Thứ Tư, 14 tháng 10, 2020

Trong thử thách, trong thẳm sâu...

                            ( Giáo lý HN )


Thánh Kinh nói gì về Hôn nhân ? - Mở đầu sách "Sáng thế" với những diễn đạt : Thuở ban đầu, Thiên Chúa( TC ) dựng nên trời đất, mặt đất hoang vu trống rỗng, Thần khí TC lượn lờ trên mặt nước. Với quyền năng của TC, "TC phán" muôn vật muôn loài dần dần được xuất hiện. Đến lúc TC tạo dựng con người, Ngài dùng nguyên liệu bằng đất để nắn nên con người, Ngài cho con người được làm chủ thiên nhiên, làm chủ vũ trụ, làm chủ mọi loài trên mặt đất, nhưng con người vẫn thấy cô đơn, vẫn thấy buồn, buộc TC phải rút cạnh sườn của người đàn ông kia để tạo dựng thêm người nữ. Trải qua một giấc ngủ dài, khi thức dậy, người đàn ông biết có người nữ bên cạnh mình anh ta cảm thấy vô cùng hạnh phúc, nên anh ta đã chỉ tay vào người nữ và reo lên : "Người này là xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi !"( x St 1,1-27 v 2,15-23 ). Có một câu người ta thường ít để ý, nhưng nó bao hàm mọi khía cạnh của đời sống Hôn nhân : "Con người và vợ mình ( Ađam và Eva ), cả hai đều trần truồng mà không xấu hổ trước mặt nhau" ( St 2,25 ). Từ đó cả hai nên một, cặp tình nhân đầu tiên trong nhân loại ra đời theo ý định của TC, mọi hành vi trao hiến đều được xem là lương thiện. Hôn nhân có từ thuở ấy : "Từ thuở trăng sầu thôi ca hát / Tình vương ý nhạc của bao la"( thơ Nguyễn Vỹ ). Đặc biệt, TC ban phúc lành cho Hôn nhân ( St 1,28 ).

Biết là Kinh Thánh nói như thế, tuy nhiên, nhân loại ngày nay, dẫu nhiều cặp vợ chồng đã cùng nhau thề nguyện họ chẳng bao giờ phân rẽ nhau, khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi ốm đau cũng như lúc mạnh khỏe, nhưng trong thực tế họ là người luôn tỏ ra khó chịu và cay nghiệt với người mình yêu. Qua một thời gian chung sống, thay vì ngày càng khắng khít với nhau hơn, họ lại có những biểu hiện xa cách và lạnh lùng : Không gần nhau về thân xác, có khi lại từ chối một cách tàn nhẫn những cảm xúc của nhau, mặc dù họ đã nghe lời hướng dẫn xét mình xưng tội trong mùa cách ly và giải tội tập thể của linh mục. Thường thì họ có đủ lý do để biện hộ, cãi cọ và không bao giờ chấp nhận ý kiến của nhau. Nhưng họ không hiểu rằng sự ích kỉ, sự phẫn nộ và những cơn giận dữ đã tạo ra bức tường ngăn cách giữa hai người, mà nguyên nhân là lầm lỗi và thiếu quảng đại, thiếu sự hy sinh cho nhau. Gặp gỡ là một cái duyên, đi qua đời nhau là một định mệnh. Ai trong chúng ta cũng vậy, có lẽ chỉ mất vài giây để khiến cho người khác tổn thương, nhưng phải mất nhiều năm mới có thể hàn gắn lại những tổn thương đó. Một người bố chia sẻ kinh nghiệm với con gái rằng : "Dòng máu cha con mình nhạy cảm, dễ mũi lòng, dễ thương người, ai thương mình cũng không bằng mình thương họ, chính vì vậy quen nhau nên dè dặt một chút con ạ ! Nếu không dè dặt, mình tỏ ra mình thương họ quá, đến lúc thấy không phù hợp, không thể tiến tới với nhau được, mình sẽ hối hận. Người có tình thương nhiều bao giờ cũng thiệt thòi hơn kẻ khác. Dè dặt, rồi quyết định, chắc chắn sau này sẽ tốt hơn" ( St qua mạng ) - Điều này có thể đúng.
Cha Nguyễn Tầm Thường đánh giá thực trạng đời sống gia đình, đã mô tả tình cảnh éo le qua trang "Nhật ký" của Ngài : "Cuộc đời, đâu là tiếp nối giữa hạnh phúc và đổ vỡ ? Bao nhiêu hạnh phúc hôn nhân lúc ban đầu đẹp vậy mà ít năm sau ta nghe những chuyện buồn, ta ngỡ ngàng thở dài nghe bạn bè cho hay tin họ ly dị rồi. Đời mỗi người cũng thế. Có khi mình đang đặt sai về những giá trị cuộc sống mà chẳng biết. Đến khi hối tiếc, đã quá muộn màng !"
Xin dẫn thêm hai chứng từ nữa của những người trẻ để chúng ta thấy rõ hơn những đáng tiếc và những hệ lụy của đời sống hôn nhân hiện nay :
          - "Khi nước mắt đã thôi không còn rơi nữa, khi yêu thương đã chôn sâu dưới lớp bụi thời gian, khi năm tháng qua đi cuốn theo một thời vàng son huyễn hoặc, tôi mới nhận ra một điều rằng ngày xưa... tôi đã yêu. Phải chăng lúc đã đánh mất hết tất cả người ta mới âm thầm hối tiếc cho một thời quá khứ êm ả đã ngủ vùi trong dĩ vãng. Lúc này tôi mới nhận ra rằng : Tôi đã thực sự đánh mất cái mà mãi mãi trong cuộc đời tôi chẳng thể tìm lại được."( St qua mạng )
          - "Mỗi cuộc tình đi qua, em lại mất thêm một chút an nhiên, anh mất đi đôi phần ảo vọng. Anh không còn mơ về một tương lai mỗi ngày đều có em thức dậy, cùng nhau nấu bửa cơm gia đình, vòng tay ôm em từ sau mà thấy hạnh phúc ngập đầy trong ngôi nhà nhỏ bé có tiếng cười con trẻ. Chúng ta có thể dễ dàng đến với một tình yêu bằng cái nắm tay trong một ngày đầy gió, nhưng thật khó để buông lơi những ký ức đã qua. Thật đơn giản nếu như chỉ cần yêu nhiều là có thể giữ lại được tất cả, nhưng nào phải đâu, phải vất vả cố gắng mới đi được bên nhau suốt cả chặng đường dài. Sẽ còn lại gì sau mỗi lần biệt ly ? Em chỉ còn đáy mắt hun hút sâu vì những đêm khóc nhiều. Anh chỉ còn ưu tư trên khuôn mặt sau bao đêm phủ khói thuốc... Ứơc rằng thời gian quay trở lại, nhưng không được nữa rồi !"( St qua mạng )

Một lần nữa tôi muốn nhắc lại câu hỏi : Thánh Kinh nói gì về Hôn nhân ? Hôn nhân là ơn gọi. Hôn nhân là sự kết hợp giữa một người nam và một người nữ, sự kết hợp này được chính TC thiết lập. TC bao giờ cũng mong muốn những điều tốt lành ( như đã dẫn : St 1,28 ), TC không bao giờ muốn thiết lập hôn nhân để rơi vào những tình huống xấu. Khi nói chuyện cùng với mấy người Pharisiêu, chính Chúa Giêsu lặp lại những điều trong Cựu ước đã viết : "Thuở ban đầu, Đấng Tạo Hóa đã làm ra con người có nam có nữ...Vợ chồng không phải là hai nữa, nhưng một xương một thịt mà thôi. Sự gì TC kết hiệp thì loài người không được phân ly"( Mt 19,4-6 ). Chúa Giêsu còn nói rất cụ thể : "Luật dạy rằng : Ai rẫy vợ thì phải cho vợ chứng thư ly dị. Còn Thầy, Thầy bảo cho anh em biết : ngoại trừ trường hợp hôn nhân bất hợp pháp, ai rẫy vợ là đẩy vợ đến chỗ ngoại tình; và ai cưới người đàn bà bị rẫy, thì cũng phạm tội ngoại tình"( Mt 5,31-32 v Mc 10,11-12 v Lc 16,18 ). Thánh Phaolô trong thư gởi tín hữu Corinto đã đưa ra những lời giáo huấn tâm đắc : "Chồng hãy làm tròn bổn phận đối với vợ, và vợ đối với chồng cũng vậy. Vợ không có quyền trên thân xác mình, nhưng là chồng; cũng vậy, chồng không có quyền trên thân xác mình, nhưng là vợ. Vợ chồng đừng từ chối nhau, trừ phi hai người đồng ý sống như vậy trong một thời gian, để chuyên lo cầu nguyện"( 1 Cr 7,3-5 ). Trong thư gởi tín hữu Côlôsê, Ngài lại cho thêm những lời giáo huấn gia đình rất thiết thực : "Người làm vợ hãy phục tùng chồng, như thế mới xứng đáng là người thuộc về Chúa. Người làm chồng hãy yêu thương chứ đừng cay nghiệt với vợ. Kẻ làm con hãy vâng lời cha mẹ trong mọi sự, vì đó là điều đẹp lòng Chúa. Những bậc làm cha mẹ đừng làm cho con cái bực tức, kẻo chúng ngã lòng"( Cl 3,18-20 ) - Đấy không phải là lời Chúa sao ? 

Con người thường không chịu nhận lỗi về mình, tất cả mọi lỗi lầm đều đổ cho người khác, cho rằng bản thân mình mới đúng, thật ra không biết nhận lỗi chính là một lỗi lầm lớn, có thể họ quá lý tính và khô khan, cũng có thể do một nguyên nhân khách quan hoặc nội tại nào đó. Sống là phải : Mạnh mẽ nhưng đừng thô lỗ, tử tế nhưng đừng nhu nhược. Học làm người là trình độ mà suốt đời chưa ai tốt nghiệp. Ngủ cùng nhau thì dễ, thức cùng nhau mới khó. Nói cùng nhau thì dễ, lắng nghe nhau mới khó. Đến với nhau thì dễ, mãi bên nhau mới khó...Đừng bao giờ đặt cho đi và nhận lại lên bàn cân. Tha thứ rồi thì hãy quên đi, cho đi thì đừng tính toán. Tỏ ra mình hơn người khác chưa phải là hay, nhưng có thể tỏ ra rằng : Hôm nay mình đã hơn chính mình hôm qua chưa, đó mới là giá trị. Đã là vợ chồng thì hơn thua nhau làm gì, mỗi người biết nhịn nhau một tí là mọi chuyện êm xuôi. Nguyễn Duy trong lời thơ muốn chia sẻ cùng vợ :

"Xin em đừng nản lòng yêu,
Tình tang là cuộc phiêu lưu tuyệt vời
Xin em đừng ngán cuộc chơi,
Phiêu lưu đã nhất trần đời là mơ
Xin em đừng mỏi mong chờ,
Phiêu lưu tới bến tới bờ còn xa
Xin em đừng vội vã già,
Hiểu cho nhau sống đã là phiêu lưu". 

Mong sao khi ta đã đi qua những giông tố cuộc đời, vẫn còn thấy kề bên vai mình một tình yêu không thất lạc.

Một nhà thơ khác có viết rằng ( Bài thơ này khá dài, chỉ xin trích hai đoạn cuối ) :

"Ai cũng cần nguồn an ủi vỗ về,
Sau thất bại não nề và vấp ngã
Nắm chặt tay trên con đường sỏi đá
Dìu bước qua những thử thách chông chênh.

Ai cũng cần một nơi chốn bình yên,
Để trút bỏ những muộn phiền lo lắng
Ngôi nhà nhỏ - Nơi yêu thương đầy ắp
Chẳng bận lòng với được mất, hơn thua".

Trong thử thách, trong thẳm sâu chúng ta mới thấy hết ý nghĩa và giá trị của đời sống Hôn nhân. Vợ chồng, cả hai đều là điểm tựa của nhau. Sự nâng đỡ của người vợ là một khích lệ lớn lao cho chồng, sự an ủi của người chồng là một khích lệ lớn lao cho vợ, nhất là khi anh chị gặp khó khăn thử thách. Hơn hết, mỗi người phải có ý thức trách nhiệm và bổn phận : Biết chia sẻ và gánh vác cho nhau công việc, có như thế mới tạo dựng nên được một gia đình hạnh phúc. Yếu tố lãng mạn trong đời sống hôn nhân là cần thiết, không thể thiếu được, đôi bạn hãy biết làm mới mình, phải biết trao cho nhau nụ hôn nồng thắm, phải biết bày tỏ sự quan tâm, sự âu yếm ngọt ngào...Nếu không lãng mạn đời sống hôn nhân sẽ bị nguội lạnh, dễ phai nhạt và thiếu sự thắm thiết mặn mà.
Cuối cùng, ta nên nhớ rằng : Chỉ có Chúa Giêsu là Đấng duy nhất có thể phá đổ bức tường ngăn cách ( x Ep 2,14 ) - Tôi tin điều ấy. Chính vì thế "cái tôi" của mỗi người cần nhỏ lại, biết kìm hãm tính nóng nảy, chớ phản ứng vội vàng, để ta biết lắng nghe tiếng Chúa, để Chúa làm thay ta, để Chúa can thiệp. Khi những cảm xúc tiêu cực dấy lên mạnh mẽ hầu phá vỡ hạnh phúc gia đình, hãy nhờ cậy Chúa, chắc chắn Ngài sẽ đem lại sự bình an cho chúng ta. Bất kể hành trình của cuộc đời ra sao, Chúa luôn hiện diện và đồng hành. Đừng bỏ Chúa vì chính Chúa sẽ không bao giờ bỏ chúng ta ( Dt 13,5 ). Ơn Chúa là cần thiết, không có Chúa ta chẳng làm gì được ( x Mc 9,23b ). Đức Kitô là sự bình an và là Đấng hòa giải. Chính Chúa Giêsu đã phán : "Hãy học cùng Ta vì Ta hiền lành và khiêm nhượng thật trong lòng." Nguyện xin Chúa thương chúc lành cho tất cả mọi người chúng ta.

Lạy Chúa Giêsu, chúng con xác tín rằng, Hôn nhân và gia đình là công trình sáng tạo của TC, công trình của yêu thương, khôn ngoan và thánh thiện. Chúng con tin rằng Chúa muốn và Chúa luôn ban ơn, để Hôn nhân được hạnh phúc trong sự duy nhất và bền bỉ, trong việc truyền sinh và phát huy sự sống. Xin Chúa cho các đôi vợ chồng sống trung thành và hòa thuận với nhau, trở nên gắn bó với nhau, để đem lại một đời sống Hôn nhân tốt đẹp, ngõ hầu làm chứng nhân cho Chúa trong cuộc sống trần gian này.

P/s : Bài này thay cho bài "Hòa hợp vợ chồng. Giải quyết những xung đột" giảng cho lớp Giáo lý Hôn nhân tại nhà thờ.

JB.SĨ TRỌNG.


DÀN Ý BÀI NÓI CHUYỆN

I. Đọc Tin Mừng theo Thánh Gioan :
            -    ( Jn 13,34-35 )
         -TM Mt 5,21-22: "Anh em đã nghe luật người xưa dạy rằng: chớ giết người.Ai giết người sẽ bị đưa ra tòa. Còn Thầy, Thầy bảo cho anh em biết: Ai giận anh em mình, thì cũng đáng bị đưa ra tòa rồi".
II. Vào bài :
      1. Kể câu chuyện vui và giới thiệu bài :
C1: Ông bố nói với cậu con trai rằng:
      -Con hãy lấy vợ đi ! Vợ con nó sẽ san sẻ những nỗi phiền muộn và khó khăn của con. 
       -Nhưng con đâu có phiền muộn hay khó khăn gì đâu bố.
       -Rồi sẽ có ! Sau ngày cưới thôi. 

( Thầy hỏi các bạn, có bạn nào cho rằng ông bố ấy nói sai ? bạn nào quả quyết sống đời HN sau này sẽ không bao giờ gặp khó khăn thử thách ? )
    2. Đánh giá thực trạng đời sống gia đình hiện nay :
            a.Khía cạnh tiêu cực :
               -Bi kịch của đời sống gia đình hiện nay là sự bất hòa, cãi vả, không đối thoại được với nhau, có khi dẫn đến đổ vỡ của cuộc hôn nhân.

C1: Tại phòng cấp cứu của một bệnh viện, BS hỏi y tá trực :
       -Hôm nay có ca nào không ?
       -Thưa BS, có 2 ca nhẹ: chấn thương do tai nạn xe hơi. Và một ca rất nặng: ông chồng dám từ chối không chịu rửa chén !

C2: Cha Sở được mời đến hòa giải cho một cặp vợ chồng già. Bà vợ khóc sướt mướt nhất định đòi đuổi ông chồng ra khỏi nhà. Cha mới hỏi: 
       -Tại sao con nhất định đòi đuổi ông ấy ra khỏi nhà ?
       -Thưa Cha vì 30 năm trước ông ấy bảo con giống con hà mã.
       -Thế sao ngay lúc ấy bà không giận mà đến hôm nay bà mới làm toáng lên ?
       -Thưa Cha, vì tuần rồi con đi Sở thú, con mới biết con hà mã nó như thế nào ?

                 * Đọc thêm một chứng từ của Cha Nguyễn Tầm Thường( Trích từ nhật ký của Ngài ).
.
          b.Khía cạnh tích cực : Gia đình hạnh phúc ( Hội đủ 4 điều kiện sau )
                -Hòa thuận
                -Kiên vững trong đời sống đức tin
                -Công ăn việc làm ổn định.
                -Biết cách cư xử với mọi người.

      3. Vấn đề xung đột gia đình :
                ( Dẫn những mẫu chuyện phù hợp )
            a.Nguyên nhân :
                -1.Tính nóng nảy
( Có thể kể những câu chuyện, rồi từ đó rút ra những nguyên nhân )

C1:  Vợ : -Em chán lắm rồi, con thì khóc đòi sữa, anh thì say xỉn tối ngày !
       -Vậy em muốn thế nào ? Em muốn con thì say xỉn tối ngày, còn anh thì khóc đòi sửa chắc ?
Qua ngày hôm sau, một đêm cúp điện, sáng sớm bà vợ càu nhàu :
       -Suốt đêm em không sao chợp mắt nỗi ! Anh thì ngáy, chó thì sủa.
Anh chồng ngáp dài :
       -Vậy em muốn thế nào ? Chó thì ngáy, còn anh thì sủa ư ? Chó ngáy tức là chó ngủ. Mà "chó nằm ngủ thì chủ nằm ngó"- Đây là một anh chàng có tính hơi cà-rỡn, đúng ra người vợ cười hoặc im lặng thì tốt hơn, nhưng bà vợ lại đáp :
       -Đấy ! Bây giờ anh sủa đấy. 
Anh chồng bực tức, chịu không nổi, liền cho bà vợ một bạt tai. Thế là từ nay về sau cơm không lành, canh không ngọt.

Chỉ vài giây khiến người khác tổn thương, nhưng phải mất nhiều thời gian mới có thể hàn gắn lại những tổn thương đó.

C2: Kể chuyện người chồng đi làm về, dùng nón bảo hiểm tán vào đầu con chó...

C3: Tòa :       ( Bỏ )
       -Tại sao anh lại đánh vợ anh ?
       -Vì lúc đó cô ấy đâu có là vợ tôi.
       -Sao thế ?
       -Cô tự xưng là "Bà" của tôi mà !
       -Chỉ có vậy thôi mà anh không nhịn nổi à ?
       -Nhưng mà tôi không đánh bả thì bả cũng đánh tôi.
( Nghe câu chuyện này thấy có bó tay không các bạn ? Bó tay.com luôn ! )

C4: Tại tòa án, ông Chánh án hỏi người chồng :
       -Bị cáo có ân hận gì không khi anh ném cả cái bình vào mặt vợ ?
       -Thưa tòa, tôi rất tiếc và rất ân hận...
Quay sang phía vợ, tòa nói :
       -Chị thấy chưa, anh ta đã biết hối hận rồi đấy !
Ngắt lời quan tòa, người chồng nói :
       -Thưa, tôi lấy làm tiếc vì cô ta mà cái bình cổ của tôi bị vỡ !

                -2.Ghen tương
C1: Nghe tin bạn nằm bệnh viện, anh nọ liền tới thăm :
      -Tôi không nghĩ là nhanh đến thế. Mới hôm qua còn thấy anh khiêu vũ với một cô tóc vàng cơ mà !
       -Tôi trốn không kịp. Bà ấy nhanh quá, nên tôi mới ra nông nỗi này.

C2: Kể chuyện 2 vợ chồng có 5 đứa con : 4 đứa đầu trắng trẻo, xinh đẹp, chỉ có đứa út đen đủi, xấu xí. Người chồng nghi ngờ lắm, nhưng không dám nói ra. Đến lúc lâm chung mới ra hiệu gọi bà vợ lại hỏi :
       -Tôi sắp đi đây, trước khi chết tôi hỏi thật bà một điều: Thằng Út...
       -Thằng Út làm sao ?
       -Nó có thật sự là con của tôi không ?
       -Đến giờ phút này thì tôi cũng không giấu giếm gì ông. Thằng Út mới thật sự là con của ông.
Ông chồng tai đã lãng đãng, trợn mắt và đi luôn.

C3: Buổi chiều bà vợ nấu nướng xong, liền ra lệnh cho con gọi điện thoại cho bố về ăn cơm ngay. Sau một hồi, đứa con chạy ra gào toáng lên : "Mẹ ơi, mẹ ơi..."
       -Chuyện gì vậy ?
       -Mẹ ơi, con gọi 3 lần liên tiếp mà lần nào cũng có một cô trả lời.
Bà vợ tức điên, đợi đến lúc chồng đi làm về liền nhảy ra đấm đá túi bụi. Ông chồng bị bất ngờ, không hiểu vì sao, chỉ kịp nằm lăn ra kêu cứu. Hàng xóm biết vậy chạy sang xem rất đông. Thấy thế, bà vợ lúc này mặt vẫn đang hầm hầm, liền bảo con :
       - Mày nói cho các chú, các bác nghe đi, cái con nhỏ kia nó trả lời máy của bố mày thế nào ?
       -Dạ, cô ấy bảo: "Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được".

                -3.Cái tôi mỗi người quá lớn
Cái tôi quá lớn thường đưa đến bảo thủ, độc đoán hoặc gia trưởng và cố chấp...ngay cả chuyện ghen tương cũng vậy.
-Cái tôi quá lớn thường không hoán cải được mình và dễ gây xung đột với người khác.
-Cái tôi quá lớn thường không ai chịu nhịn ai.

                -4.Không chấp nhận sự khác biệt
                      "Đàn ông đôi khi mang giày không cần mang vớ
                        Đàn bà đôi khi mang vớ không cần mang giày. "
Một người nam, người nữ, khác nhau là chuyện đương nhiên. Ai cũng có thời gian tìm hiểu, nếu không chấp nhận sự khác biệt, chắc chắn sẽ xảy ra xung đột...
-Sự khác nhau làm cho đời sống HN trở nên thú vị, người này có thể bổ sung cho người kia.
-Đừng bắt buộc người yêu mình phải giống mình hoàn toàn.
-Ai độc đoán và nguyên tắc với người mình yêu, người đó trở thành một tay độc ác.

                -5.Thiếu sự nhường nhịn, thiếu sự tha thứ
"Đức mến thì nhẫn nhục, hiền hậu,
Không ghen tương, không vênh vang, không tự đắc,
Không làm điều bất chính, không tìm tư lợi,
Không nóng giận, không nuôi hận thù,
Không mừng khi thấy sự gian ác, nhưng vui khi thấy điều chân thật.
Đức mến tha thứ tất cả, tin tưởng tất cả, hy vọng tất cả, chịu đựng tất cả"( I Cr 13,4-7 ).

Có thời gian có thể giải thích thêm dụ ngôn: Mt 18,23-35 v  25,14-30.

C1: Hai người cải nhau "Chiến tranh là gì ?", cãi mãi không xong...Bỗng nhiên đứa con la lên : "Ô, con biết chiến tranh là gì rồi !"

