Thứ Năm, 25 tháng 2, 2021

Để được có Ngài

 

1. Lý tưởng cuộc đời :
Lý tưởng là gì ? Người ta thường nói người yêu lý tưởng, căn nhà lý tưởng, việc làm lý tưởng, nghĩa là người hay sự vật mang các tính chất quý nhất, hoàn hảo nhất, không chê trách gì được. Thật ra nhiều khi những điều gọi là lý tưởng này lại không hiện thực, có thể chỉ có trong mơ mà thôi. Riêng đối tượng niềm tin Kitô giáo thì khác. Ánh sáng lý tưởng là Chúa Giêsu : Là Chân lý, là Nguồn sống. Đây không phải là điều mơ ước viễn vông hay mê tín mù quáng, mà đây là điều tôi và bạn, chúng ta đang kinh nghiệm. Ta hãy lắng nghe đoạn Lời Chúa sau :
"Còn ít lâu, thật ít lâu nữa thì Đấng đến sẽ đến, Ngài không chậm trễ đâu. Người công bình của ta sẽ cậy đức tin mà sống. Nhưng nếu lui đi thì linh hồn ta chẳng lấy làm đẹp chút nào. Về phần chúng ta, nào phải là kẻ lui đi cho hư mất đâu, bèn là kẻ giữ đức tin cho linh hồn được cứu rỗi."( Dt 10,37-39 ). Đoạn Kinh Thánh vừa nêu đề cập đến tình trạng lui bước sau khi đã nhận ánh sáng. Câu 38 có trong Ha-ba-cúc 2,4 ( Sách Cựu ước ). Lời văn có ý tiếc nếu trường hợp lui bước xảy ra, vì người được soi sáng đã từng vì lý tưởng mà tranh đấu, chịu đau đớn, sỉ nhục, gian nan, bị chê cười, chịu khổ chung với anh em chị em khác, thương xót kẻ bị tù, chịu cướp bóc, tất cả chỉ vì đã tìm thấy lý tưởng. Đã theo Chúa như vậy không có lý do gì bỏ Chúa được.
Cũng đoạn văn trên nhưng có sách khác dịch như sau : "Chỉ còn ít lâu nữa, một ít thôi. Đấng phải đến sẽ đến, Người sẽ không trì hoãn. Người công chính của Ta nhờ lòng tin sẽ được sống, nhưng nếu người ấy bỏ cuộc thì ta không hài lòng về người ấy. Phần chúng ta, chúng ta không phải là những người bỏ cuộc để phải hư vong, nhưng là những người có lòng tin để bảo toàn sự sống"( Tôi thấy cách dịch này hay hơn, chữ "lui đi" thay bằng chữ "bỏ cuộc", xét về nội dung ý nghĩa chẳng có gì thay đổi ). Đã là lý tưởng thì phải tiến tới chứ không được lùi bước, lùi bước là xem như bỏ cuộc. Đồng ý cũng có những lúc ta biết nhẫn nhục, lùi một bước để rồi tiến được nhiều bước hơn.
Tuy nhiên, người ta vẫn có thể bỏ Chúa vì thiếu kiên nhẫn hoặc chịu khó khăn lâu quá. Lý tưởng không thay đổi nhưng tình cảm tôn giáo trong con người ta trở nên phai nhạt, khô khan, nguội lạnh. Người ít đọc Kinh Thánh thì càng dễ bị khô khan, nguội lạnh hơn. Đây là tình trạng nguy hiểm, vì không tiến mà cũng không lùi. Tác giả thư Do thái quả quyết như vậy là đã "bỏ cuộc".
Bạn hãy nghĩ đến chữ "bỏ cuộc" hôm nay. Bạn có ý bỏ cuộc chăng ? Tại sao vậy ? Hãy cố đọc câu này vài lần cho thuộc : "Nhưng ta chẳng bao giờ rút lui, bỏ cuộc, để rồi bị hủy diệt. Trái lại, ta giữ vững đức tin để linh hồn được cứu rỗi". Hãy dùng câu này nhắc nhở mình về lý tưởng của đời mình và sống cho lý tưởng ấy mãi mãi.


2. Sống thanh bần, buông bỏ :
Mời đọc Tin Mừng theo Thánh Macco, đoạn 10, từ câu 17 đến câu 31( Tương ứng với Lc 18,18-30 ) - Một truyện cực ngắn và cực hay. Điều Chúa đòi hỏi người thanh niên trẻ tuổi là gì ? Tại sao Chúa đòi hỏi người này như thế ? Anh ta đánh giá thế nào về sự sống đời đời ? Theo Chúa, Chúa đòi hỏi bạn điều gì ? Làm sao để làm được ?
Phó thác cuộc đời cho Chúa là xem thường mọi sự, đôi khi cũng phải tỏ ra liều liều một chút. Có một nhà thơ đã viết rằng :

          "Liều vì Chúa cho đời thêm đẹp,
          Yêu tha nhân hơn cả chính mình
          Khi cánh cửa tâm hồn nhẹ khép,
          Môi mỉm cười ngàn vạn đóa xinh."

 Câu chuyện người trẻ tuổi giàu có đến tìm Chúa Giêsu để hỏi về điều kiện được hưởng sự sống đời đời, anh ta hỏi vậy nhưng trong lòng thật kiêu hãnh vì biết chính mình đã giữ trọn những quy định mà luật pháp đòi buộc. Vì vậy, khi nghe Chúa Giêsu tóm tắt về luật pháp, anh ta không ngần ngại trả lời mình đã thi hành các điều luật pháp đó một cách nghiêm chỉnh. Tưởng sẽ được nghe lời khen tặng từ Chúa, nhưng Chúa đã dành cho anh ta một sự ngạc nhiên không kém, bằng cách nhắc lại bổn phận và trách nhiệm đối với tha nhân, nhất là đối với những người nghèo khó mà anh ta chưa thực hiện. Đây là bài thi trắc nghiệm về niềm tin của chúng ta đối với Thiên Chúa cách thực tế, không chỉ riêng chàng thanh niên, nhưng cho mỗi chúng ta là người tin theo Chúa. Không ít nhiều, trong mỗi chúng ta đều có những thứ mà mình coi là quý giá nhất, có thể đó là người yêu, là công danh, sự nghiệp, cơ ngơi nhà cửa, ruộng vườn, hay ngay cả những thú vui, những trò chơi giải trí, văn nghệ, thể thao...Cho dầu bất cứ điều gì đi chăng nữa, khi chúng ta ôm ấp nâng niu, giữ lấy đến nỗi rất khó cho chúng ta thay thế hay từ bỏ nó. Nói như vậy không có nghĩa là chúng ta phải sống một đời sống khắc khổ, diệt dục, tu trì. Chúng ta cần phải sống, cần phải làm việc, cần phải sinh hoạt, cần phải chuẩn bị cho tương lai... nhưng điều Chúa muốn chúng ta phải có là dù mọi hoạt động đó thật cần thiết cho cuộc đời chúng ta, nhưng không là tất cả, quan trọng nhưng được xếp vào hàng thứ nhì sau Chúa, mọi sự chỉ là phương tiện chứ không phải là cứu cánh hay ý nghĩa đích thực của cuộc đời. Chỉ có Chúa mà thôi ! Khi chúng ta thật sự đặt để Chúa trên và trước hết trong cuộc đời, tất cả mọi sự trở nên thứ yếu, không còn quan trọng nữa vì cớ mục đích của cuộc đời chúng ta đã được chuyển hướng.
Bạn đang phân vân hay do dự trong quyết định theo Chúa ư ? Phải chăng bạn đang lo sợ bị mất hết mọi sự khi quyết định theo Ngài ? Hãy an tâm. Chúa hứa rằng Ngài sẽ ban cho bạn bội phần khi bạn bằng lòng đặt Chúa cao hơn hết trong cuộc sống, bạn sẽ được mọi sự và điều quý báu nhất là bạn có được chính Ngài ( x Lc 18,29-30 v Mc 10,29-30 v Mt 19,29 ).

3. Lời nguyện :
Chúa ơi, xin nuôi con bằng lý tưởng Nguồn Sống muôn đời của chính Chúa và giúp con theo Ngài mãi mãi, tâm hồn con luôn nghe được những âm vang diệu vợi.
Lạy Chúa Giêsu, xin Chúa giúp con biết sống thanh bần, biết buông bỏ mọi sự để được có Ngài. Điều gì còn vương vấn, ngăn trở con đến cùng Chúa, xin dạy và thêm sức lực để con có thể dứt khoát cách trọn vẹn. Cám ơn Chúa.

JB.SĨ TRỌNG.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét