Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2015

Chiều vời vợi (*)

Đẹp tản thần, những ngày ta đến lớp
Trong nắng chiều tỏa nhẹ dưới hàng cây
Em thơ ngây, gió tung bay tà áo
Mênh mông chiều, vời vợi giấc mơ say.

Ta đến lớp, cùng em vui đến lớp
Ta giảng bài, em ngước mắt nhìn theo
Chắc có lẽ, em tìm ta trong đó
Có nắng vàng và có gió thông reo.

Ta đến lớp, khi chiều lên nhè nhẹ
Cánh phượng hồng rơi khẽ xuống bờ vai
Em không hỏi vì sao ta lại thích ?
Nhưng ta thầm thương nhớ tháng ngày qua.

Đẹp tản thần, những ngày ta đến lớp
Trong nắng chiều thắp nến những hàng cây
Em thơ ngây, gió tung bay tà áo
Mênh mông chiều vời vợi giấc mơ say .


JB.Sĩ Trọng.

(*) Bài này đăng trên báo “Dưới mái trường” số 18 năm 1999.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét