NƠI XỨ NGÀN HOA
Má hồng, môi đỏ dâu
tươi
Là em trong nắng
chiều vơi thẹn thùng
Tôi yêu xứ sở núi rừng,
Quanh năm hoa nở
ngượng ngùng nước mây.
HOA TIGÔN
Cảnh ngộ nào em được
sinh ra
Dây leo phủ kín
trước sân nhà
Người ta say ngắm em
vời vợi
Khi gió Đông về rủ thướt tha ?
JB. Sĩ Trọng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét