Thứ Năm, 12 tháng 3, 2015

Lầm lũi

Thân cỏ dại vật vờ bay trước gió, 
Kiếp phong trần ai ngõ được mười phương
 
Dẫu ta mang chỉ một chút bụi đường
 
Cũng là bụi thuở ta chưa người thật. 

Chân tuy mỏi nhưng hồn còn chất ngất
 
Bởi trong hồn có cội rễ tình yêu 
Ban cho ta cái ý nghĩa sống liều,
 
Không sợ chết và không hề sợ hải . 

Chúa rất thương những tấm lòng nhẫn nại
 
Ta kiếm tìm mà Ngài lại ôm hôn
 
Ta ưu tư trong những phút dỗi hờn,
 
Ngài khe khẻ gọi ta về vô tận … 

Qua thời gian tháng năm dài lận đận, 
Mang trong mình chỉ một cuốn Phúc Âm 
Bước đi xa ta vẫn thấy thật gần, 
Ngài bên cạnh và rất cần ta đấy !
 

Bạn bè tôi, những người thân trông thấy 
Họ ngạc nhiên và không hiểu được gì 
Kiếp phong trần, không quán trọ, chân đi 
Huấn lệnh Chúa cho tôi nguồn sức mạnh. 

Những nẻo đường tôi qua nhiều gai nhọn 
Lòng hân hoan, tôi công bố Tin Mừng
 
Giữa cuộc đời tôi gặp mọi thứ dân,
 
Tôi nhìn nhận họ là con của Chúa.
 

Tôi đi qua biết bao nhiêu đồng lúa,
 
Tôi trở về trên những ngọn đồi non
 
Vai áo sờn, quai dép cũ rách mòn
 
Chân vững bước tin theo Người Hằng Sống. 

Hồn du tử, đêm đêm tràn giấc mộng
 
Lửa tình yêu luôn cháy bỏng tim mình 
Thắp sáng đời bằng ngọn đuốc bình minh
 
Mắt hướng thẳng nhìn Quê Trời vĩnh cửu .
 

Tôi tri ân, tháng năm dài lầm lũi
 
Người đã cho tôi gặt hái rất nhiều
 
Những việc làm cụ thể thật đáng yêu
 
Và kỉ niệm là tôi bên Người đấy … 


JB.Sĩ Trọng.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét