Thứ Tư, 24 tháng 5, 2023

Ơn THÁNH THẦN











Nhiều lúc không hiểu nỗi,
Những  gì  đã  trải  qua
Ngài  như  cơn  gió  thổi,
Thắm đượm hồn ngân nga.

Trong con những diệu vợi,
Tình Ngài đẹp thẳm sâu
Tim  con  luôn  chờ  đợi,
Ơn Thánh hóa nhiệm mầu.

Lễ Ngũ Tuần chưa đến,
Nhưng con thấy gũi gần
Hồn con đang thắp nến,
Sưởi  ấm   và  cách  tân.

Mong sao một Hiện xuống,
Ban  cho  con  đủ  đầy
Niềm tin yêu ân thưởng,
Ước vọng đắm cuồng say.

Xin cho con nhận biết,
Sự hiện diện của Ngài
Là  tình  yêu  tha  thiết,
Không bao giờ nhạt phai.

JB.Sĩ Trọng.

Thứ Ba, 23 tháng 5, 2023

Phúc Âm chan hòa ân sủng phục vụ


Đọc Kinh Thánh : Tông đồ Công vụ 10,34-43; Isaia 42,2-4 v Mattheu 3,13-17.

1. Phá vỡ hàng rào ngăn cách :
    Chúa Giêsu ( GS ) đến thế gian như Đầy Tớ của Thiên Chúa ( TC ) để bày tỏ sự công chính của TC. Người đầy tớ thực hiện sứ mạng bằng ân sủng. Người đầy tớ thực hiện sự công bình không bằng sự phô trương lực lượng hay lớn tiếng ồn ào; nhưng bằng chân lý, sức mạnh của tình thương, hiền hòa và kiên nhẫn ( x Is 42,2-4 ) Những chữ "chẳng bẻ cây sậy đã giập, không dụt tim đèn còn hơi cháy" là hình ảnh minh họa cách sống động ý nghĩa của ân sủng. Ân sủng chính là phương cách qua đó Người Đầy Tớ của TC đem con người đến với TC. Ân sủng của TC chính là Phúc Âm mà ta có nhiệm vụ rao truyền cho nhân loại ngày nay. Sự kỳ diệu của TC chính là tình yêu và năng lực ban sự sống. Qua Chúa GS, tình yêu và năng lực đó được ban cho những ai tiếp nhận, không phân biệt chủng tộc, giai cấp, văn minh, văn hóa, trình độ, khả năng. Sự cứu rỗi của Chúa là một Hồng ân mang tính phổ quát. Phêro đã xác nhận chân lý này trong bài giảng : "TC chẳng bao giờ thiên vị ai. Nhưng hễ ai kính sợ Ngài và ăn ngay ở lành, thì dù thuộc bất cứ dân tộc nào cũng đều được Ngài tiếp nhận" ( Cv 10,34-35 ).
    Trong sứ mạng bày tỏ sự công bình của TC, trước hết là sự phá vỡ mọi hàng rào ngăn cách giữa các dân tộc ( x Cv 10,34-37 ). Chính Chúa GS đã ngồi chuyện trò với người đàn bà Samaria bên bờ giếng Giacop ( x Jn 4,5-26 ), Ngài cũng đã truyền mệnh lệnh cho các Môn đệ là rao truyền Phúc Âm cho "tất cả mọi dân tộc" ( Mt 28,19a v Lc 24,47 ). Tuy nhiên, lời nói và việc làm của Ngài không phải là dễ thuyết phục Phero để ông nhận thức rằng Chúa GS đã phá vỡ hàng rào chủng tộc. Phải trải qua một thời gian khá dài với những kinh nghiệm, khải thị, phép lạ...để cuối cùng thành kiến của ông về dân ngoại mới bị phá vỡ, và ông mới nói được rằng : "Bây giờ tôi biết chắc chắn TC không thiên vị ai" ( Cv 10,34 ).
    Trong bài giảng này Phero cho thấy Chúa GS, qua sự chết của Ngài, đã phá vỡ bức tường ngăn cách của tội lỗi vốn phân rẽ chúng ta với TC ( Cv 10,c 38,39 v 43 ). Phero nhấn mạnh đến sự cần thiết của Thập tự giá, Chúa GS trở thành Hy tế chuộc tội chúng ta, hầu cho bức tường ngăn trở của tội lỗi bị cất đi. Màn trong đền thờ bị xé ra làm đôi khi Chúa tắt hơi trên thập tự là dấu hiệu cho thấy tội lỗi không còn ngăn cách chúng ta với TC, mọi bí nhiệm đã được phơi bày không còn dấu kín trong hình thức thờ phượng nữa. Vì thế, "hễ ai tin Ngài thì được sự tha tội vì danh Ngài" ( Cv 10,43 ).
    Cùng với sự phá vỡ của bức tường tội lỗi là sự phá vỡ bức tường sự chết, "TC đã làm cho Chúa GS trỗi dậy và cho Người xuất hiện tỏ tường, không phải trước mặt toàn dân, nhưng trước mặt những chứng nhân TC đã tuyển chọn" ( Cv 10,40-42 ). Đây là một cuộc cách mạng lớn, nhằm cố gắng thuyết phục người nghe về nhu cầu cần đến Chúa GS, Phero đã kể câu chuyện cuộc đời của Ngài để cuối cùng nhấn mạnh đến sự kiện quan trọng và độc đáo, đó là Chúa GS sống lại từ cõi chết. Sự chết không còn cầm quyền thống trị trên Ngài nữa, tảng đá đã lăn ra khỏi mồ và Chúa GS đã thoát ra ngoài phần vật chất do con người xây dựng nên. Sự Phục sinh của Chúa bảo đảm cho ta sự sống lại và sự sống đời đời, Ngài là "hoa quả đầu mùa của những kẻ an giấc ngàn thu". Nói cách khác, bức tường của sự chết vốn phân rẽ ta với sự sống đời đời, đã bị phá vỡ. Chúa GS với sứ mạng của Người Đầy Tớ đã phá vỡ hàng rào ngăn cách giữa con người với TC và với nhau. Hàng rào này phải được phá vỡ để dẫn con người vào con đường sự sống mà chính Chúa GS mở ra bằng cái chết và sự sống lại của Ngài.

2. Người đầy tớ của TC :
 Nếu hỏi một em bé : Khi lớn lên con muốn làm gì ? Có lẽ chúng ta không bao giờ nghe câu trả lời "Con muốn trở thành người đầy tớ". "Đầy tớ" hình như không bao giờ nằm trong danh sách những nghề nghiệp mà người ta mong muốn. Thế nhưng, "đầy tớ" là nghĩa vụ của Kitô hữu, vì chính Đức Giêsu ( GS ) đã chọn, đã làm gương biểu lộ yêu thương phục vụ, do đó người theo Chúa phải đặt hết niềm tin vào Chúa GS và bước đi theo Ngài. Hầu như ai cũng còn in đậm trong đầu Lời Chúa của ngày thứ năm tuần Thánh : "Thầy là Chúa, là Thầy mà còn quỳ xuống rửa chân cho anh em, anh em cũng phải biết rửa chân cho nhau"( Jn 13,14 ). Cảm động hơn khi Cha Chánh xứ giảng rằng : "Thưa anh chị em, anh em Linh mục chúng tôi phải là những người phải biết cúi xuống rửa chân cho anh chị em..."- Giọng nói của Cha Chánh xứ đầm ấm, đầy cảm xúc, đúng là tâm tình một người Cha đối với đoàn con yêu dấu. Tiếp theo, Ngài còn nói cụ thể hơn : Người chồng phải biết phụ giúp vợ khi vợ vào bếp, biết luộc rau, rửa chén... Luộc một nồi rau chẳng khó khăn gì, đi làm về tuy mệt nhưng cũng có thể làm được, như thế người vợ sẽ vui, chứ đừng nằm chờ người vợ phục vụ mình... Con cái phải biết giúp đỡ cha mẹ những công việc cụ thể trong gia đình...Tất cả đó chính là chúng ta rửa chân cho nhau. Đi từ Cựu ước, nếu đọc I-sai 42,1-9 ta thấy : TC đã chọn  hình ảnh Người đầy tớ để mô tả Đấng được sai đến thế gian và phó sự sống của Ngài vì tội lỗi chúng ta. Đặc điểm của người đầy tớ được I-sai mô tả cũng là đặc điểm của mỗi Kitô hữu, là những đầy tớ của TC.
    Tuy nhiên, ở đời cũng có người thế này, kẻ thế kia, không phải ai cũng hoàn toàn giống nhau. Có người phục vụ nhưng không chịu nói mình phục vụ, có người không phục vụ, sai người khác phục vụ nhưng tự cho mình là phục vụ. Khi tôi hỏi thăm một Linh mục dạo này Cha phục vụ ở đâu ? Ngài tỏ vẻ không thích và tự trả lời "Đi làm Chánh xứ ở Giáo xứ ..." Cũng có trường hợp một Linh mục cả một đời dấn thân phục vụ, nhưng người khác vẫn nhận xét là "chưa có dáng dấp của một người phục vụ..." Trong những năm gần đây, có Linh mục từ Mỹ về VN đi giảng ở một số nơi, sau đó bị cấm, trở về Mỹ lại, lúc nào cũng muốn huênh hoang tự đắc, ngông cuồng, chọc phá, luôn có sự kiêu ngạo, cái tôi quá lớn mà cái nhìn thì nhỏ hẹp...cố tình khiêu khích cộng đồng mạng cùng chống lại các Đấng bậc có thẩm quyền trong Giáo Hội, làm trò hề cho những kẻ quá khích giật dây, như thế làm sao nói chuyện phục vụ hay "rửa chân cho nhau" được.
    Trước hết, I-sai 42 cho thấy mối tương quan của Người Đầy Tớ thuộc về TC ( c 1 ). Những từ như "đầy tớ Ta", "Ta lựa chọn", "Ta nâng đỡ", "Ta đặt thần Ta trên người" cho thấy mối liên hệ giữa TC và Người Đầy Tớ mà Ngài lựa chọn cho công việc của Ngài. Đây cũng là mối liên hệ của mỗi Kitô hữu với TC như người đầy tớ vâng phục Chủ.
    Mục đích của Người Đầy Tớ trong I-sai là "tỏ ra sự công bình". Đây là vai trò và sứ mạng của TC giao cho Người Đầy Tớ thực hiện trên đất. Qua đời sống và công việc, Ngài bày tỏ sự công bình của TC để nhờ đó con người nhận biết TC, nhận biết chính mình và được nối kết chính mình với Ngài để được sự sống. Vai trò quan trọng này - được nhấn mạnh ba lần ở đây - cũng chính là vai trò, sứ mạng của mỗi một chúng ta.
    Người đầy tớ thực hiện sứ mạng bằng Ân sủng. Người Đầy tớ thực hiện sự công bình không bằng sự phô trương lực lượng hay lớn tiếng ồn ào ( c 2 ), nhưng bằng chân lý, sức mạnh của tình thương, hiền hòa và kiên nhẫn ( c 4 ). Xin nhắc lại : Cụm từ "chẳng bẻ cây sậy đã giập, không dụt tim đèn còn hơi cháy"( c 3 ) là hình ảnh minh họa một cách sống động ý nghĩa của Ân sủng. Ân sủng chính là phương cách qua đó Người Đầy Tớ của TC đem con người đến với TC công chính. Ân sủng của TC chính là Phúc Âm, là Tin Mừng mà ta có nhiệm vụ rao truyền cho con người vô phương tự cứu.
    Giàu nghèo không quan trọng, quan trọng là ý thức phục vụ. Cái đẹp tâm hồn mới đáng kính trọng. Càng làm lớn càng phải trở nên nhỏ bé để yêu thương và phục vụ người khác. Khiêm tốn không phải là một thái độ bình thường, nhưng khiêm tốn là một nhân đức. Phục vụ, phục vụ và phục vụ như Chúa GS đã phục vụ.

3. Cầu nguyện :
     Lạy Chúa, xin giúp con nắm bắt được chân lý về sự hòa giải với Chúa và với nhau, để nhờ đó phá vỡ được những thiên vị, những thành kiến, những tội lỗi thường cản trở con nhận được sự sống và sự sống phong phú. Xin Chúa cho con biết noi gương Chúa GS, Người Đầy Tớ của TC, sống và hành động xứng đáng với chức phận Ngài giao.
    Lạy Chúa, xin cho con bước theo Chúa GS trên con đường vâng phục ý muốn của Ngài, bất chấp những ngộ nhận, hiểu lầm... để sẵn sàng đi theo Chúa, từ đó con cảm nghiệm được Chúa là gia nghiệp, là hạnh phúc của đời con. Xin cho con ý thức được vai trò của mình để phục vụ mọi người như Chúa đã phục vụ. Amen !

JB.SĨ TRỌNG.

Thứ Hai, 15 tháng 5, 2023

Những câu chuyện Tin Mừng bằng thơ

 B1.   NGƯỜI ĐÀN BÀ BỊ BĂNG HUYẾT
        ( Mc 5,25-34 )

Một bà băng huyết 12 năm,
Biết bao khổ sở bỏ công chạy thầy
Chạy thầy, chạy thuốc chẳng may
Lại càng thêm nặng, càng đầy khó khăn
Nghe tin có Chúa đi ngang,
Bà liền lách đám đông tràn phía sau
Bà ta tự nói một câu :
-"Tôi sờ được áo là Ngài cứu tôi !"
Thế rồi bà chạm áo Ngài,
Bỗng nhiên cầm máu, trong người nhẹ ru
Vừa ngay lúc đó, Giê su
Thấy mình năng lực bất ngờ phát ra
Chúa liền quay lại nhìn qua,
Và Ngài bèn hỏi : -"Ai sờ vào tôi ?"
Mấy ông Môn đệ bồi hồi :
-"Thầy xem, đông quá ! Thầy ơi làm gì ?"
Thế rồi Chúa đảo mắt đi,
Nhìn người phụ nữ đứng tì một bên
Bà này sợ phát run lên,
Biết gì đã xảy đến trên người mình
Bất ngờ bà bước luynh khuynh,
Đến quỳ trước mặt Thầy mình kính yêu
Bà ta kể hết mọi điều,
Nói lên sự thật để nhiều người nghe
Vào ngay giữa buổi trưa hè,
Chúa nhìn và phán : -"Con về bình an !
Lòng tin con cứu lấy con,
Từ nay khỏi bệnh, mong còn khỏe hơn".



B2.  DỤ NGÔN NHỮNG TÁ ĐIỀN SÁT NHÂN
        ( Lc 20,8-15 )

Có người trồng được vườn nho,
Tá điền canh tác, Chủ cho hưởng lời
Tới mùa hoa lợi sinh sôi,
Ông sai đầy tớ đến nơi gom về
Tá điền tức giận chửi thề,
Ra tay đánh đập đem về tay không
Vườn nho ông chủ ước mong,
Sai thêm đầy tớ nhưng lòng không yên
Tá điền hạ nhục, đòi tiền
Chủ sai người khác thuận hiền thiện lương
Tá điền vẫn đánh trọng thương,
Cuối cùng Chủ phải tính đường sai Con
Người Con yêu dấu vẹn tròn,
Khôn ngoan, tuấn tú họ càng khó ưa
Tá điền biết cậu kế thừa,
Bèn tìm mưu giết để đưa ra ngoài
Chủ vườn chẳng nói một hai,
Ra tay tru diệt hết loài sát nhân
Vườn nho đổi mới cách tân,
Trao người quản lý dần dần sửa sang
Ở ăn trật tự gọn gàng,
Hẹn ngày trở lại Chủ ban phước lành.



B3.   MƯỜI NGƯỜI MẮC BỆNH PHONG
        ( Lc 17,11-19 )

Trên đường trở lại Thành đô,
Chúa qua biên giới Biển hồ Galilê
Lúc Ngài vào một làng quê,
Mười người phung hủi chạy ra đón đường
Họ kêu vội vã khác thường :
-"Giê su, xin rủ lòng thương chúng tôi !"
Thoáng nghe, đã chạnh lòng rồi
Nên Ngài cất tiếng đáp lời họ ngay :
-"Hãy tìm Tư Tế trình bày,
Liền sau bệnh tật chính Thầy cho ngưng"
Cả mười đều được sạch phong,
Một người trong bọn lại mừng trở lui
Anh ta không khỏi ngậm ngùi,
Sấp mình ngay dưới chân Ngài tạ ơn
Niềm vui choáng ngợp tâm hồn,
Tôn vinh Thiên Chúa còn hơn ngày thường
Người Samari - Kẻ ngoại bang,
Chúa nhìn và hỏi : - "Chín người kia đâu ?"
"Không phải đều sạch cả ư ?
Sao không trở lại tôn vinh Chúa Trời ?"
Rồi Ngài phán bảo thêm lời :
-"Về đi, đứng dậy ! Cuộc đời đổi thay
Lòng tin anh lớn thế này,
Khiến anh khỏi bệnh từ rày về sau".



B4.   NGƯỜI MÙ BA-TI-MÊ
( Lc 18,35-43 v Mc 10,46-52 )

Đám đông ngay giữa ban ngày,
Báo cho anh biết có Ngài đi qua
Anh mù lớn tiếng kêu la :
"Con vua David xin thương xót tôi !"
Vệ đường lúc ấy nhiều người,
Bỗng nhiên Chúa bảo dẫn anh đến gần
Anh mù cũng vội nhanh chân,
Chúa ban ánh sáng mắt trần nhìn xa
Anh liền cất tiếng ngợi ca,
Tôn vinh Thiên Chúa, hiệp hòa cùng dân.



B5.   ÔNG GIA-KÊU
         ( Lc 19,1-10 )

Trưởng ty thuế vụ thấp lùn,
Tò mò muốn biết con người Giê su
Trên đường về tới Gierico,
Ông leo cây vả để cho dễ nhìn
Giê su trông thấy kêu tên,
Gia-kêu vội vã xuống liền, mừng vui
Chúa không chờ đợi ông mời,
Ngài nhanh báo trước ngỏ lời cùng ông 
Về nhà đứng cửa đợi trông,
Tiếp Thầy ngay tại gian phòng khang trang
Uống ăn chung lấy một bàn,
Chính giờ phút ấy Chúa ban ơn lành
Xác minh con cháu Apbraham,
Tình yêu Cứu độ ngập tràn tim ông.



B6.   DỤ NGÔN 10 NÉN BẠC
         ( Lc 19,11-27 )

"Một người quý tộc đi xa,
Vương quyền lãnh nhận, về nhà thảnh thơi
Ông ta liền muốn gọi mời, 
Mười người tôi tớ đến rồi phân công
Mười người ông phát tiền đồng,
Mỗi người một nén làm ăn kiếm lời
Sau này Vua trở lại coi,
Ai thêm ai bớt Vua đòi tỏ ra
Những người làm lợi, Vua ta
Thưởng công khen ngợi, lại là cho thêm
Còn anh biếng nhác, tồi hèn
Miệng hay lý sự, Vua bèn lấy đi".
Ngàn năm câu chuyện khắc ghi,
Dụ ngôn Chúa dạy, nghĩ suy bao đời.



B7.   DỤ NGÔN NHỮNG YẾN BẠC
         ( Mt 25,14-30 )    

Yến vàng, yến bạc là đây
Như bao câu chuyện thường ngày xảy ra
Nhưng nào, Thiên Chúa dạy ta
Hình như có khác, nhớ và lắng nghe :
Có người chuẩn bị đi xa,
Gọi sai đầy tớ đến mà phân công
Ông cho năm yến, hai đồng
Người kia một yến... cũng tùy khả năng
Mỗi người phải biết làm ăn,
Kiếm lời, kiếm lợi, siêng năng, chuyên cần.
Lâu dài, sau một thời gian
Chủ về tính sổ, hỏi han từng người
Người năm yến đến trả lời :
-"Thưa ông, năm yến thành mười nè ông !"
Người hai yến tiến lại gần, 
Nói rằng hai yến cũng thành gấp đôi
Chủ nhìn vui vẻ tươi cười,
Chủ khen "Khá lắm, nay mai giao nhiều."
Anh chàng một yến tự kiêu, 
Lại thêm lý sự đủ điều với ông
Chủ bèn cho ảnh về không,
Tịch thu một yến thêm cho hai người
Chủ trách anh ấy biếng lười,
-"Sao không đem gởi ngân hàng cho ông ?
"Ai không thì chịu về không,
Người nào đã có thêm phần có thêm..."



B8.  CHÚA VÀ NGƯỜI PHỤ NỮ CÒNG LƯNG
        ( Lc 13,10-17 )

Một ngày Sabat, hừng đông
Giê su giảng dạy bên trong Hội đường
Có người phụ nữ đáng thương,
Còng lưng bà chịu đã mười tám năm
Dáng đi rất đỗi khó khăn,
Thấy bà Chúa gọi tới gần và khuyên :
-"Này bà, thoát khỏi tật nguyền !"
Tức thì bà đứng thẳng lên vui mừng
Hội đường, Ông trưởng bỗng dưng
Muốn cất tiếng nói can ngăn mọi người:
-"Một tuần chữa bệnh sáu ngày,
Còn ngày Sabat chớ nài chớ xin !"
Chúa liền phán bảo ngay liền :
-"Kẻ đạo đức giả, chớ nên vẽ bày
Bò lừa cũng phải cởi dây,
Cho rời máng cỏ theo bầy uống ăn
Bà này con cháu Apbraham,
Satan trói buộc nhiều năm khổ rồi
Lẽ nào Ta để vậy thôi,
Xích xiềng cứ thế trói đời bà ta !"
Nghe xong, có kẻ xót xa
Những ai chống đối đều là hổ ngươi
Đám đông vui vẻ tươi cười,
Mừng vì phép lạ tuyệt vời Chúa ban.



B9.  CHÚA CHỮA LÀNH NGƯỜI BỊ PHÙ THŨNG
        ( Lc 14,1-6 )

Vào ngày Sabat xưa kia,
Giê su đi đến một nhà Pharisieu
Ông này thuộc nhóm số nhiều,
Nhìn ra có vẻ chẳng yêu mến Thầy
Họ dò xét, cố làm hay
Và kìa, trước mặt có người phù phung
Chúa lên tiếng nói thẳng thừng :
-"Trong ngày Sabat chữa lành được không ?"
Nhóm người không nói, làm thinh
Chúa liền đỡ lấy bệnh nhân cho về
Rồi Người phán bảo khỏi chê :
"Các ông hãy lắng tai nghe điều này 
-Trong ngày Sabat hôm nay,
Con trai, thú vật sa lầy giếng sâu
Hỏi ai không kéo lên mau,
Để cho nó chết hay sao, các người ?"
Họ không thể đáp lại lời,
Để người phù thũng thảnh thơi ra về.



B10.   NGƯỜI MẮC BỆNH PHONG
        ( Mc 1,40-45 )

Có người mắc phải bệnh phong,
Gặp Thầy quỳ xuống trông mong chữa lành
Chúa liền phán bảo với anh :
-"Này anh được sạch, anh đừng nói ai
Ngày mai hãy để ngày mai,
Đi trình Tư Tế hôm nay được rồi
Môi-sê truyền dạy có lời :
Nên dâng của lễ làm người chứng nhân".
Nghe xong, bất kể xa gần
Khắp thành anh ấy nhiều lần tung tin
Người dân nườm nượp kiếm tìm,
Thầy đành ở lại qua đêm nơi này.



B11.   CHÚA CHỮA NGƯỜI BẠI LIỆT
          ( Mc 2,1-12 )

Chúa về Ca-phác-na-um,
Hay tin Ngài ở nhà dân trong ngày
Mọi người tụ tập tại đây,
Đông như ngày hội, chứa đầy cả sân.
Có người bại liệt tay chân,
Vì đi không nỗi nên cần phải khiêng
Anh ta nằm chõng đắp mền,
Bốn người bốn góc, cố chen chân vào
Cảnh tình tấp nập xôn xao,
Người đi kẻ đứng, người vào kẻ ra
Các ông leo thẳng mái nhà,
Dỡ thành lỗ hổng thả sà xuống nhanh
Ngay trước mặt Chúa nhân lành,
Chúa nhìn và bảo với anh tật nguyền :
-"Này con, con hãy đứng lên
Từ nay con đã được tha tội rồi !"
Kinh sư cạnh đó đang ngồi,
Nghĩ thầm trong bụng sao Ngài lộng ngôn
Còn anh bại liệt khiếp hồn,
Chúa cho anh vác chõng đôn về nhà
Chuyện này trong cõi người ta,
Ai ai cũng biết, thấy mà ngạc nhiên...



B12.   CHÚA VÀ NGƯỜI BỊ BẠI TAY
          ( Mt 12,9-14 v Mc 3,1-6 )

Giê su ngay tại Hội đường,
Vào ngày Sabat dân thường tới lui
Có người tay bại thụt thùi,
Mong nhìn được Chúa để vui cõi lòng
Nhẹ nhàng anh lẻn vào trong,
Chúa liền vẫy gọi bảo anh đến gần
Bất ngờ Chúa khiến tay nâng,
Giơ cao anh thấy trở nên bình thường.
Biết rằng Chúa tỏ tình thương,
Những người Biệt phái tìm phương hại Người.



B13.   CHÚA GỌI LÊ-VI
         ( Mc 2,13-14 v Lc 5,27-28 )
 
Giê su vừa tới Biển Hồ,
Toàn dân tụ tập để nghe Tin Mừng
Đi ngang qua trạm thuế vùng,
Gặp chàng trai trẻ trạc chừng đôi mươi
Chúa bảo : "Anh hãy theo tôi",
Anh liền đứng dậy để rồi đi theo
Băng qua gềnh thác cheo leo,
Dẫu rằng gian khổ, đói nghèo vẫn đi
Lệnh truyền Chúa muốn thực thi,
Phúc Âm anh viết khắc ghi cho đời.



B14.   ÔNG GIA-IA VÀ CON GÁI
           (  Lc 8,40-42 v 49-56 )

Gia-ia - Ông trưởng Hội đường,
Nghe tin Thầy đến, ông bươn đi tìm
Gặp Thầy, ông sụp lạy liền
Có người vội nói : "Làm phiền Thầy ư ?"
- "Không, không ! tôi muốn từ từ,
Con tôi đã chết, Giê su biết rồi !"
Bất ngờ khi Chúa đến nơi,
Ngài cầm tay bảo : "Hãy ngồi dậy đi !"
Tức thì cô bé bật mi,
Mọi người kinh ngạc nhìn khi bé cười
Thức ăn đem tới bé mời,
Mẹ cha vui sướng tỏ lời biết ơn .



B15.   CHÚA VÀ DÂN CHÚNG
           ( Lc 9,10-11 )

Trở về ngay Bét-sai-đa,
Đám đông dân chúng tưởng là nghỉ ngơi
Ai ngờ theo Chúa không rời,
Chúa luôn tiếp họ, dạy lời Phúc Âm
Ngài không phân biệt xa gần,
Chữa lành bệnh tật ai cần ban cho.



B16.   BÀ GÓA NGHÈO DÂNG CÚNG
          ( Mc 12,41-44 v Lc 21,1-4 )

Chúa ngồi đối diện thùng tiền,
Ngài quan sát thấy bỏ tiền vào trong
Người giàu bỏ chục bỏ trăm,
Một bà góa chỉ hai đồng bỏ vô
Ngài liền gọi các Môn đồ,
Chỉ cho họ biết, trầm trồ ngợi khen :
-"Bà kia góa bụa nghèo hèn,
Nhưng bà đã bỏ nhiều hơn mọi người 
Người ta bỏ của dư chơi,
Bà này bỏ hết gia tài cúng dâng !"
Chúa vừa mới phán bảo xong,
Lời Ngài ai cũng đáy lòng khắc ghi.



B17.   VIÊN ĐẠI ĐỘI TRƯỞNG VÀ NGƯỜI ĐẦY TỚ
           ( Mt 8,5-13 )

Khi nghe tin Chúa vào thành,
Viên Đại đội trưởng tìm nhanh gặp Ngài :
-"Thưa Thầy, đầy tớ của tôi
Bị tê bại liệt, cả người đớn đau 
Xin Thầy kịp đến giúp mau,
Cho nó được khỏi, mai sau còn nhờ !"
Nhận lời, Chúa nói : "Đợi chờ,
Chính Ta sẽ đến bất ngờ với anh
Anh ta chắc chắn chữa lành,
Còn ông, ông hãy đi nhanh về nhà !"
Viên Đại đội trưởng tỏ ra :
-"Nếu Thầy phán bảo tức là khỏi ngay !"
Đức tin bộc lộ điều hay,
Ngạc nhiên, Chúa thấy ông này có công.
Người nhà cứ thế đợi trông,
Vào giờ phút ấy bệnh nhân được lành.
Dân chúng biết vậy bao quanh,
Viên Đại đội trưởng cũng đành để yên.



B18.   CHÚA CHỮA LÀNH CON MỘT SĨ QUAN CẬN VỆ
           ( Jn 4,46-54 )

Sĩ quan cận vệ nhà vua,
Có con trai bệnh ông vừa mới thăm
Khi nghe tin Chúa đến gần,
Ông tìm và muốn trông mong gặp Ngài
Xin Ngài xuống chữa con ông,
Vì nó sắp chết, cả vùng đều hay
Chúa nhìn và vội đáp ngay :
-"Nếu không dấu lạ, chắc người chẳng tin ?"
-"Thưa Ngài, xin xuống, xuống liền !
Kẻo cháu chết mất, làm phiền Ngài thêm."
Chúa bảo : -"Ông cứ về đi !
Con ông đã sống, chớ gì nghi nan."
Lòng ông tràn ngập hân hoan,
Đi đường ông gặp họ hàng, gia nhân
Ông nêu câu hỏi ân cần :
-"Con tôi sức khỏe khá hơn hồi nào ?"
Gia nhân vội vã đáp chào :
-"Hôm qua, lúc một giờ trưa đó à !"
Người cha bất chợt nhận ra,
Chính vào giờ ấy Giê su chữa lành
Đấy là dấu lạ Chúa làm,
Rồi Ngài từ đó sang miền Galilê...



B19.   KINH SƯ BỊ LÊN ÁN
      ( Mc 12,38-40 v Lc 20,45-47 )

Giê su giảng dạy nói rằng :
"Anh em cẩn thận coi chừng Kinh sư
Dạo quanh, xúng xính, hiền từ
Ở nơi công cộng thường như muốn chào
Ăn cỗ ngồi ở chỗ cao,
Hội đường chiếm ghế để vào bên trong
Các bà góa bụa mũi lòng,
Kinh sư làm bộ đọc kinh nguyện cầu
Cái gì cũng muốn kéo lâu,
May ra hưởng lợi góp thâu cho mình".
Phán rồi, Chúa bỗng im thinh
Kinh sư nghe thế, hồn kinh khiếp hồn.



B20.   DỤ NGÔN THỢ LÀM VƯỜN NHO
          ( Mt 20,1-15 )

Nước Trời như chuyện chủ kia,
Có vườn nho đẹp muốn thuê người làm
Trời vừa tảng sáng sương tan,
Chủ đi mướn thợ vào làm cho ông
Mọi người thỏa thuận tiền công,
Một người Chủ trả một quan mỗi ngày
Chủ mời họ đến vườn ngay,
Vườn nho của Chủ lúc này khá đông
Nhưng chiều Chủ lại ra đường,
Mời thêm những kẻ đứng không đợi chờ
Cuối ngày, ông Chủ vườn nho
Sai người quản lý gọi mà trả công
Từ người sáng sớm, rạng đông
Đến người chiều tối rốt cùng như nhau
Chủ không phân biệt trước sau,
Mỗi người Chủ trả một quan đồng đều
Có người bất mãn kêu rêu,
So bì vì họ bỏ nhiều sức hơn
Chủ liền nêu rõ lập trường,
Tùy Ngài định đoạt đó là quyền riêng
Những người sáng sớm lãnh tiền,
Thấy Ngài tốt bụng, họ ghen trong lòng...



B21.   CHÚA VÀ NGƯỜI BỊ QUỶ CÂM ÁM
           ( Mc 9,14-29 )

Thầy và Môn đệ vào thành,
Đám đông dân chúng vây quanh các Ngài
Kinh sư tranh luận trổ tài,
Thấy Thầy bước tới các người ngạc nhiên
Chào Thầy, họ đứng sang bên
Có người dẫn đến đứa con của mình
Lúc đầu ông ấy làm thinh,
Về sau thổ lộ sự tình thiệt tâm :
-"Thưa Thầy, cháu bị quỷ câm
Ám vào nên đã nhiều lần hét la
Nghiến răng, vật vã trong nhà
Miệng sùi bọt mép trông ra hãi hùng
Tôi trình Môn đệ mấy ông, 
Chẳng ai trừ được, chỉ cần Thầy thôi !"
Nói xong, rồi chỉ một hồi
Họ đem nó lại cho Ngài nhìn xem
Thấy Thầy, quỷ giật nẩy lên
Ngã lăn xuống đất, mắt tròng đỏ gay
Bấy giờ Chúa muốn ra tay,
Nên Ngài gặn hỏi câu này với ông :
-"Cháu bị như thế lâu không ?"
- "Thưa từ thuở bé vô cùng đớn đau.
Xin Thầy thương xót, nhiệm mầu
Nếu Thầy "có thể" trước sau cũng lành !"
Chúa liền cất giọng thật nhanh :
-"Ông nói "có thể" là ông yếu hèn ?
Mọi sự đối với người tin,
Thì đều có thể, nếu xin được liền".
Lập tức ông ấy kêu lên :
-"Xin Thầy giúp sự yếu hèn của tôi ?"
Đám đông tuôn đến quá trời,
Chúa bèn quát mắng với loài quỷ kia :
-"Thần câm quỷ điếc mau ra !
Ta truyền ngươi hãy về nhà của ngươi."
Đứa bé co giật cả người
Tưởng rằng nó chết, nhưng rồi đứng lên.
Khi Người vào tận phòng trên,
Các Môn đệ tới hỏi riêng với Người :
-"Tại sao quỷ ấy không rời,
Chúng con trừ nó chẳng vơi chút nào ?"
Chúa liền phán bảo mấy câu,
Các ông nhớ kỷ về sau thực hành :
-"Chỉ cần cầu nguyện siêng năng,
Mới trừ được chúng, chứ đừng chủ quan !"



B22.   KẺ ỦNG HỘ
          ( Mc 9,38-40 )

Ông Gioan nói với Giê su :
-"Thưa Thầy có kẻ muốn trừ quỷ ma
Họ không đi với chúng ta,
Danh Thầy họ muốn lấy mà tuyên xưng."
Các ông ngăn cản họ dừng,
Nhưng Thầy lại bảo : "Thôi đừng cản ngăn.
-Không ai cùng lúc lấy danh,
Lại cùng nói xấu tuyên xưng về Thầy.
Ai không chống đối lúc này,
Là người ủng hộ hằng ngày với Ta."
Nói rồi, Chúa bận đi xa
Để cho Môn đệ ở nhà nghĩ suy.



B23.   NGƯỜI ĐAU ỐM Ở BẾT-ĐA-THA
           ( Jn 5,1-18 )

Một  hồ  ở  Bết-đa-tha,
Đông người bệnh tật liệt la nằm chờ
Chờ khi khuấy động mặt hồ,
Chạy nhanh xuống trước may ra được lành
Tình cờ Chúa gặp một anh,
Ba lăm năm bệnh, anh nằm đợi trông
Chúa liền cất tiếng hỏi rằng :
-"Này anh, anh muốn bệnh mình khỏi không ?"
-"Thưa Ngài, khi nước khuấy lên
Không ai đem xuống nên con thế nầy !"
Động lòng, Chúa phán bảo ngay
Cho anh hết bệnh để quay về nhà
Dọc đường anh gặp người ta,
Nhiều người Do Thái quở la anh này :
-"Hôm nay Sabat, hôm nay !
Không được vác chõng lất lay trên đường !"
Có người tỏ vẻ xót thương,
Hỏi : "- Ai cho khỏi để khiêng chõng về ?"
-"Anh hãy vác chõng mà đi !"
Đó là câu nói của Người giúp tôi."
Anh ta một thoáng ngậm ngùi,
Vì không biết rõ tên Ngài là ai.
Về sau lúc đến Đền Thờ,
Anh ta gặp lại bất ngờ Giê su
Chúa ban thêm một huấn từ :
-"Cha tôi làm việc thì tôi cũng làm,
Cho dù trái luật Môi-sen,
Cứu người là chuyện không nên chối từ !"
Câu này rọi thẳng tâm tư,
Khiến người Biệt phái càng thù ghét hơn
Âm mưu giết Chúa vẫn còn,
Ngài đành suy tính tìm đường lánh đi...



B24.   CHÚA VÀ TRẺ EM
           ( Mc 10,13-16 )

Người ta dẫn mấy trẻ em,
Đến gần bên Chúa để xem thấy Ngài
Mong rằng Chúa sẽ đặt tay,
Các ông Môn đệ la rầy đuổi đi
Bực mình Chúa phán oai nghi :
-"Đừng ngăn cản chúng những khi đến gần
Ai không đón nhận một lần,
Tâm hồn như trẻ sáng trong rạng ngời
Thì không vào được Nước Trời,
Sau này lúc kết cuộc đời trần gian !"
Nói xong, tay Chúa dịu dàng
Khoác ôm lấy chúng và ban phước lành.



B25.   HAI LỜI VÀNG
          ( Lc 11,27-28 )

Tình cờ ngay giữa đám đông,
Một người phụ nữ bỗng dưng thưa rằng :
-"Phúc thay người mẹ cưu mang,
Cho Thầy bú mớm lúc còn bé thơ !"
Nhưng Ngài đáp lại bất ngờ :
-"Đúng hơn phải nói thật cho rõ ràng :
Phúc thay kẻ sống bình an,
Lắng nghe Lời Chúa, giỏi giang thực hành".



B26.   DẤU LẠ GIÔ-NA
          ( Lc 11,29-32 )

Khi dân tụ họp khá đông,
Chúa Giê su giảng, Ngài không ngỡ ngàng :
"Đời này, thế hệ ác gian
Chúng xin dấu lạ lại càng không cho !
Ngoại trừ dấu lạ Giô-na,
Thành Ni-ni-vê ấy thì Ta sẵn lòng
Trong ngày cuộc phán xét chung,
Phương Nam sẽ có Nữ hoàng ghé thăm
Đứng lên cùng với chư dân,
Và Bà kết án một lần vậy luôn
Nữ hoàng vẻ đẹp phi thường,
Năng quyền, thế lực hơn gương người phàm
Vì dân sám hối ăn năn,
Xưa Giô-na giảng, sao bằng giờ đây !"
Phán xong, Chúa phải đi ngay
Còn lo công việc những ngày tiếp theo.



B27.   NGƯỜI PHỤ NỮ NGOẠI TÌNH
          ( Jn 8,1-11 )

Giê su đến núi Ô-liu,
Trời vừa tảng sáng Ngài lên Đền Thờ
Toàn dân tụ họp đợi chờ,
Ngài ngồi xuống giảng, bất ngờ xảy ra :
Lúc ấy có các Kinh sư,
Cùng nhiều Biệt phái mưu đồ tấn công
Họ đưa phụ nữ ngoại tình,
Đến trước mặt Chúa biện minh rõ ràng :
-"Người này bị bắt quả tang, 
Theo trong Sách luật đã truyền chúng tôi
Phải cho ném đá liên hồi,
Đến lúc chết thật thì rồi mới ngưng.
Còn Thầy, chắc bảo là Đừng ?"
Họ muốn nói thế để nhằm thử coi.
Giê su không đáp một lời,
Ngài cúi xuống đất vẽ vời bằng tay
Họ muốn tố cáo Ngài ngay,
Nhưng tay Ngài viết, đố ai biết gì !
Kinh sư cố ý cầu kỳ,
Họ cứ hỏi mãi nên Ngài ngước lên :
-"Các ông, ai sạch tội riêng
Thì hãy ném đá trước tiên đi nào !"
Nghe vậy, kẻ trước người sau
Từ người lớn tuổi, đến đầu tóc xanh
Bỏ đi ra khỏi Kinh thành,
Chỉ còn sót lại một mình Giê su
Cùng người phụ nữ bấy giờ,
Chúa bèn hỏi chị : -"Họ đâu cả rồi ?
Không ai lên án chị sao ?"
-"Dạ con không thấy người nào, thưa ông !"
Đức Giê su nói thật lòng :
-"Tôi không lên án, chị về bình an !
Từ nay chị hãy ăn năn,
Đừng phạm tội nữa ! Nhớ hằng khắc ghi."



B28.   CON TRAI BÀ GÓA THÀNH NA-IN
           ( Lc 7,11-17 )

Một thành tên gọi Na-in,
Chúa và Môn đệ đi cùng đoàn dân
Bất ngờ thấy cảnh đám đông,
Đang khiêng người chết đi chôn, vội vàng
Con trai bà góa trong làng,
Trông bà, Chúa chạnh lòng thương nói rằng :
-"Bà đừng khóc nữa, bà ơi !"
Rồi Người tiến đến sờ lên quan tài.
Đám tang dừng lại hẳn hoi,
Chúa Giê su nói : -"Này, người Thanh niên,
Anh mau trỗi dậy ngay liền !"
Người chết lặng lẽ ngồi lên dễ dàng
Chúa trao anh lại đàng hoàng,
Cho bà mẹ góa và ban ơn lành.
Mọi người kinh sợ nhìn quanh,
Tôn vinh Thiên Chúa viếng thăm dân Ngài.



B29.   NGƯỜI ĐÀN BÀ HÔN CHÂN CHÚA
          ( Lc 7,36-50 )

Có người thuộc nhóm Pharisiêu,
Mời Giê su đến cơm chiều cùng ông
Đến nhà cơm nước dọn xong,
Một người phụ nữ vốn lòng thành tâm 
Biết Thầy dùng bữa với ông,
Nên bà đem đến một bình dầu thơm
Đằng sau, chị đứng chị nhòm
Nước mắt ràn rụa, chị lòn bước qua
Sát chân Thầy duỗi thẳng ra,
Chị bèn sụp xuống, thế là ôm hôn
Dầu thơm đổ xuống dập dồn,
Lấy tóc quấn ướt vào chân của Thầy
Người mời nghĩ bụng chẳng hay :
-"Thầy là Ngôn sứ sao Thầy ngồi yên ?
Kia người tội lỗi nhãn tiền,
Sao Thầy lại để chạm lên chân Thầy ?"
Giê su cất tiếng bảo ông :
-"Dụ ngôn Ta phán rất cần, nghe đây :
Có hai con nợ Chủ này,
Một người năm chục, người đầy năm trăm
Cả hai hoàn cảnh khó khăn
Vì không đủ trả, Chủ đành tha cho
Trong hai người đó ai là,
Người yêu mến Chủ đậm đà phần hơn ?"
Nghĩ suy, ông đáp ôn tồn :
-"Thưa, người đã được tha hơn người đầu."
Dịu dàng Chúa chẳng để lâu,
Ngài khen ông đúng với câu trả lời.
Xong rồi, quay lại một hồi
Chúa liền phán rõ những lời trách ông :
-"Ông thấy phụ nữ này không ?
Tội chị chất chồng nhưng đã được tha.
Còn ông, ông ỷ người nhà
Một ly nước lã cũng xa cõi lòng !"
Những lời trách mắng thẳng thừng,
Rảo qua làng mạc, ruộng đồng... Ngài đi...



B30.   MẸ VÀ ANH EM
           ( Lc 8,19-21 )

Anh em và Mẹ gặp Ngài,
Nhưng vì đông quá chẳng ai được gần
Có người thay mặt chư dân :
-"Thưa Thầy có Mẹ, anh em đứng ngoài
Muốn vào đây được gặp Thầy !"
Nhưng Thầy đáp lại : "Chuyện này để tôi."
-"Mẹ tôi và anh em tôi, 
Chính là những kẻ Chúa Trời ban cho
Đó là tất cả chúng ta,
Ai nghe Lời Chúa đem ra thực hành".



B31.   CHÚA LÀM SÓNG GIÓ IM LẶNG
          ( Lc 8,22-25 )

Một hôm Thầy bước xuống thuyền,
Với đoàn Môn đệ sang bên kia hồ
Ra khơi có cả Thầy trò,
Bỗng dưng gió nỗi, sóng to ập vào
Thầy thì thiếp ngủ chẳng sao,
Các ông hoảng sợ, nhốn nhào kêu lên :
-"Thầy ơi ! Thầy ngủ sao yên ?
Chúng con chết mất, xin liền ra tay !"
Chúa bèn thức dậy kịp ngay
Ngăm đe sóng gió, biển dày lặng im.
Ngài cao giọng nói trên thuyền :
-"Anh em chứng tỏ đức tin thế nào ?"
Các ông kinh ngạc với nhau :
-"Thiên nhiên tuân lệnh, Người này là ai ?"



B32.   CHÚA TRỪ QUỶ ĐẠO BINH
           ( Lc 8,26-39 )

Thầy trò mới ghé thuyền vào,
Mảnh đất đối diện với miền Galilê
Đặt chân lên chốn vùng quê,
Một người quỷ ám chạy ra đón Ngài
Từ lâu là một chàng trai
Không quần, không áo, ở nơi mả mồ
Nhiều lần quỷ nhập, quỷ xô
Người ta xiềng xích, trói gò tứ chi
Đức Giê su hỏi : -"Tên gì ?"
Anh ta liền đáp : -"Tên là Đạo Binh :
Cả đoàn cả lũ yêu tinh,
Số đông vô kể, quậy mình khó yên !"
Thấy Ngài anh vội hét lên,
Rồi anh quỳ xuống van lơn kêu gào :
-"Giê su, con Đấng Tối Cao,
Việc tôi quan hệ thế nào đến ông ?"
Anh ta vừa mới nói xong,
Chúa liền truyền bảo anh vòng lại đây
Khiến thần ô uế xuất ngay,
Chúa cho chúng nhập vào bầy đàn heo
Nơi này vách đá cheo leo,
Có thêm vực thẳm, đường đèo băng qua
Bầy heo từ núi tuôn ra,
Lao nhanh xuống biển xuống hồ chết luôn.
Người chăn bỏ chạy hết hồn,
Loan tin thiên hạ xóm thôn ra nhìn
Anh chàng quỷ ám ngồi yên,
Áo quần sạch sẽ, mặt hiền dễ thương
Lắng nghe chim hót trong vườn,
Hoàng hôn chầm chậm nhẹ vương núi đồi...



B33.   ĐỨC GIÊ SU RA TRƯỚC THƯỢNG HỘI ĐỒNG
           ( Lc 22,66-71 v 23,1-24 )

Khi trời vừa sáng ngoài sân,
Một đoàn Kỳ mục trong dân kéo về
Kinh sư, Thượng tế chỉnh tề
Điệu Thầy ra trước quan tòa thật đông
-"Ông phải Đấng Messia không ?"
Đó là câu hỏi vở lòng đầu tiên.
Giê su nhanh chóng đáp liền :
-"Nếu tôi có nói chẳng tin đâu mà !
Các ông muốn hỏi vậy à ?
Con Người sẽ ngự bên Cha nhân từ."
Mọi người lại quở : -"Thế ư !
Ông là Con Chúa kể từ nay sao ?"
Chúa Giê su đáp : -"Đúng nào !
Như các ông nói, hãy vào đây xem".
Toàn thể cử tọa đứng lên,
Điệu Giê su đến bên thềm Philato
Bắt đầu tố cáo xô bồ :
-"Chúng tôi đã phát giác ra tên này
Tên này xách động tiếp tay,
Ngăn dân nộp thuế cho ngài Xê-da
Lại còn xưng Đấng Messia,
Là Vua nữa đó, chớ tha tên này !"
Philato lên tiếng hỏi ngay :
-"Ông Vua  Do Thái đời này thật sao ?"
-"Chính Ngài nói đó, hay nào !"
Philato cố ý hướng vào đám đông
Có các Thượng tế ngồi trong,
Ông liền phán bảo : -"Người không tội gì !"
Nhưng rồi họ cứ xầm xì :
-"Hắn ta xúi giục dân từ Galile
Bắt đầu ở mấy vùng quê,
Dần dần lan rộng Giuđê khắp vùng."
Philato gạn hỏi xem chừng,
Nghi ngờ là Chúa dân thành Galile
Thẩm quyền Người thuộc Herode,
Nên cho áp giải quay về  nhà vua
Nhà vua đủng đỉnh sớm trưa,
Thấy Giê su đến thì ưa và mừng
Từ lâu vua cũng đã từng,
Nghe và muốn gặp, lại mong xem Người
Mong Người làm phép lạ chơi,
Hỏi nhiều câu lắm nhưng Người vẫn im
Kinh sư, Thượng tế lại nhìn,
Tìm cách tố cáo tăng thêm tội tình
Herode tỏ vẻ coi khinh,
Cùng băng thị vệ rập rình đứng sau
Họ đem áo đỏ nhuốm màu,
Khoác lên người Chúa để chào mỉa mai
Thế là chẳng nói với ai,
Nhà vua cho giải qua ngài Philato
Từ nay Tổng trấn và Vua,
Hai bên như hết hiềm thù với nhau
Giê su tiếp tục ra tòa,
Philato Tổng trấn xét và minh oan :
-"Giê su không tội rõ ràng,
Các ngươi tố cáo thấy càng vô duyên
Người này gương mặt rất hiền,
Nhà vua cũng biết, chớ nên hại Người
Vậy ta cho đánh đòn thôi,
Vào dịp lễ lớn để rồi thả ra".
Tuy nhiên, tất cả đều la :
-"Đóng đinh Thập giá ! Thả Baraba tức thì."
Miệng mồm hô : -"Giết nó đi !"
Một câu phạm thượng khắc ghi muôn đời
Philato bênh vực hết lời,
Nhưng họ một mực vẫn đòi đóng đinh
Giê su đành chịu khổ hình, 
Trên cây Thập giá, Ân tình ngàn năm...



B34.  CHÚA HIỆN RA VỚI CÁC MÔN ĐỆ
( Jn 20,19-29 )

Vào ngày thứ nhất trong tuần, 
Nơi các Môn đệ hợp cùng với nhau
Căn phòng đóng kín trước sau,
Sợ người Do Thái bắt đầu tìm tra
Bất ngờ Chúa lại hiện ra,
Đứng ngay giữa các ông và trấn an
Mở lời câu chúc bình yên,
Nói xong Người lại cho xem cạnh sườn
Cả tay và những vết thương,
Các Môn đệ thấy tỏ tường biết bao !
Thế rồi Người thổi hơi vào,
Bảo rằng nhận lấy, Người trao Thánh Thần
Tâm hồn họ được canh tân,
Ra đi rao giảng Tin Mừng Phục sinh
Được quyền tha thứ tội tình,
Được quyền cầm giữ để minh chứng rằng:
Năng quyền Thiên Chúa trao ban,
Ơn lành tuôn đổ muôn vàn Hồng Ân.



B35.  HAI MÔN ĐỆ TRÊN ĐƯỜNG VỀ EMMAUS
( Lc 24,13-35 )

Có hai Môn đệ đồng hương,
Bước đi trên một con đường về quê
Họ đang thất vọng não nề,
Vì Thầy đã chết gần qua ba ngày
Đang lúc trò chuyện hăng say,
Chính Thầy tiến đến tỏ bày, cùng đi
Nhưng mắt họ chẳng thấy gì,
Thầy bèn phán hỏi : -"Điều chi vậy kìa ?"
Họ dừng lại, mặt ủ ê
Một trong hai kẻ lắng nghe, trả lời :
-"Thưa ông, tôi biết cả rồi
Hành hương Đất Thánh, một người như ông
Jerusalem, đất rộng người đông
Sao ông không biết chuyện từng xảy ra ?
Gần ba ngày đã trôi qua,
Ai ai cũng thấy xót xa buồn phiền :
Giê su nhân ái dịu hiền,
Việc làm, lời nói uy quyền biết bao
Thế mà, Thủ lãnh cấp cao
Xét và kết tội nộp trao tử hình
Bắt Người phải chịu đóng đinh
Vào cây Thập giá khổ hình đớn đau
Chúng tôi hy vọng trước sau,
Người là Đấng sẽ cứu mau dân Người
Thành viên trong nhóm chúng tôi,
Cũng ra mộ sớm khi trời còn sương
Các bà thấy vẻ bất thường,
Xác Thầy không có, chỉ còn dây băng
Thiên Thần hiện phán bảo rằng :
"Người đã sống lại, xin đừng bận tâm."
Giê su nói với hai ông :
-"Các anh có hiểu gì không vậy cà ?
Các anh lòng trí thật là
Chậm tin, nên cứ sa đà nghi nan.
Nào, Đấng Kitô chịu khổ hình
Mới vào trong chính vinh quang của Người.
Thánh Kinh báo trước bao đời,
Từ Môi-sê đến các thời Tiên tri..."
Thầy giải thích rõ những gì,
Liên quan sứ vụ Thầy đi đó kìa !
Khi gần tới một làng kia,
Giê su như muốn đi xa hơn nhiều
Nhưng trời đã ngã bóng chiều,
Họ mời ghé lại, nài theo một hồi :
-"Mời ông ở với chúng tôi
Vì trời chiều xế, ngày vơi, sắp tàn."
Bấy giờ Người mới vào bàn,
Lấy tay bẻ bánh, trao ban họ dùng
Nhẹ nhàng, cử chỉ bao dung
Mắt họ sáng bừng và đã nhận ra
Đoạn Người biến mất, đi xa
Cả hai trỗi dậy trở về Jerusalem
Ước mong gặp lại anh em,
Tông đồ và những người quen hôm nào
Cộng đoàn tụ họp nguyện cầu,
Các ông kể lại chuyện Thầy Phục sinh.
Ngàn năm ghi nhớ ân tình,
Chúa luôn hiện diện đồng hành sẻ chia
Cho dù thất vọng não nề,
Giê su vẫn đến lắng nghe tiếng lòng.

JB.Sĩ Trọng.