Thứ Năm, 27 tháng 12, 2018

Người Mẹ trong ý định đời đời của Chúa

(Tặng những người bạn Tin Lành mà tôi quen biết)

Ồ thích quá, câu nói của Đức Thánh Cha khi Ngài đến thăm Estonhia : "Mẹ là phụ nữ ký ức giữ gìn trong tâm hồn như một kho báu tất cả những gì Mẹ sống ( Lc 2,19 ) và Mẹ là người Mẹ phong phú sinh ra sự sống cho con của Mẹ".
Qủa thật như thế, Mẹ là người phụ nữ của ký ức, nên Mẹ đã cất dấu trong lòng bao nhiêu điều Mẹ muốn nói ra mà không thể nói ra được. Đức Maria đã sống với những hy sinh thầm lặng, và hơn hết Mẹ cũng như Giêsu con Mẹ đã chiến thắng tội lỗi và nhìn nhận thẳm sâu ơn Cứu độ dành cho nhân loại.

Khi Sứ thần đến Truyền tin cho Đức Mẹ, nhờ Mẹ nói lời "Xin vâng" mà nhân loại có được Đấng Cứu thế. Không có gì đẹp bằng món quà tình yêu giữa người dương thế và Đấng từ trời. Từ trời, từ đó đi vào dương thế, và yêu dương thế đến độ phải chết trên cây thập tự giá. Mẹ sinh ra một Người Con để rồi Người Con ấy chấp nhận chết với đỉnh cao của Tình yêu Thiên Chúa dành cho nhân loại.
Đã bao nhiêu lần Mẹ giữ im lặng, và đã bao lần mẹ không nói vì Mẹ cảm thấy cần phải giữ kín mầu nhiệm của Thiên Chúa : Làm Mẹ Thiên Chúa - quả thật đây là một mầu nhiệm lớn lao, cho đến khi mầu nhiệm này được tỏ lộ dưới chân Thập giá, qua lời trối của Chúa Giêsu : Mẹ là Mẹ của Thiên Chúa và đồng thời cũng là Mẹ nhân loại - cho cả đoàn con nương bóng Mẹ trong suốt cuộc đời trần gian gió bụi.
Tin Mừng đã kể lại cho chúng ta biết Mẹ sinh ra Chúa Giêsu, chẳng lẽ nào Mẹ không phải là Mẹ Thiên Chúa ? Chúng ta ngây thơ quá chăng ?
Ta còn thấy thêm một sự kiện nữa : Khi Mẹ đi viếng Isave, Bà Isave vừa nghe tiếng Mẹ chào thì Gioan Baotixita trong bụng đã nhảy mừng khiến Bà Isave phải thốt nên lời : "Bởi đâu tôi được Mẹ Thiên Chúa đến thăm tôi ?"( x Lc 1,40-45). Thánh Kinh Cựu ước tiên báo cho thấy : "Một Trinh nữ sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, đặt tên là Emanuel - nghĩa là Thiên Chúa ở cùng chúng ta"( Is 7,14 ).
Việc tỏ lòng sùng kính Đức Maria hiện nay vẫn đang còn nhiều tranh cãi, mặc dù về phương diện tự nhiên đã dễ thấy, và về phương diện siêu nhiên thì Thánh Kinh đã nói rõ. Một vài người bạn Tin Lành tôi quen biết, qua những lần trò chuyện Thánh Kinh, có khi họ lại đặt vấn đề, họ nói với tôi rằng : "Gíao Hội Công Gíao cần xác định vai trò của Đức Maria và đặt cho đúng chỗ. Một người đàn bà trong nhân loại, làm sao làm Mẹ của Thượng Đế được ?". Tôi không tranh cãi ồn ào, nhưng cũng muốn nhẹ nhàng bày tỏ quan điểm cho họ biết.
Thánh Kinh ghi lại lập luận này của Chúa Giêsu rất chặt chẽ : "Kẻ nào không tôn kính người Con thì cũng không tôn kính Chúa Cha, Đấng đã sai người Con''( Jn 5,23 ). Dựa vào câu trên ta cũng có thể nói được : Kẻ nào không tôn kính người Mẹ thì cũng không tôn kính người Con - Đấng đã được người Mẹ sinh ra và nuôi dưỡng. Kẻ nào không tôn kính Đức Maria thì cũng không tôn kính Đức Giêsu - con của Đức Maria.
Một người Mẹ sanh ra một người Con tuyệt vời, nếu không sùng kính người Mẹ thì bất kính với người Con. Ta tỏ lòng sùng kính người Con mà không tôn kính Mẹ thì quả là mâu thuẫn.
Tước hiệu Mẹ Thiên Chúa, không nên nghi ngờ gì nữa, quá rõ ràng ! Thôi đừng ngây thơ nữa vì Mẹ đã cưu mang trong lòng Đấng mang nỗi vạn vật. Từ thuở đời đời Thiên Chúa đã chọn một người nữ xứng đáng làm Mẹ của Ngài. Từ thuở đời đời Thiên Chúa đã chọn Mẹ làm Mẹ của Ngài. Cảm ơn Chúa Thánh Thần vì chỉ có Chúa Thánh Thần mới làm được điều ấy nơi Mẹ - một điều vô cùng quý giá và vĩ đại.
Cảm ơn Hàn Mặc Tử, thi sĩ đã nói thay cho chúng tôi lời thơ gởi Tổng lãnh Thiên Thần để chúc tụng Mẹ : 

"Hỡi Sứ thần Thiên Chúa Gabriel,
Khi Người xuống truyền tin cho Thánh Nữ
Người có nghe xôn xao muôn tinh tú
Người có nghe náo động cả muôn trời
Người có nghe thơ mầu nhiệm ra đời 
Để ca tụng - bằng hoa hương sáng láng
Bằng tràng hạt, bằng Sao Mai chiếu rạng".

Đấy là trực tiếp ca ngợi Mẹ hay gián tiếp nhỉ ? Tôi nghĩ chỉ mấy câu thơ trên thôi cũng đủ để phong Thánh cho Hàn Mặc Tử rồi (!). Sao Giáo Hội không lập hồ sơ phong Thánh cho con người đa cảm này nhỉ (?).( Ý nghĩ chủ quan - có thể không đúng - xin lượng thứ ).

Ba nhà đạo sĩ Phương Đông đi theo ngôi sao lạ để tìm kiếm Chúa Hài Nhi. Đến Jérusalem các ông hỏi : "Vua dân Do Thái sinh ra ở đâu ?" Sao không hỏi Hài Nhi sinh ra ở đâu hay Cậu Bé Kỳ Lạ sinh ra ở đâu, mà lại hỏi như thế ?. Do Thái lúc ấy có Hêrođê đang trị vì, vậy mà hỏi vua dân Do Thái sinh ra ở đâu nữa, quả là gai góc ! Nhà vua không bối rối và không tức giận làm sao được ? Tham vọng chính trị, chức quyền và của cải thế gian khiến Hêrođê muốn ra tay trừ khử Chúa Giêsu. Ba nhà đạo sĩ khi gặp Chúa Giê su rồi thì họ đi một lối khác trên con đường đầy niềm tin, hy vọng, và sự hưng phấn trong lòng.

Vẫn ngước lên bầu trời, vẫn ngôi sao lạ ấy, ba nhà đạo sĩ có niềm vui không những vì gặp Thiên Chúa làm người, mà còn có niềm vui gặp được Mẹ của Ngài - Mẹ Thượng Đế, và Thánh Giuse - vị Cha Thánh đáng kính là người bồng Đấng mang nỗi vạn vật.Tin Mừng Luca viết : "Họ liền hối hả ra đi. Đến nơi, họ gặp bà Maria, ông Giuse cùng với Hài Nhi đặt nằm trong máng cỏ".( Lc 2,16 )

Ngày nay có những người vẫn chưa thấy sự hiện diện của Chúa Giê su trong đời sống, họ chỉ thấy được sự hiện diện của họ mà thôi, nhất là khi họ làm công tác từ thiện, họ chỉ muốn để vinh danh mình, họ còn hãnh diện khi được chính quyền tâng bốc và khen tặng, hoặc phóng viên truyền hình quay phim. Có lẽ họ chưa đọc Kinh Thánh và hiểu một cách đầy đủ Lời Chúa sau đây : "Khi làm việc lành phúc đức, anh em phải coi chừng, chớ có phô trương cho thiên hạ thấy. Bằng không, anh em sẽ chẳng được Cha của anh em, Đấng ngự trên trời, ban thưởng"( Mt 6,1 ).
Mỗi buổi sáng phát bánh mì, tôi cảm thấy Chúa Giêsu hiện diện trong tất cả những người anh em nghèo khổ. Thế nhưng, người bạn của tôi vẫn như có một chút gì đó ganh tị với những người làm công tác từ thiện từ nơi này, nơi khác đến. Tôi không vui mấy khi thấy họ tỏ thái độ đó - đấy là sự ích kỷ hẹp hòi thật đáng xấu hỗ ! Những biểu hiện ấy có thể làm cho Chúa và Mẹ buồn lắm.
Đời là thế, chỉ muốn làm những gì mình ưa thích, và thích làm những gì để lấy công, lấy tiếng, để đánh bóng mình. Còn Mẹ Maria thì chọn những gì Chúa muốn và để cho Ngài thực thi, làm nên những điều có giá trị cứu độ.

Nếu như Thiên Chúa cần một người Mẹ cho Ngôi Lời nhập thể, thì Mẹ đã hoàn toàn tự nguyện cất tiếng "Xin vâng" cho Ngôi Lời nhập thế - Mẹ là một người phụ nữ trong nhân loại mà thôi, nhưng từ giây phút đó Mẹ trở thành Mẹ Thiên Chúa ( vì Mẹ là mẹ của Chúa Giêsu ), và nhờ thế mà trần gian được cứu độ. Và trong nữ giới, Mẹ trở thành người diễm phúc nhất, người Mẹ của Đấng tạo dựng nên vũ trụ muôn loài. "Phúc cho dạ đã mang Ngài và vú đã cho Ngài bú mớm"( Lc 11,27 ).
Thiết tưởng cũng nên đề cập tới việc Đức Fancis bãi bỏ tước hiệu "Đức Maria - Đấng Đồng công Cứu chuộc". Suy tư của Đức Thánh Cha quá rõ ràng và cụ thể : "Đức Mẹ không bao giờ muốn cho mình điều vốn thuộc Con của Mẹ. Đức Mẹ không bao giờ tự giới thiệu mình là Đấng Đồng công Cứu chuộc. Không, là Môn Đệ thôi. Đức Maria không bao giờ đánh cắp bất cứ điều gì vốn là của Con mình thay vào đó là phục vụ Người. Vì Ngài là Mẹ. Ngài chỉ biết cho đi sự sống". Điều này quả thật là đúng, không có gì xúc phạm Mẹ cả.
Đức Mẹ chấp nhận những hy sinh của Con mình để Cứu chuộc nhân loại, trong đó có mình, đặc ân của Mẹ là Hồn xác lên Trời - Những hy sinh của Mẹ, mặc dù rất lớn lao nhưng cũng chỉ là hữu hạn. Không có nỗi đau nào bằng nỗi đau người Mẹ đứng dưới chân thập giá nhìn con mình bị chết treo trên ấy, nhưng Mẹ cũng không thể đồng công cứu chuộc với Con mình được. Ta biết Mẹ là loài thụ tạo, là người rất khiêm tốn nên Mẹ không thể lấy bớt chút nào công lao Cứu chuộc của Chúa và công của Mẹ không thể đem ví với ơn Cứu độ của Ngôi Hai Thiên Chúa. Mẹ mãi là Mẹ Thiên Chúa vì Mẹ đã sinh ra Chúa Giêsu. Đức Mẹ được Chúa ban cho ơn làm Mẹ Thiên Chúa, nhưng không vì thế mà Đức Mẹ có quyền trên Thiên Chúa. Loài người vì yêu mến rồi tôn Mẹ lên, Mẹ chẳng muốn vậy đâu, "phận nữ tì" chỉ muốn những tước hiệu nào chính Thiên Chúa ban cho Mẹ mà thôi.

Lạy Mẹ Maria, Mẹ đã chọn phần tuyệt hảo là lắng nghe và tuân giữ Lời Chúa. Xin cho chúng con hằng noi gương Mẹ và kết hợp mật thiết cùng Chúa trong cuộc đời. Xin cho mỗi một chúng con đều biết vâng lời Mẹ chỉ dạy : "Chúa Giêsu bảo gì, các con cứ việc làm theo"( x Jn 2,5 ). Say mê Chúa, say mê Mẹ - Thần học Tình yêu và ơn Cứu độ đã cuốn hút con, cho đời sống nội tâm con mãi mãi rung lên âm hưởng ngọt ngào ca ngợi vẻ đẹp tình yêu Chúa và tình yêu Mẹ. 
"Người ta sống không nguyên bởi bánh, nhưng bởi mọi Lời từ miệng Thiên Chúa phán ra". Thế là con buông bỏ tất cả, chỉ còn biết Chúa và Mẹ mà thôi. Suy tư và nghiên cứu Thánh Kinh làm cho con say đắm hơn mọi thứ khác. 
                              Hạnh phúc biết bao 
                              Tâm hồn dạt dào
                              Tình  yêu  cứu  độ !

                              Hạnh phúc biết bao 
                              Tâm hồn ngập trào
                              Tình  yêu  của Mẹ !

JB.SĨ TRỌNG.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét