Thứ Bảy, 7 tháng 3, 2015

Lời tự tình Mẹ và quê hương
















Về thăm quê mẹ có gì vui,
Hay chỉ là thêm nỗi ngậm ngùi?
Thấy cảnh dân mình đang đói khổ
Khó lòng cầm được giọt lệ rơi !!!
*
* *
Mẹ ơi, con trở về thăm mẹ
Bao năm xa cách chốn quê làng
Hàng tre xanh rủ mình bên đò mộng
Ru giấc chiều trong gió thổi mênh mang.

Đã bao năm vào đời lặng lẽ,
Mắt mẹ buồn rướm lệ trông con
Con đi xa ít lần gặp mẹ,
Nên lòng con nhớ mẹ vô vàn…

Mẹ cho con tràn đầy tình Chúa
Để con vui con sống bên đời
Con bước đi tháng ngày lần lửa,
Rộn niềm tin chan chứa khắp nơi.

Mẹ dõi theo từng bước chân con lớn
Mẹ sướng vui buồn khổ với con mình
Con lưu linh quanh cuộc đời quá vợn
Mẹ dặn rằng: Đừng hám lợi ham vinh.

Mẹ chỉ thích con hiền luôn có nghĩa:
Nghĩa mẹ cha và nghĩa cả trên đời
Dẫu phong ba đừng quên tình nghĩa mẹ
Cha mất rồi, còn mẹ đó mà thôi !

Về quê mẹ bóng chiều hối hả,
Biết làm gì cho mẹ nơi đây
Chuối chín cây lung lay gió ngã
Mình con đây tựa ánh trăng gầy.

Con lo sợ mai này không có mẹ
Khi tuổi già cất mẹ khỏi nhân gian
Con bơ vơ lạc loài như chim sẻ,
Bay lang thang tìm dáng mẹ dịu dàng.
*
* *
Con lắng nghe những gì mẹ dặn,
Lời yêu thương dạy bảo sau cùng
Con nhận thấy cõi lòng sâu lắng,
Mắt mẹ buồn, cử chỉ khoan dung .

Này con hỡi! Hãy đến đây cùng mẹ
Uống lấy hồn và dòng lệ tuôn rơi
Cho mẹ thêm bao nỗi niềm an ủi
Về hong tóc bên giếng nước Quê Trời .



JB.Sĩ Trọng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét