Thứ Tư, 10 tháng 5, 2017

Vẻ đẹp Ban Mê (*)











Nơi phố núi tôi nghe buồn muôn thuở,
Ly cà phê khói quyện lẫn mây ngàn
Tôi thấy em trong biển hồ lai láng,
Những cây rừng và suối chảy mênh mang.

Nơi phố núi tôi nghe buồn man mác,
Những bài thơ, câu hát, nhạc trữ tình
Voi dẫm bước nối đàn đi qua thác,
Mắt em nhìn để lại nụ cười xinh.

Nơi phố núi tôi nghe buồn vời vợi,
Trong tiết trời se lạnh sớm tinh sương
Nghe hơi thở buôn làng như muốn gởi
Lời du ca trên khắp mọi nẻo đường.

Nơi phố núi tôi nghe tình bay bỗng,
Nhìn lên cao, cao tận đỉnh tháp chuông
Nhà thờ gỗ - Công trình in dấu ấn,
Người Ê-đê yêu Chúa sống ngoan cường.

Nơi phố núi tôi nghe lời huyền thoại,
Mùi cỏ thơm hoang dại đến muôn trùng
Đất bazan chân đi hoài không mỏi,
Nắng gió vờn tóc nhẹ xỏa ngang lưng.

Ban Mê ơi, làm sao tôi nói hết !
Những cảm tình tôi muốn viết về em
Tây Nguyên đấy, khiến lòng tôi mê mệt
Ly cà phê khói quyện, mãi tôi thèm ...

(*)Ban Mê hay còn gọi là Ban Mê Thuột là thành phố tỉnh lỵ, đồng thời là thành phố nằm ở trung tâm vùng Tây Nguyên, và là một đô thị miền núi. Ban Mê Thuột có người còn gọi đùa là "buồn muôn thuở".

JB.Sĩ Trọng.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét