Thứ Tư, 21 tháng 9, 2016

Tây Nguyên vẫy gọi














Tôi ước mơ mình đến Ban Mê,
Nắng gió miền xa thúc dục về
Cảnh đẹp thiên nhiên hùng vĩ quá,
Núi rừng, thác nước chảy mân mê.

Tôi nghe người kể đến Buôn Đôn,
Có  cả  đàn  voi  bước  dập  dồn
Qua suối, qua đèo, leo dốc đứng
Chiêng cồng rung tiếng vọng đầu thôn.

Lễ hội về đêm uống rượu cần,
Nhịp nhàng trai gái nhảy đều chân
Bập bùng ánh lửa cao nghi ngút,
Thu hút người xem tiến lại gần.

Tây Nguyên, tôi trải hết nỗi lòng
Huyền thoại hồ Lak, bến T'nưng
Dân   tộc   Bahnar ,  hồ   Ea Sup
Kỳ bí,  hoang sơ  đến  ngỡ  ngàng.

Tôi về thăm núi thẳm rừng sâu,
Sông nước Krông Nô chảy cuộn trào
Chim hót Nậm Nung(1) hờn với gió,
Tà Đùng(2) trăng  sáng  tỏ  đêm thâu.

Tôi lắng nghe hương vị ngọt ngào,
Chén  trà  rót  xuống  ở  đồi  cao
Sùng Đức bao phủ chè xanh biếc,
Bát  ngát  trời  mây  trắng  dạt dào.

Cà  phê  hoa  nở  thắm  bạt  ngàn,
''Chạm phải con đường dẫn anh sang"(3)
Lừng lựng hương thơm hồn đất Việt,
Lưng  gùi  vai  áo  mẹ  cưu  mang.

Tôi chọn nơi đây những con người,
Được  trời  đất  phú  vẻ  tinh  khôi
Nói cười chăm chỉ trong lao động,
Vải   khố  che   thân  suốt  một  đời.

Làm sao tôi đến với Tây Nguyên ?
Dù  phải  vượt  qua  mấy  dốc  triền
Tôi  để  hết  lòng  mình  yêu  mến,
Thả  hồn  theo  ước  mộng  ngày  đêm.

(1) Tên một khu rừng nguyên sinh.
(2) Tên gọi của một khu bảo tồn thiên nhiên.
(3) Lấy từ ý một câu hát của người Gia Rai.


JB.Sĩ Trọng.








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét