Thứ Ba, 18 tháng 9, 2018

Tiếng vọng quê hương













Một thời trăng gió kết hôn nhau,
Tôi say ngắm không gian trời xanh thẳm
Tôi mê mệt bên ánh chiều ngàn dặm,
Theo dòng sông trôi lượn ở quê nhà.

Rồi một thời tôi phải đi xa,
Quê hương chỉ âm thầm vọng tưởng
Quê hương những tháng ngày vất vưởng
Rốn cắt, khi tuổi mẹ chưa già...

Giờ đây tôi có một quê hương,
Mới nói, người nghe thấy lạ thường
Vĩnh cửu - Quê trời, tôi hiểu được
Tâm hồn tràn ngập nắng yêu thương.

JB.Sĩ Trọng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét