Thứ Tư, 27 tháng 7, 2016

Chùm thơ 23

CUỐI HẠ

Nắng Hạ còn vương mái tóc em,
Gió ru giấc mộng buổi chiều êm
Phượng hồng se cánh rung rinh lá,
Như  ngỏ lời yêu  rụng  trước thềm.














VƯỜN DẦU *

Áo choàng thay cả chiếu chăn,
Đêm về lạnh lẽo Chúa nằm nơi đâu ?
Không gian tĩnh lặng Vườn Dầu,
Hơn  mười  môn đệ  gục  đầu  ngủ say.

Vườn Dầu hay còn gọi là vườn Cây dầu, hoặc Giếtsêmani, nơi Chúa Giêsu cầu nguyện sau khi dùng bửa Tiệc ly với các môn đệ.(x Mc 14,32-42; Mt 26,36-46; Lc 22,39-46 )















VIẾNG CHÙA( Bài 1 )

Vào chùa viếng cảnh, tượng nằm yên
Rải  rác  mấy  sư  gương  mặt  hiền
Khẩu  phật  tâm  xà  ai  biết  được,
Lánh  đời - cõi  tịnh, sướng  như  tiên !


JB.Sĩ Trọng.
                                 TT Obama thăm một ngôi chùa ở Việt Nam

Thứ Ba, 26 tháng 7, 2016

Mưa chiều kỉ niệm

Mùa Hạ trong cơn mưa,
Giữa chiều sương óng ả
Con đường đi nghiệt ngã
Hầm  hố   phủ  lấp   đầy .

Đêm đến cũng như ngày
Tiếng   ồn  ào   xe   cộ
Chiều phai màu cổ độ,
Mưa rơi ướt sũng buồn.

Em nhè nhẹ tơ vương,
Tóc vờn bay theo gió
Áng mây chiều trước ngõ
Rưng rưng giọt lệ sầu .

Anh có hiểu gì đâu ?
Khi nhìn em bất chợt
Cơn mưa chiều, mái lợp
Nơi mảnh đất quê nghèo.

Và từ đó mưa gieo,
Vào hồn anh kỉ niệm
Bao nỗi niềm lưu luyến
Đi suốt tháng năm dài ...

JB. Sĩ Trọng.

Chủ Nhật, 24 tháng 7, 2016

Tình bạn


Tình bạn đích thực là một mối quan hệ mà trong đó bạn thông cảm với bằng hữu khi họ khổ đau và động viên họ đừng nản lòng. Và họ, đến lượt mình, cũng làm điều tương tự cho bạn. Thường khi, tình bạn chỉ đơn giản bắt đầu bằng việc mến một ai đó bởi vì họ trải qua nhiều thời gian với bạn. Bạn có thể mến ai đó đã đối xử tử tế với bạn, và với họ bạn có quan hệ tốt và có nhiều cái chung. Trong khi tình bạn có thể bắt đầu một cách tự phát và tự tăng trưởng, thì tình bạn sâu sắc lại được hỗ trợ bởi một tinh thần muốn phát triển và tiến bộ. Giữa bạn và những bằng hữu của bạn cần phải có một sự cam kết là luôn ở đó để động viên và giúp đỡ nhau trong khi mỗi người làm việc để tiến về những mục đích của riêng mình trong cuộc đời. Có tham vọng nào đó, như tốt nghiệp một đại học hay làm một đóng góp có ý nghĩa cho xã hội, là điều quan trọng. Những ai thiếu một mục đích hay hướng đi rõ ràng, tích cực trong cuộc đời, thì tình bạn của những người đó sẽ không dẫn tới đâu cả, hay đặt nền tảng trên sự lệ thuộc. Trong một số trường hợp, những loại tình bạn này thực sự khuyến khích hành vi độc hại. Trái lại, những tình bạn giữa những người vui vẻ động viên một người khác trong khi phấn đấu thực hiện những ước mơ của riêng mình, là những tình bạn mà sẽ trở nên ngày càng sâu sắc và bền lâu. Tình bạn đích thực thì không để tâm đến địa vị xã hội, hay thứ bậc, đẳng cấp (rank). Bạn chỉ có thể có những người bạn thực thụ khi bạn mở lòng ra, khi bạn chia sẻ với những người khác những gì ở trong trái tim của bạn. Một kẻ vị kỷ không thể có những người bạn đích thực. Mối dây nối kết trái tim một người với một người khác là sự chân thành. Đối với những người lớn, thì quyền lợi hay lợi lộc cá nhân thường hay xen vào, và những tình bạn thoáng qua đều được hình thành do hoàn cảnh tạm thời. Song những tình bạn được tạo lập trong tuổi trẻ thì không có sự giả tạo. Không có gì tuyệt vời hay quý giá hơn những tình bạn đích thực được tạo lập khi bạn còn trẻ. Những người bạn của bạn từ cấp 2 và cấp 3, thậm chí ở trường tiểu học, thì giống như những bạn diễn (kịch, phim) của bạn, xuất hiện với bạn trong cùng một vở kịch trên sân khấu cuộc đời. Trong số bạn cũ đó, có những người mà bạn có thể sẽ không bao giờ quên, suốt quãng đời còn lại của bạn. Những tình bạn như thế trôi chảy một cách đẹp đẽ, như một dòng suối mát, thuần khiết. Những dòng chảy trong veo và không vẩn đục của hai người hội tụ lại trong sự chân thành, lưu chuyển một cách tích cực về phía những ước mơ của mỗi người. Phấn đấu và phát triển cùng nhau, họ chia sẻ những khó khăn của nhau, luôn động viên và hỗ trợ lẫn nhau, tạo ra một dòng sông của tình bạn, ngày càng rộng hơn, sâu hơn, và thanh khiết hơn. Vẻ đẹp và sự trong trẻo của dòng sông này sẽ tạo cảm hứng cho những ai thấy nó muốn uống nước từ nó. Tình bạn là của cải đích thực. Đã có nhiều danh ngôn về nó qua các thời đại, như câu nói của Cicero, “Tình bạn thì gần gũi thân thiết hơn mối quan hệ ruột thịt” và “ Một cuộc sống không tình bạn giống như một thế giới thiếu mặt trời”; và câu nói của Aristotle, “Một người bạn giống như một bản ngã thứ hai.” Cho dẫu người ta có giàu sang và danh vọng tới đâu chăng nữa, những ai không có bạn quả thật là cô đơn và buồn bã. Một cuộc sống không tình bạn dẫn đến một hiện hữu mất quân bình và ích kỷ. (Ikeda Daisaku)

HA NGUYEN

Thứ Sáu, 22 tháng 7, 2016

Hãy quý trọng giây phút hiện tại


Có một nhà tư tưởng người Đức đã đưa một bí quyết sống hạnh phúc như sau:
“Người quan trọng nhất trong lúc này là người đối diện với ta; giờ phút quan trọng nhất trong lúc này là giây phút hiện tại; công việc quan trọng nhất là việc bổn phận ta đang làm. Chỉ chú ý vào người đối diện, vào giờ hiện tại, vào công việc ta đang làm, đó là bí quyết sống hạnh phúc”.
Người Nga cũng có một châm ngôn tương tự:
“Chỗ quan trọng nhất là chỗ bạn đang đứng lúc này; công việc quan trọng nhất là công việc bạn định làm lúc này; con người quan trọng nhất là con người đang đứng trước mặt bạn và đang cần bạn”.
Hiện tại là điều mà chúng ta cần nỗ lực hết mình để có thể chu toàn những dự định, những công việc của chúng ta.
Quá khứ thì đã qua, tương lai thì chưa tới, chỉ có thời hiện tại mới làm cho con người chúng ta có những bước đổi thay. 
Một con người sống với hiện tại mới là một con người thực, một con người đúng nghĩa.
Mọi chuyện chỉ có thể đổi thay trong thời hiện tại của chúng ta chứ không phải là trong quá khứ hay tương lai. Triết gia Séneque cũng đã nhận xét rằng: 
“Lầm lẫn chung của tất cả chúng ta là không làm hay làm không tốt những gì phải làm ngay trong lúc này.”
Vì thế, chúng ta phải không ngừng nỗ lực, và phấn đấu trong thời gian hiện tại.
ĐHY Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận trong cuốn Đường Hy Vọng đã viết: 
“Con chỉ có một giây phút đẹp nhất: giây phút hiện tại. Sống trong tình yêu Chúa cách trọn vẹn, đời con sẽ tuyệt đẹp nếu kết tinh bằng từng triệu giây phút đẹp nhất. Con thấy đơn sơ, không phải khó” (ĐHV số 997).
Hãy sống giây phút hiện tại với tất cả tinh thần lạc quan và phó thác, đó mới chính là quyết tâm hiện thực mà ta có thể làm ngay trong giờ phút này một cách hữu hiệu. 
Hãy đón nhận từng giây phút đang đến như từng viên ngọc quí mà Chúa trao ban cho ta.
Hãy hưởng nếm những niềm vui nho nhỏ ngay trong từng giây phút sống của mình, và trao vào tay Chúa mọi lo lắng muộn phiền: 
“Mọi âu lo, hãy trút cả cho Người, vì Người chăm sóc anh em.” (1Pr 5, 5).
Với lòng tin tưởng như thế, ta hãy buông xuống mọi lo âu. 
Đừng hát nữa bài ca than vãn, chỉ gây chán chường thôi, mà hãy cất lên lời tri ân ca ngợi vì giây phút hiện tại này.

Anh bạn

(Tặng Anh TQV và người em gái )

Anh bạn bình thường rất ít nói,
Nhậu vào mới nói được nhiều hơn
''Tính tình bộc trực'' - cách thường gọi,
Ai   hiểu   thì   thôi   khỏi   giận   hờn .

Tôi biết con người của tài hoa,
Quen  anh  từ  độ  mới  xa  nhà
Miếng cơm manh áo đi tìm kiếm
Gặp gỡ  nhau  rồi  thấy  thiết tha .

Anh với tôi, hai thằng đều mắc nợ
Bước chân liều gian khổ rượt sau lưng
Tình cháy bỏng trên môi hồng tan vỡ,
Để  niềm đau  ray rứt  mãi  trong  lòng .

Tôi  đến  cao  su  thuở   bụi  dày,
Những đường đất đỏ, cỏ vườn cây
Công nhân cạo mủ mang thùng gánh
Rắn  rết  bò  ngang  giữa  luống  cày .

Văn phòng lúc ấy thấy chưa sang,
Bàn ghế chông chênh chẳng thẳng hàng
Lãnh đạo nông trường đầu đất sét,
Ở   rừng    ở   rú    tập    làm    quan .

Tôi hiểu con người của anh hơn,
Nghêu ngao câu hát với cây đờn
Viết thơ viết nhạc nhiều rung cảm
Tóc quắn, môi cười trông dễ thương.

Quen anh là một nét nhân duyên,
Anh có  người  em gái  dịu hiền
Thỏ thẻ trong lòng tôi mấy chữ :
''Yêu  anh  và  anh  cũng  yêu  em ''.

Thời gian như con nước vèo trôi,
Tôi chạy long rong giữa biển đời
Em gái  hiền lành  kia cũng thế,
Bây   giờ   em   một   nửa   đời  tôi .

Tôi  biết  ơn  anh  đã  lắm  lần,
Cho tôi về gặp được người thân
Gia đình Công giáo rất truyền thống
Mỗi  tối  quây  quần  bên  tiếng  kinh .

Ơi người con gái của tôi thương,
Vất vả, gian truân, chuyện thế thường
Em  có  người  anh  hồn  nghệ  sĩ,
Mà  lòng  tôi  cứ  mãi  mến  thương ...

JB. Sĩ Trọng.


Thứ Hai, 11 tháng 7, 2016

Nửa đời người


 Nửa đời người tôi học được, có những việc mình phải buông xuống khi mình đã chẳng còn có thể níu kéo.
Nửa đời người tôi học được, có lắm lúc mình chùn chân mỏi gối nhưng vẫn có thể gượng dậy.
Nửa đời người tôi học được, công danh có thể làm mình tự hào nhưng nó sẽ không là mãi mãi.
Nửa đời người tôi học được, câu nói của ông bà ta xưa: khi con người ta ba mươi, con người ta sẽ khác.
Nửa đời người tôi học được, đúng và sai chỉ đơn giản là hai thái cực con người đặt ra.
Nửa đời người tôi học được, đớn đau rồi sẽ qua, điều quan trọng là mình có dám đối diện
Nửa đời người tôi học được, đời người là hữu hạn nên không cần chứa chất hận thù mà hãy chan hòa bằng tình yêu thương, sẻ chia
Nửa đời người tôi học được, hạnh phúc đích thực không phải cứ là bên cạnh nhau, mà đơn giản là con người ta hiểu nhau.
Nửa đời người tôi học được, kinh nghiệm sống không phụ thuộc vào số năm mình đã sống, mà nó phụ thuộc vào cách mình đã sống những năm qua.
Nửa đời người tôi học được, mỗi ngôi sao trên trời có vẻ đẹp riêng của chúng và mỗi người có thể tỏa sáng theo cách rất riêng của mình.
Nửa đời người tôi học được, những con sóng kéo nhau vào bờ rồi sẽ tan nhưng người đời biết đến sự hiện diện của chúng.
Nửa đời người tôi học được, người đời có thể dè bỉu mình khi họ muốn, có thể tâng bốc khi họ cần.
Nửa đời người tôi học được, tiền tài có thể làm mình hạnh phúc nhưng người ta nói: khi bạn nhắm mắt, thứ bạn đem đi được chỉ là những gì bạn đã cho đi.
Nửa đời người tôi học được, chỉ có tình yêu vĩnh cửu mới vĩnh cửu, những tình yêu khác không vĩnh cửu vì có ngày sẽ phôi pha.
Nửa đời người tôi học được, trong cuộc đua mình có thể không về đầu, vì điều còn đọng lại trong lòng người là cái cách mà mình kết thúc con đường ấy dù cho có thương tích.
Nửa đời người tôi học được, dám hết mình vì những người mà mình thương yêu.


Thứ Sáu, 8 tháng 7, 2016

Sống cuộc đời đáng sống


Sẵn sàng hay không, một ngày nào đó tất cả đều sẽ đến điểm cuối
Sẽ không còn bình minh, không còn phút, không còn giờ, không còn ngày
Mọi thứ bạn lượm lặt, dù cất trong kho hay đã quên mất, đều sẽ sang tay người khác
Tài sản, danh vọng và quyền lực phù du của bạn sẽ tàn lụi vào hư không
Bạn có gì, hay ai nợ bạn, cũng thành vô nghĩa
Thù Hằn, Cay Đắng, Bực Tức, và Ghen Tị của bạn cũng sẽ biến mất
Mọi Hy Vọng, Tham Vọng, Kế Hoạch, và Dự Tính của bạn cũng sẽ tiêu tan
Thắng hay Bại, đã từng rất quan trọng với bạn, rồi sẽ phai mờ
Bạn từ đâu đến, hay đã sống bên phía đường nào, rốt cuộc cũng sẽ thành vô nghĩa
Bạn đẹp hay thông thái, điều đó sẽ thành vô nghĩa
Giới tính và màu da của bạn cũng không thành vấn đề
Vậy điều gì có ý nghĩa? Làm thế nào để đo lường giá trị những ngày sống của bạn?
Ý nghĩa không nằm trong cái bạn mua, nhưng trong cái bạn xây; không nằm trong cái bạn lấy, nhưng trong cái bạn cho
Ý nghĩa không nằm trong thành công, nhưng trong tầm quan trọng
Ý nghĩa không nằm trong điều bạn học, nhưng trong điều bạn dạy
Ý nghĩa nằm trong từng hành động chân thật, nhân ái, hay hy sinh, làm cho người khác được phong phú, mạnh mẽ, và muốn theo gương của bạn
Ý nghĩa không nằm trong khả năng, nhưng trong nhân cách của bạn
Ý nghĩa không nằm trong bao nhiêu người bạn biết, nhưng trong bao nhiêu người sẽ thấy mất mát khi bạn ra đi
Ý nghĩa không nằm trong ký ức của bạn, nhưng trong ký ức của những người yêu thương bạn
Ý nghĩa nằm trong “Ai nhớ bạn, về việc gì, trong bao lâu”
Sống một cuộc đời có Ý Nghĩa, đó không phải là Sự Tình Cờ.
Đó không phải là Hoàn Cảnh, mà là Sự Lựa Chọn.


Sài gòn hoàng hôn











Chiều đi qua ghế đá,
Để lại những vết buồn
Công viên màu cỏ lạ,
Nắng vàng tóc hoàng hôn.

Rưng rưng trong giọt lệ,
Khói thuốc quyện chân trời
Ly cà phê xuống trễ,
Thả hồn vào chơi vơi.

Bến Bạch Đằng đứng đợi
Đôi tình nhân hẹn hò
Tàu đưa khách về tới,
Đô thành ngập đèn hoa.

Con kênh nhỏ ru mình,
Chảy vào lòng thành phố
Cánh phượng hồng tươi xinh
Hương sắc lùa theo gió.

Đi trên đường Lê Lợi,
Nghe câu hát tự tình
Hàng me xanh vời vợi,
Em nói cười bên anh.

Sài gòn trao lãng mạn,
Ướm mắt em ngượng ngùng
Hoàng hôn thắp nến sáng,
Chuông thánh đường bao dung...

JB.Sĩ Trọng.

Thứ Sáu, 1 tháng 7, 2016

Phỏng vấn Thượng Đế


Có một lần, tôi mơ thấy mình được phỏng vấn Thượng đế.
– Con muốn phỏng vấn ta à? Thượng đế hỏi.
– Nếu Ngài có thời gian.
Người mỉm cười:
– Thời gian của ta là Vĩnh cửu … Con muốn hỏi ta điều gì?
– Điều gì ở con người khiến Ngài ngạc nhiên nhất?
Thượng đế trả lời:
– Con người nhàm chán tuổi thơ, vội vã lớn lên, rồi lại mơ ước được trở lại làm trẻ nhỏ.
– Họ tiêu phí sức lực để kiếm tiền, rồi lại tiêu tiền để phục hồi sức khỏe.
– Họ nghĩ nhiều tới tương lai mà quên đi hiện tại, để rồi chẳng sống ở hiện tại mà cũng chẳng ở tương lai.
– Họ sống như sẽ chẳng bao giờ chết, và chết dần như chưa từng được sống.
Rồi Người nắm tay tôi, im lặng …
Tôi lại hỏi:
– Thượng đế tạo ra muôn loài, Ngài muốn chúng sinh ghi nhớ những bài học nào trong cuộc sống?
Thượng đế trầm ngâm:
– Hãy nhớ rằng không bao giờ có thể bắt ai đó phải yêu mình. Chỉ có thể tự làm cho mình trở nên đáng yêu thôi.
– So kè mình với người khác là điều không tốt.
– Hãy học cách tha thứ, và tập tha thứ.
– Hãy nhớ rằng để làm tổn thương ai đó chỉ cần có vài giây ngắn ngủi, nhưng để chữa lành vết thương đó phải cần tới hàng năm dài dằng dặc.
– Hãy hiểu rằng người giàu không phải là người có tất cả mọi thứ, họ chỉ là người ít thiếu thốn hơn thôi.
– Cần biết rằng, có nhiều người yêu mến mình, nhưng họ chưa biết cách bộc lộ ra.
– Khi cả hai người cùng nhìn vào một sự việc, sự nhận biết có thể sẽ không giống nhau.
– Tha thứ lẫn nhau chưa đủ, mà còn cần phải tự tha thứ cho chính mình nữa.

“Cám ơn Ngài đã bớt chút thời gian!” - Và tôi rụt rè:
– Ngài còn điều gì muốn gửi tới chúng sinh không ạ?
Thượng đế cười đáp:
– Hãy nói với họ rằng Thượng đế rất yêu thương con người !

Đừng ru tôi ngủ













Đừng ru tôi ngủ mùa thu,
Vì trong mùa ấy mây mù phủ che
Đừng ru tôi ngủ mùa hè,
Vì trong mùa ấy tiếng ve gọi thầm
Đừng ru tôi  ngủ mùa đông,
Vì trong mùa ấy lạnh lùng bủa vây
Đừng ru tôi ngủ xuân này,
Vì trong mùa ấy có ngày tôi mơ
Đừng ru tôi ngủ tình cờ,
Vì khi Chúa gọi bất ngờ chẳng hay
Đừng ru tôi ngủ hôm nay,
Vì hồn vướng vấp bởi đầy tội nhơ
Đừng ru tôi ngủ tuổi thơ,
Vì tóc đã bạc còn chờ đợi chi
Đừng ru khúc hát lâm ly,
Cho tôi được ngủ đang khi yêu đời...

JB.Sĩ Trọng.