C2: Kể chuyện con chuột nhắc và lò sưởi... (Chuyện cha Sở giảng đám cưới).

                -6.Thiếu tin tưởng, thiếu tế nhị.
C1: Một anh chàng tâm sự với bạn :
       -Tớ vừa được tăng lương, mà không biết làm thế nào. Nếu không nói với vợ, thì chắc chắn cô ấy sẽ tiếp tục cằn nhằn rằng tớ là đồ ngu nên không được tăng lương.
       -Thế thì cậu hãy nói với cô ấy !
       -Không đời nào, tớ chưa ngu đến mức ấy !  

C2:  -Vợ chồng Giám đốc tại sao lại giận nhau như thế nhỉ ?
       -À, vì bà vợ ông vừa hỏi xin 10 triệu đồng để đi sửa môi, thì ông ta đã móc ra 100 triệu đồng bảo bà làm lại cả khuôn mặt.

              -7.Hiểu lầm
C1: Cu Tí khoe với bố :
       -Con biết tên chú hàng xóm mới chuyển đến rồi !
       -Chú ấy tên là gì ?
       -Dạ, tên Qủy bố ạ !
       -Sao tên lạ thế ?
       -Hôm qua, lúc bố đi làm, chú ấy sang chơi.Con ở ngoài sân nghe mẹ nói: "Cái anh quỷ này, làm người ta đau !"

C2: Hiểu lầm thì nhiều chuyện để hiều lầm, chứ không phải chỉ là chuyện ghen tương... VD: Người chồng không may bị mất tiền, người vợ cứ tưởng là đem cho ai...

                -8.Bê tha : Rượu chè, cờ bạc
            Sáu nguyên nhân gây tổn hại hạnh phúc gia đình : Đam mê rượu chè; Cờ bạc; Phóng đãng; Kỹ nhạc; Kết bạn người không tốt; Biếng lười.  
              *"Sáng xỉn, chiều say, tối sững sờ/ Khó lòng mà dạy được con thơ".
              *"Đi khắp thế gian không ai thương chồng bằng vợ/ Uống rượu bia vào, không ai chửi vợ bằng chồng".

C1: Đêm khuya một anh chàng từ chung cư vội vàng chạy ra, rồi khệch khưỡng đi trên phố. Viên cảnh sát chặn anh ta lại hỏi: "Anh đi đâu ?". Anh chàng khề khà đáp :
       -Tôi đi nghe thuyết giảng về rượu.
       -Vào lúc 2 giờ sáng thế này, ai thuyết giảng cho anh ?
       -Vợ tôi và mẹ tôi.
Viên cảnh sát lại tiếp tục hỏi :
      -Vậy thì đêm khuya, anh mò vào nhà người khác để làm gì ?
      -Chung cư mới xây, toàn là nhà giống nhau, tôi say quá nên vào nhầm nhà.
      - Thế tại sao anh lại bỏ chạy khi trông thấy một bà bước ra ?
      -À, tôi tưởng bà ấy là vợ tôi !

C2: Chồng: Anh rất là vất vả mới kiếm được đồng tiền về nhà, sao em lại có thể tiêu hết sạch trơn một cách nhẹ nhàng như vậy ?
     Vợ: Làm gì được nhẹ nhàng, thật ra lúc tiêu số tiền đó em rất căng thẳng.
      Chồng: Vậy à ? Thế mà anh lại trách nhầm em, nhưng rốt cuộc em đã dùng nó cho việc gì vậy ?
       Vợ: Đánh bài !

C3: Ông chồng say lần đầu nửa đêm bò về nhà, lần dò mở cửa phòng ngủ rồi làu bàu với vợ:
         -Anh về rồi đây, em hãy bắt đầu quát mắng đi, chứ để phòng tối đen thế này anh không tài nào tìm ra giường được !
Vài ba bửa sau, gần sáng chồng khật khưỡng về nhà, vợ mở cửa đay nghiến :
       -Tôi đã dặn ông bao nhiêu lần là không được uống quá 2 ly và về nhà trước 10 giờ đêm.
        -Ôi xin lỗi bà, tôi cứ hay bị nhầm lẫn giữa hai con số này.
Chứng nào tật nấy, khoảng một tuần sau, chồng lại đi nhậu về khuya, cửa nhà trên bị đóng và khóa chặt nên anh ta phải đi ra phía nhà sau bếp và vào chuồng heo để ngủ, "quá đả" đến khi hơi tỉnh tỉnh đưa tay quờ quạng ôm lấy bụng heo và nói :
        -Em ơi ! Bửa nay sao em nhiều vú quá vậy...

C4: Sau khi tỉnh rượu, bị vợ cằn nhằn, anh ta liền nói :
       -Người ta bảo anh đi Mộ đức mà anh đâu có đi, anh cứ đòi đi Sơn Trạch. Thế là có thằng bạn tới cụng ly và đòi uống hết luôn, vì đi Sơn Trạch là sạch trơn. Từ nay anh chỉ nhậu khi vui nhất và buồn nhất thôi. Có trời chứng giám, anh xin hứa như vậy.
Người vợ vui mừng lắm :
       -Nếu được như vậy thì còn gì bằng. Nhưng khi nào anh vui nhất và khi nào anh buồn nhất ?
       -Anh vui nhất là khi ở gần em, và buồn nhất là khi xa em.

                -9.Kinh tế khó khăn

"Bức sốt, nhưng mình vẫn áo bông
Tưởng rằng ốm dậy, hóa ra không
Một tuồng rách rưới con như bố,
Ba chữ ngêu ngao vợ chán chồng
Đất biết bao giờ xoay vận mệnh,
Trời đày cho bỏ lúc chơi ngông
Gần chùa gần cảnh ta tu quách,
Cửa Phật quanh năm vẫn áo sồng."

Các bạn biết bài thơ đó là của ai không ?
Nhiều lúc thiếu tiền rồi vợ chồng cũng gây lộn nhau phải không ?

Ca dao VN có câu:"Đói no có thiếp có chàng/ Còn hơn chung đỉnh giàu sang một mình". Tuy nhiên,
Trong thực tế tôi thấy: Có những gia đình, có những cặp vợ chồng giàu có nhưng không có hạnh phúc. Trái lại, có những đôi vợ chồng nghèo nhưng họ lại sống rất hạnh phúc, rất ngọt ngào với nhau.

Người ta thường nói: "Yêu nhau, trước tiên phải qua đường bao tử"... Có người tưởng nói như vậy là hay, là đúng.Thật ra khi sống đời hôn nhân, có những vấn đề thẳm sâu hơn nhiều, chứ không phải chỉ là miếng ăn, chỉ là vấn đề kinh tế.
Cần nhớ lời Chúa GS: "Người ta sống không nguyên bởi bánh, nhưng bởi mọi lời từ miệng TC phán ra".

-Đừng sống ảo tưởng, phải biết yêu lao động. Việc gia đình không bao giờ hết.
-Siêng năng làm việc, gánh vác công việc cho nhau.
-Lấy lao động làm niềm vui.
-Luôn luôn vui vẻ, ngọt ngào với nhau cho dù có vất vả nặng nhọc.
-Xin Chúa đừng để cho mình bị thất nghiệp, đừng xin Chúa cho mình được ở không an nhàn.

                -10.Không kiên vững trong đời sống đức tin.
Người vợ siêng năng đi nhà thờ, sốt sắng đạo đức, ngược lại, người chồng không chú tâm đến việc đạo đức, hời hợt, khô khan...Hoặc có khi cả vợ và chồng lo làm ăn quá mà bỏ bê đời sống tinh thần... Chưa kể đến chuyện mê tín dị đoan ( trái với giáo huấn của Hội Thánh ) do ảnh hưởng bởi văn hóa Tàu ăn sâu vào não trạng con người.

Có người nói rằng: "Giữ đạo tại tâm..." Nói vậy họ tưởng là đúng. Họ không nhớ lời Chúa GS: "Ai xưng Ta trước mặt thiên hạ thì Ta cũng xưng họ trước mặt Cha Ta ở trên trời, ai chối Ta..."

Cũng có người cho rằng: "Đạo nào cũng tốt, miễn sao ta sống tốt là được". Họ cứ tưởng nói như vậy là đúng. Xin thưa, không có đạo cũng phải sống tốt vậy. Vấn đề đặt ra là...sinh ra ở đời này và chết đi ta sẽ về đâu ?...Ai có quyền phán xét, ai có quyền trên cả sự sống và sự chết của mình ?

Cũng có người cho rằng: "Tin đạo, chứ không tin người có đạo". Vấn đề này lại càng sai ghê gớm vì nếu một đạo không có những con người có đạo thì đạo ấy chẳng tồn tại...

Vẫn còn những người Công giáo tin theo số mệnh, tuổi tác...tuổi con này, con kia...

Nói gì thì nói, nhưng đừng để xảy ra bi kịch ( ly hôn, ly dị )...Bi kịch để lại hậu quả nghiêm trọng lắm. Chính vì vậy nên Thánh Phaolo đã nói rằng "Hãy chịu đựng lẫn nhau".

            b.Hậu quả : Đọc hai chứng từ nói về sự đổ vỡ của HN.

      4. Biện pháp khắc phục : ( Giải thích và dẫn thêm chuyện )
            1a. Biết kìm hãm tính nóng nảy, tránh phản ứng vội vàng. Hiểu nhau, tin tưởng nhau để sống. Đón nhận sự khác biệt nhau để sống với nhau. "Cái tôi" của mỗi người cần phải nhỏ lại.
               2a. Nên nói với nhau những lời ngọt ngào. Không nên nói hay làm điều gì khiến người khác phải khổ tâm. Cố gắng giữ cho tình cảm vợ chồng không bị sứt mẻ.
                3a. Khi tranh cãi, đừng vì tự ái mà trở nên cố chấp. "Bên căng thì bên phải chùng/ Hai bên căng thẳng thì cùng đứt dây."
                4a. Sau khi tranh cãi, xung đột, vợ chồng cần tìm cách làm hòa ngay. Đừng để bầu khí lạnh lùng kéo dài, chỉ gây thêm đau khổ mà thôi.
               5a.Vợ chồng cần giúp nhau nhìn ra những sai sót với tất cả tấm lòng khoan dung và nhân hậu, không lên án, không đả kích, không miệt thị, không đổ lỗi cho nhau.
                6a. Không tiếp tục tranh cãi khi thấy có biểu hiện sắp xảy ra xung đột. Nếu không dằn được cơn giận, tốt nhất nên tránh mặt, im lặng chờ cơn giận qua đi, sau đó sẽ ổn.
                7a. Khi gặp khó khăn về kinh tế đừng nản lòng. Vợ chồng nên bàn bạc để tìm cách vực dậy. Đừng để đồng tiền cướp đi tình yêu vợ chồng dành cho nhau.
                 8a. Khi đứng trước những quyết định quan trọng vợ chồng cần hỏi ý nhau, cân nhắc vấn đề kỷ lưỡng và nhất là tôn trọng ý kiến của nhau. Cố gắng để có thể đi đến một quyết định chung.
                9a. Đôi bạn với nhau phải biết trình bày khía cạnh tích cực, tốt đẹp của HNCG, làm chứng cho sự hiện diện của Hội Thánh bằng cuộc sống gia đình mỗi ngày.
               10a. Mỗi người phải có thiện chí cầu nguyện, xin Chúa soi sáng, hướng dẫn để có cách giải quyết ổn thỏa. Cầu xin cho gia đình được đầm ấm, hạnh phúc.

       5.Phần chia sẻ thêm :
-Hãy là đồng minh, đừng là đối thủ. Trong một mái nhà có hai đối thủ luôn cạnh tranh nhau thì đâu có thể gọi là vợ chồng được.
-Đừng biến gia đình thành một địa ngục. Gia đình thành địa ngục khi xung đột và bất hòa không khắc phục được, không khí trở nên ngột ngạc khó chịu.
- Một bửa cơm :
     *Nếu trước đó có điều gì phật lòng nhau thì bửa cơm dù với những món cao lương mỹ vị cũng không còn ngon nữa.
       *Nếu gia đình vui vẻ hòa thuận thì bửa cơm đó xem như đã ngon hơn một nửa rồi.
       *Đi làm về thấy vợ mình vui vẻ ngọt ngào, dù có mệt mấy cũng bớt mệt.

-Đứng dang 2 tay ra, mỗi người đều là một thập giá, cho nên: Anh là thập giá của chị, chị là thập giá của anh - Nếu chúng ta yêu nhau thật sự, biết "chịu đựng lẫn nhau" thì thập giá sẽ biến thành Thánh giá.
-Có chuyện kể: Một người nọ khi hoàn cảnh khó khăn chồng chất, anh ta than rằng: Thập giá mình vác nặng quá và xin Chúa cho đổi thập giá khác. Chúa dẫn anh ta vào một kho đựng thập giá: bằng đồng, bằng sắt, bằng chì, bằng kẽm...Anh ta đi lòng vòng tha hồ lựa chọn, nhấc lên vai cây nào cũng thấy nặng. Cuối cùng, anh ta chọn lấy cây thập giá nhẹ nhất. Nhìn kỉ mới biết đó là cây thập giá anh ta vác vào lúc nảy vừa mới bỏ xuống.
Chúa không để sự gì vượt quá sức ta yếu đuối.

Một chứng từ : "Khi chúng tôi cùng nhau thề hứa yêu nhau và trung tín với nhau - trước mặt TC và trước mặt Giáo Hội - thì cuộc kết hôn của chúng tôi trở thành Bí tích. Chính BT Hôn phối ban cho chúng tôi ơn thánh và sức mạnh để sống lứa đôi. Cuộc sống vợ chồng không phải là cái ách cái gông mang vào cổ, mà là niềm hạnh phúc chia đôi."

III. Kết luận :
Chúa nhìn ngắm tình yêu của đôi bạn, cũng như cha mẹ nhìn ngắm tình yêu của con cái mình. Nếu con cái mình hạnh phúc bên nhau thì cha mẹ cũng cảm thấy hạnh phúc. Nếu có vấn đề gì đó, con cái đau khổ một thì cha mẹ đau khổ mười. Làm cha làm mẹ ai cũng muốn cho con mình có một đời sống HN tốt đẹp. TC là cha, Ngài cũng vậy.

Với thời gian ngắn ngủi, chúng ta không thể nói hết đề tài quan trọng này. Nhưng hy vọng rằng những gì chúng ta sẻ chia trong buổi gặp gỡ hôm nay sẽ còn đọng lại trong lòng các bạn. Nguyện xin Chúa thương chúc lành cho các bạn và đời sống HN của các bạn.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét