Thứ Ba, 23 tháng 12, 2014

Hạnh phúc là những chia sẻ ngọt ngào

Làm sao ta nói được
Khi bóng chiều ngã lưng
Hương đời thơm lừng lựng
Mà lòng còn bâng khuâng.

Xin cho ta tỉnh ngộ
Nhìn kiếp người đã qua
Không nhờ ơn Cứu độ
Chẳng còn gì trong ta !



Ba tôi qua đời cách đây hơn 10 năm, nhưng hình ảnh của Người luôn đọng mãi trong tôi. Lời Chúa Giêsu phán với các môn đệ : “Qủa thật, Ta bảo thật cùng các con : người Con không thể tự mình làm bất cứ điều gì, ngoại trừ điều Người ấy thấy từ Cha” ( Jn 5,19 )- lời ấy đã giúp tôi nhớ lại lời ba tôi thường nói với tôi lúc còn nhỏ : Ba là ba của con, nhưng trên hết chúng ta còn có một người Cha : Thiên Chúa. Thiên Chúa còn yêu con hơn là ba yêu con nữa. Ngài có quyền trên cả sự sống và sự chết của cha con mình. Ba ở trong con và con cũng ở trong ba. 


Ba tôi đọc Kinh Thánh rất nhiều, người thuộc nhiều câu nhiều đoạn trong các sách Tin Mừng.

Ngày ba tôi mất, trong Thánh lễ an táng, một số Sơ dòng quen biết đến dự đã đề nghị Cha sở mặc lễ phục hồng. Có lẽ rằng ai cũng yêu mến và xem như lễ cưới của một người con được Chúa rước về. Chia sẻ niềm vui hơn nỗi buồn.

Dường như tôi với ba tôi là một, tôi và ba tôi có một mối thông phần đặc biệt : Tôi thường quanh quẩn bên ba tôi, Người lo lắng cho tôi mọi thứ và hay đùa giỡn để tôi vui. Người như một người bạn luôn gần gũi chia sẻ thân mật với con mình. Người có một chút dí dỏm, trào lộng khi kể một vài câu chuyện nào đó.

Lớn khôn, sống xa gia đình tôi mới thấy tôi thiếu một người cha. Người cha trước đây là trụ cột gia đình, thì nay đến lượt tôi, tôi cũng đóng một vai trò, một trọng trách như thế.

Yêu thương con mình không có nghĩa là gò bó con mình, làm hạn chế tự do và sự tiến thân của nó. Ba tôi trước đây cũng vậy, Người hoàn toàn tôn trọng tự do của con cái. Thương con, người thường để bụng, không bộc lộ ra, chỉ lo làm lụng sao cho có cái ăn, cái mặc … để nuôi con. Người thầm lặng, ít nói, nhưng luôn luôn là người đương đầu trong mọi việc, gánh vác nặng nhọc cho gia đình. Sự ướt lệ của Người có chăng là trong cõi sâu thẳm của tâm hồn, Người thường hay cầu nguyện với Chúa vào ban đêm và những giờ rảnh rỗi lúc ban ngày, Người có những suy tư về Chúa thật tuyệt diệu.

Trong tim tôi, Người mãi là thần tượng. Những ngày gian khổ đã qua, không bao giờ tôi quên được : Tôi và ba tôi ra đồng làm việc, buổi chiều hai cha con cùng tắm trên một khúc sông, Người cõng tôi lên vai, ngụp lặn vào dòng nước trong xanh mát rượi. Có khi về tối, những đêm trăng đẹp, hai cha con ra giếng nước quê làng múc nước để tắm. Kỷ niệm tuổi thơ đong đầy, tôi với ba tôi, như hai người bạn hồn nhiên, tuổi già tuổi nhỏ không còn ranh giới, không còn phân biệt – Tình Cha-con thắm thiết mặn nồng.

Trên đời này, ngoài mẹ ra, không ai hiểu con bằng cha. Người con không có cha quả là bất hạnh. Ba tôi coi trọng tình người, tình đời. Không những Người yêu thương con người mà còn yêu cả thiên nhiên, vạn vật. Người thích trồng hoa, cây kiểng, thích ngắm bình minh, hoàng hôn, nhìn sông nhìn núi … nhìn vẻ đẹp bao la của đất trời mà chúc tụng Thiên Chúa, Đấng tạo dựng muôn loài.

Ba là cánh tay nối dài của Thiên Chúa, để cho con nhận biết Thiên Chúa là tình yêu và Ngài cũng là Cha yêu thương. Tình yêu của ba phản ảnh được tình yêu của Chúa một cách gần gũi, sâu sắc, rõ nét và tinh tế nhất. Cuộc đời của ba được Chúa dẫn dắt qua nhiều giai đoạn lịch sử, lòng tin của ba vào Chúa không những không lung lay mà còn trở nên mạnh mẽ hơn, bền vững và quyết chắc hơn.

Tất cả những gì của ba là của con, ba dạy cho con biết sống, biết yêu thương mà không biết hận thù.


Căn bệnh ung thư tuyến tiền liệt đã kết thúc sự sống của ba tôi ở đời này. Ngày nay, khi ba tôi mất, Chúa là bạn đồng hành với tôi. Ngài luôn sóng sánh bên tôi, cho tôi những cảm thức êm đềm, hạnh phúc như tình Cha-con xưa kia của tôi và ba tôi vậy. Chúa không là ai xa lạ. Thật đúng Ngài là người Cha nhân hậu luôn ở cạnh bên con mình; Ngài có những chăm sóc gần gũi, âu yếm, mượt mà.

Ngài có muôn triệu người con trên thế giới này, nhưng ai yêu Ngài một cách đặc biệt, sâu sắc thì Ngài ở với người con đó nhiều hơn ( tâm lý những người làm cha mẹ trên đời cũng thế )

Ở với con mình, người cha không màng đến những hưởng thụ vật chất, duy chỉ mong tình Cha-con luôn đầy ắp để sẻ chia. Có thế là đủ. Hạnh phúc là tình yêu, là sự tràn đầy những chia sẻ ngọt ngào .



JB.SĨ TRỌNG.

Nhớ ngày Ba mất : 23.9.2001 ( tức 7.8  AL )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét