Thứ Sáu, 19 tháng 10, 2018

Cầu nguyện

Cầu nguyện là tình yêu cao nhất; yêu với cái toàn bộ, với cái toàn thể. Và những người đã không yêu không thể đạt tới lời cầu nguyện được. Yêu là bước đầu tiên và cầu nguyện là bước cuối cùng. Cầu nguyện nghĩa là bạn yêu cái toàn thể và cái toàn thể yêu bạn. Khi ngay cả việc nở hoa sâu sắc thế có thể xảy ra bên trong bạn bởi một cá nhân, nghĩ sao khi cái toàn thể được cảm thấy như việc yêu bạn? Lời nguyện là: bạn yêu Thượng đế và Thượng đế yêu bạn. Và nếu yêu và nguyện không có trong đời bạn, thế thì chỉ sợ hãi.... Cho nên sợ hãi, thực ra, là việc thiếu vắng tình yêu.
*

Prayer is the highest love; love with the total, with the whole. And those who have not loved cannot attain to prayer. Love is the first step and prayer is the last. Prayer means you love the whole and the whole loves you. When even by a single individual such deep flowering can happen within you, what to think about when the whole is felt as loving you? Prayer is you love God and God loves you. And if love and prayer are not in your life, then only fear... So fear in fact is the absence of love. (Osho)

Khi cầu nguyện, bạn nâng mình lên để gặp trong không gian những người đang nguyện cầu vào giờ phút ấy, và những người bạn không thể gặp ngoại trừ trong lời cầu nguyện.
Vậy hãy để cho cuộc viếng thăm ngôi đền vô hình của bạn không gì hơn là sự xuất thần ngất ngây và mối thông hiệp ngọt ngào.
Bởi nếu bạn bước vào đền không vì mục đích nào hơn là mục đích cầu xin, bạn sẽ chẳng bao giờ nhận được.
Và nếu bạn bước vào đền để tự hạ mình thấp xuống, bạn sẽ chẳng được nâng lên:
Thậm chí, nếu bạn bước vào đền để cầu xin điều lành cho kẻ khác, bạn cũng sẽ chẳng được lắng nghe.
Bạn bước vào ngôi đền vô hình, thế là quá đủ.

*
When you pray you rise to meet in the air those who are praying at that very hour, and whom save in prayer you may not meet.
Therefore let your visit to that temple invisible be for naught but ecstasy and sweet communion.
For if you should enter the temple for no other purpose than asking you shall not receive.
And if you should enter into it to humble yourself you shall not be lifted:
Or even if you should enter into it to beg for the good of others you shall not be heard...
(Kahlil Gibran)


Nhà hiền triết Hi Lạp Epicurus (341-270BC) nói: “Nếu muốn hạnh phúc bạn phải giản dị, mộc mạc; bởi vì càng phức tạp, bạn càng bất hạnh. Cuộc sống của bạn càng phức tạp, càng tạo nhiều đau khổ hơn... Giản dị tức là hạnh phúc”.
Trong sự giản dị, mộc mạc này, tôn giáo xảy ra một cách tự nhiên. Bạn không nghĩ về Thượng đế, không có nhu cầu nghĩ; cuộc sống là Thượng đế. Bạn không cầu nguyện với tay chắp lại hướng lên trời. Cả đời bạn, mỗi ngày từ sáng tới tối, là lời nguyện. Cầu nguyện là thái độ: bạn sống cầu nguyện, bạn không phải thốt lên lời nguyện cầu.

*
Epicurus in his mind. He asked, “If you want to be happy you have to be simple, because the more complex you are, the more unhappy you become. The more complex your life, the more misery it creates... To be simple is to be happy”.
In this austerity, religion happens naturally. You don't think about God, there is no need to; life is God. You don't pray with folded hands towards the sky. Your whole life, from the morning until the evening, is a prayer. Prayer is an attitude: you live it, you don't do it. (Osho)

Tôi không thể chỉ cho bạn cách thức cầu nguyện bằng lời.
Chúa chẳng lắng nghe lời bạn; trừ phi đó là khi Người tự thốt lên qua đôi môi bạn...
“Ôi Chúa ơi! Ngài là tự thân chúng con chắp cánh, chính nguyện vọng của Ngài trong chúng con đã tỏ ý muốn.
Chúng con không thể cầu xin điều gì nơi Ngài cả, vì hơn ai hết Ngài biết rõ nhu cầu của chúng con, trước khi những lời cầu xin này bật ra trong chúng con.
Ngài là nhu cầu của chúng con; trong sự ban thêm chính Ngài cho chúng con, Ngài đã ban cho chúng con tất cả.”
*
I cannot teach you how to pray in words.
God listens not to your words save when He Himself utters them through your lips...
“Our God, who art our winged self, it is thy will in us that willeth.
We cannot ask thee for aught, for thou knowest our needs before they are born in us.
Thou art our need; and in giving us more of thyself thou givest us all”.
(Kahlil Gibran)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét