa hành suốt đời. Hằng đêm, ngọn đèn cuối cùng của thành phố Roma bao giờ cũng là đèn phòng của Đức Piô XII. Nó chỉ lịm tắt khi đồng hồ thong thả gõ một tiếng.
Đức Piô XII học trong sách vở, qua các chuyên gia, bác học cũng như từ những kinh nghiệm phong phú của cuộc sống. Nếu đọc lại các diễn văn của ngài, ta sẽ thấy ngài đề cập đến rất nhiều vấn đề một cách hết sức sâu sắc: từ những vấn đề tôn giáo, thần học, Thánh Kinh, đến các đề tài chính trị, kinh tế, khoa học, kỹ thuật, xã hội, gia đình, nghề nghiệp, chiến tranh, hòa bình... Ai cũng biết 4 giờ chiều là lúc ngài đi bách bộ trong vườn Va-ti-can và đọc lại bài diễn văn của những ngày sau. Đức Piô XII còn có biệt tài về ngoại ngữ. Những năm cuối cùng của cuộc đời, lúc ngài đã ngoài 80 tuổi, ngài vẫn còn học thêm nhiều ngoại ngữ. Trong các buổi triều yết, giáo dân rất lấy làm sung sướng, ngạc nhiên mỗi lần nghe ngài nói thêm một ngoại ngữ mới. 
Các diễn văn của ngài là những tài liệu rất quý giá đã được Công đồng Vatican II tham khảo trích dẫn rất rộng rãi. Ngài thường nói: "Cám ơn Chúa đã cho cha sống đến ngày hôm nay, trong một thế giới biến chuyển nhanh chóng, với nhiều đau thương phức tạp, vì nhờ đó, cha có dịp học hỏi mãi và dấn thân phục vụ nhiều hơn". 

5. Lời nguyện:
Lạy Chúa Giê-su, xin giúp chúng con tìm hiểu trước khi nhận định, hoặc đưa ra ý kiến. Xin giúp chúng con biết giữ lời ăn tiếng nói để không vô tình xúc phạm đến người khác. Xin cho chúng con luôn nhận ra rằng mọi người là con cái của Chúa và phải được kính trọng như họ đáng được kính trọng. Amen.

Lm Mi Tram

Thứ Ba, 6 tháng 2, 2018

Khắc khoải tình Cha

Con vẫn gọi Cha yêu muôn thuở,
Trong khu rừng trí nhớ mênh mông
Tình Cha đó - trong con : Hơi thở,
Thiếu vắng Cha, con thấy rợn rùng .

Xin Cha hãy ở cùng con nhé ,
Đừng xa con tội lắm Cha ơi !
Cha bỏ con, hồn con quạnh quẽ
Trái  tim  con  hắt  héo  tơi  bời.

Xin Cha hãy cho con thổn thức,
Vì  yêu  Cha  con  muốn  tỏ  bày
Đời con vốn mang nhiều khát vọng,
Thả  tâm  hồn  theo  gió  theo  mây.

Xin Cha hãy cho con say đắm,
Bởi trong con thấm đẫm tình Cha
Trời đất rộng, chim trời tung cánh
Ước  mơ   con   vỏn  vẹn   chỉ   là ...

Chỉ là yêu, yêu Cha tha thiết
Không bao giờ tắt lửa trong tim
Con cứ thế, đêm ngày da diết
Mãi yêu Cha trong cõi kiếm tìm.

Con trở về bên Cha : Hơi ấm,
Được Cha  yêu  ôm  ấp  vỗ  về
Cha thức tỉnh, hồn con lay động
Lời yêu thương cháy bỏng đam mê...

JB.Sĩ Trọng.

Chủ Nhật, 4 tháng 2, 2018

Suy tư đời người






















Nếu biết dương trần là chốn trọ,
Tham lam danh lợi để làm chi
Một  mai  đi  đến  nơi phần mộ,
Thử  hỏi  rằng ta mang được gì ?

Lúc  mới  sanh ra  ta trần trụi,

Trở về tay trắng vẫn hoàn tay
Gởi tấm thân gầy vào cát bụi,
Lặng lẽ buông xuôi thế giới này.

Được thời, lên xe  và  xuống ngựa

Thất thời, chui  cửa  của  bò chiên
Có quyền, tung miệng hùm gan sứa
Mất quyền, não trí chứa cuồng điên.

Ta  tiếc  thương  gì  nữa  với ai ?

Trần gian không thể kéo lâu dài
Đố  ai  trăm  tuổi  trên  đời  thật,
Lại  cố  quên  lờ  một  sớm  mai ?

Ta  tiếc  thương  gì  với  chính  ta ?

Trần gian không phải chốn quê nhà
Nghĩ suy cho kỹ : Đâu nguồn cội ?
Về  chốn   Quê  Trời,  mới   rõ  ra .

Phù  hoa, mọi sự  đã  phù hoa

Những thứ quanh ta chỉ tạm là
Sinh hoạt, nói cười, vui vẻ lắm
Nhưng rồi ai cũng phải chia xa.

Miếng cơm, manh áo...Âu đành phận,

Kiếp  sống  mau  qua,  thế  thôi  mà !
Hiểu được, mong lòng không vướng bận
Tâm   an,  thanh   thản   sống   thật  thà.

Tạo Hóa bao giờ cũng xót thương,

Đời người luôn có một Quê hương
Ứơc  ao  ta  sống  không  thù  hận,
Trải rộng  lòng ra  mọi  nẻo đường.

Nơi  nào  ta  đã  muốn  đi  qua,

Cũng  chỉ  là  nơi  với  phố  nhà
Gặp phải dân mình đang khốn khổ
Thương tình, bao cảnh ngộ gần xa.

Ta  biết  chốn  này  là  quán  trọ,

Xin  đừng  tham  lợi  để  làm chi
Mai  kia  khi  đến  bên  phần  mộ,
Thử  hỏi  rằng  ta  mang  được  gì ?

JB.Sĩ Trọng.



Điều tai nghe mắt thấy

( Những điều nghe thấy )

BÀI 1

Nhân viên phường,đến vương phiền

Đụng phải nhà dân ở chẳng yên
Gia  chủ  là  người  đầy  thế  lực,
Dở  trò   hù  dọa,  chửi   như  điên.


BÀI 2


Khoanh tay đứng nhìn chó ỉa,

Công  an  đi  dẹp  lề  đường
Mấy  bà  bỉu  môi  nói  mỉa :
"Thứ gì thấy chẳng ai thương !"


BÀI 3

Cạnh bên nhà ở cũ của mình,
Có thằng thuế vụ mặt nghênh nghênh
Nghe đâu nó buộc dây treo cổ,
Kết  liễu  cuộc  đời  thấy  nhẹ  thênh.


BÀI 4

Ông  ổng  kêu  la  suốt  cả  ngày,
Tưởng chừng như kẻ uống rượu say
Nói hoài nói mãi sao không chán ?
Dân chúng than phiền nó chẳng hay.


Bài 5 

Trời đang hững nắng bỗng mưa to
Đường sá người đi thấy bất ngờ
Xe   cộ   bóp   còi   nghe   inh   ỏi,
Vội  vàng  lăn  bánh  ngã  nằm  co.

Lụy

Phong tục ngàn năm ảnh hưởng Tàu
Người người  đi trước, kẻ  theo sau
Ăn  sâu  não  trạng, làm  sao  chữa !
Ngất  ngửa  trong  lòng  lụy  khổ  đau.

JB.Sĩ Trọng.

Thứ Bảy, 3 tháng 2, 2018

Lục bát phá cách













Xin cho tôi được ngắm nhìn,
Được nghe tiếng hát trong niềm thổn thức
Trở  về  từ  những  ký  ức,
Thơm mùi hoa cỏ sực nức vị tình
Làn môi em : dịu, ngọt, xinh
Đinh ninh một thuở, đinh ninh vậy hoài
Bờ  vai  em, nặng  bờ  vai
Lên non gánh cực, mệt nhoài thơ anh
Cây xanh đành phải long lanh
Giọt lệ ướt đẫm những cành lá non
Trời  ban  cho  cả  vũng  hồn,
Để  tương  tư  mãi  vẫn  còn  tương  tư.

JB.Sĩ Trọng.

14.6.2010
Ghi nhớ những ngày mỏi mệt, MK muốn nghỉ việc cơ quan.

Thứ Năm, 1 tháng 2, 2018

Hối tiếc




Đêm qua có kẻ ngủ ngon,
Kéo theo trăng gió cuộn tròn vào chăn
Nghĩ ra mới thấy nhọc nhằn,
Vì  làm  như  thế  chị  Hằng  không  ưa.

JB.Sĩ Trọng.