Thứ Tư, 13 tháng 2, 2019

Cô đơn

Ngày nay nhiều người sợ bị cô đơn. Nếu ở một mình họ sẽ không cảm nhận được mình nữa. Họ luôn cần có ai khác ở quanh họ, để họ cảm thấy bản thân vẫn còn tồn tại. Nhưng sự cô đơn cũng có thể là phúc lành. Không có sự cô đơn sẽ không thể có mối liên hệ nào với Thiên Chúa; và bạn sẽ không thể hiểu hết con người thật của mình.

Nhiều người nhẫm lẫn cô đơn với bị bỏ rơi, đơn độc và bị cô lập; nhưng cô đơn là một phần thiết yếu của mọi hành trình tâm linh. Tất cả các nhà sáng lập tôn giáo vĩ đại đều có một thời gian trong vùng hoang dã cách xa mọi người. Nếu có đủ can đảm để ở một mình, bạn sẽ khám phá ra rằng việc được ở hoàn toàn một mình cũng thật thú vị, bởi khi đó ta không phải thể hiện hay chứng minh bất cứ điều gì cho bất cứ ai, không phải biện minh cho chính mình.

Hoàn toàn một mình có ba ý nghĩa: Thứ nhất, bạn hoàn toàn hòa giải với chính mình. Ngày hôm nay chúng ta rất cần tới sự hòa giải và hiệp nhất với chính bản thân mình, khi mà trong cuộc sống chúng ta luôn cảm thấy bị giằng co bởi những thúc giục bên ngoài và những khuynh hướng bên trong. Với bản thể đa dạng mà ta khám phá ra trong mình, làm thế nào ta có thể tìm thấy sự hợp nhất của chính mình, để kết nối mọi thứ lại với nhau?
Ý nghĩa thứ hai của cô đơn là để ta cảm nhận được sự đoàn kết và hiệp thông sâu sắc với tất cả mọi người. Càng đối diện với sự cô đơn của riêng mình thì sự kết nối của tôi với người khác càng sâu sắc. Trong cô đơn, tôi khám phá ra chiều sâu nội tâm, nền tảng của bản thể tôi, và trong sâu thẳm tâm hồn tôi được kết nối chặt chẽ với tất cả mọi người. Ở đó tôi cảm thấy rằng, như Ovid (nhà thơ La Mã xưa) đã nói, không có ai là xa lạ với tôi, rằng tôi được kết nối với tất cả những người khác trong chính bản thân tôi.
Ý nghĩa thứ ba của sự cô đơn là, tôi cảm thấy tôi trở thành một với tất cả, với điều tối thượng, với chính nguồn gốc của mọi tạo vật. Friedrich Nietzsche đã nói: “Người biết đến sự cô đơn tuyệt đối sẽ biết được điều tối thượng”. Trải nghiệm ở một mình là một phần thiết yếu của con người. Dostoevsky cho rằng “Thỉnh thoảng ở một mình còn cần thiết cho chúng ta hơn cả ăn uống”. Trong sự cô đơn tôi cảm nhận được những giá trị thật sự của nhân loại, rằng tôi là một phần trong vạn vật, một phần trong tất cả sự sáng tạo thuộc về vũ trụ này, và cuối cùng là một phần trong Đấng Tối cao – cội nguồn của tất cả.
Bạn sẽ trải nghiệm nỗi cô đơn không phải là sự đơn độc mà là sự ấm cúng với cảm giác như đang ở nhà. Bạn ở trong ngôi nhà chứa đựng những mầu nhiệm bí ẩn, nơi Thiên Chúa Cô đơn sẽ dẫn bạn vào mầu nhiệm bí ẩn tối thượng định hình nên thế giới của chúng ta. Ở đó bạn không bao giờ một mình. Mầu nhiệm bí ẩn này, bao trùm lên tất cả, sẽ mang lại cho bạn ngôi nhà vĩnh cửu mà không ai có thể lấy đi khỏi bạn được. (Anselm Grun, From “50 Engel Fur Das Jahr”)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét