Thứ Hai, 4 tháng 3, 2019

Gốm


Gốm  chỉ  là  đất, dễ  vỡ  thôi :
Là đất, gốm vỡ chẳng mấy hồi !
Nếu ta trân trọng, ta yêu gốm :
Yêu cả những người đổ mồ hôi.

Các nghệ nhân rất đổi miệt mài
Đất  nhồi, nhào nặn bởi đôi tay
Gốm ra sản phẩm nhìn không chán
Tự  nó  suy  tôn  với  tháng  ngày !

Gốm  ở  trong  lò  để  được  nung,
Nung lên theo ngọn lửa bập bùng
Nhờ nung  mà gốm  chắc  và  đẹp,
Gốm cháy thêm màu sắc thủy chung.

Gốm ở nơi nào cũng dễ thương,
Gốm từ thành thị đến nông thôn
Gốm đưa lên bệ, lên khung kính
Gốm đặt chông chênh giữa sân vườn.

Gốm bỏ nghênh ngang dọc bờ rào,
Gốm từ dưới thấp, gốm trên cao
Gốm qua sông nước, hòn non bộ
Gốm  cạnh  khu  rừng  gió  xôn xao.

Gốm  vào  biệt  thự,  ở  nhà  sang
Tiểu cảnh, hồ bơi... gốm xếp hàng
Gốm đong vẻ đẹp trong trời đất,
Hóng gió, mây trời rộng thênh thang.

Đi  qua  làng  gốm  thấy  bồi  hồi,
Vẻ đẹp  muôn đời  gốm  trong  tôi
Thương quá, người dân đây chất phác
Nụ  cười   hiền  hậu   nở   trên  môi.

Tôi  ước  cho  tôi  được  gũi  gần,
Cận kề bên gốm, những người thân
Ngắm hoài không chán, tôi yêu gốm
Yêu  nét  hoa  văn,  nét  thanh  bần.

Tôi   ước   cho   tôi   được   trở   về,
Thăm  lò  nung  gốm  ở  thôn  quê
Lắng nghe lửa cháy trong lòng gốm
Giai  điệu  âm  vang  dưới  nắng  Hè.

JB.Sĩ Trọng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét