Thứ Ba, 27 tháng 1, 2015

Chùm thơ tứ tuyệt

TƯỞNG TƯỢNG

Ta cứ tưởng ngàn mây lơ lững
Khi bay đi là đã hết rồi
Không phải thế, có lúc mây đứng
Trên đỉnh đồi nhìn ngắm ta thôi .



THỨC GƯỢNG

Biết bao người ngủ quên nên muỗi cắn
Tỉnh dậy rồi mới thấy thấm đau thân
Không ngủ được, đêm dài theo cay đắng
Tương lai xa mà cứ tưởng như gần.



ĐỜI THỰC

Cũng có lúc chúng ta - người vô của,
Mưa thời gian phủ bụi xuống lưng trần
Cứ mơ tưởng làm Ngọc Hân Công Chúa
Lại trở về trên gác trọ bình dân .


* “Con người sinh ra trần truồng, trở về cũng trần truồng. 
Phù hoa, phù hoa, mọi sự đều là phù hoa.Chỉ có thờ phượng Thiên Chúa là không phù hoa.”


JB.Sĩ Trọng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét