Thứ Sáu, 10 tháng 3, 2017

Sài gòn trong tôi













Sài gòn không như Huế của tôi,
Bốn mùa mưa nắng bồi hồi chuyển giao
Thế là không đúng lắm sao ?
Đông về se lạnh, Xuân vào ấm hơn
Hạ thầm một chút môi thơm,
Nắng vàng óng ả nhảy vờn cành cây
Mùa thu chơm chớm heo may,
Lá thu rụng xuống ngập đầy lối đi
Công viên cỏ mọc xanh rì,
Lầu cao, khách sạn... uy nghi dáng chiều
Sài gòn, vẻ đẹp đáng yêu
Bạch Đằng soi bóng trăng thêu đỉnh trời
''Nhà Bè nước chảy chia đôi,''(*)
Dòng kênh Nhiêu Lộc mây trôi nhẹ nhàng
Bắt qua mấy nhịp cầu ngang,
Kể sao cho hết nỗi niềm riêng tư
Dịu dàng trong tiếng gió ru,
Đô Thành nhộn nhịp vẫn thư thả hồn
Long rong dưới ánh hoàng hôn,
Lòng tôi dào dạt tình thương Sài gòn.

(*) Câu ca dao quen thuộc:" Nhà Bè nước chảy chia hai / Ai về Gia Định, Đồng Nai thì về''.

JB.Sĩ Trọng.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét