Thứ Ba, 4 tháng 11, 2014

Vô thường.

Cuộc đời vẫn vô thường
Nhưng thường không vô nghĩa
Nỗi nhớ thường thấm thía
Do lòng thường mến thương.

Ngài làm con vấn vương,
Không sao vơi bớt được
Con cùng Ngài đếm bước
Đi bộ giữa đêm trường.

Thấy mọi người ngủ say
Con đánh thức họ dậy
Họ cười con nữa đấy :
“ Chắc anh bạn này điên?”

Có ai đẹp như tiên,
Mà mong mình xấu lại?
Có ai sầu vạn ải,
Mà mong mãi sầu thêm?

Con đi giữa trời đêm
Nhưng hồn con sưởi ấm
Tình Ngài luôn thấm đẫm
Mắt con lại sáng ngời.

Có cái đẹp ngàn đời
Không bao giờ tàn úa
Cõi lòng người yêu Chúa
Không bao giờ tàn phai.

Dẫu đời lắm chông gai
Con vẫn đi đi mãi
Hồn con như điên dại
Hát ca hoài khôn nguôi…

Cuộc đời vẫn vô thường
Nhưng thường không vô nghĩa
Nỗi nhớ thường thấm thía
Bởi lòng thường vấn vương .


JB.Sĩ Trọng.
__________________________________________________ __________________________________
"Một mình Chúa trường cửu, bao la, gồm tóm tất cả, Chúa là ủi an của linh hồn và sướng vui của trái tim".
( Gương Chúa Giê-su, Q2, chương 5,c6,trang 193).

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét