Chủ Nhật, 25 tháng 1, 2015

Thương nhớ mẹ (Bài 1)
















Con nhớ mẹ ngày xưa vai áo bạc
Đi qua cầu mưa gió tạt nón bay 
Chợ Đông Ba đứng chờ xe ba gác,
Mẹ ngẩng nhìn trong dáng vẻ lất lay. 

Trường đại học nhuốm màu rêu thành cổ,

Bên phố buồn nắng ngã đổ chiều nghiêng 
Con sông chảy khoanh xuyên lòng thành phố 
Đôi gánh oằn vai mẹ khổ triền miên .

Con xa mẹ tháng ngày không đếm được, 

Những gần xa đâu có để hôn thầm
Mẹ đã khóc nhiều lần con biết trước, 
Khi con đi không có dịp về thăm . 

Đôi chân mẹ từng tảo tần mưa nắng

Tấm thân cò lặn lội để nuôi con 
Thuở còn nhỏ con quen mùi sách vở,
 

Giờ lớn khôn thân vướng phải bụi trần.

Con nhớ mẹ giờ đây ôi nhớ lắm,

Ở quê nhà cơm cháo chẳng ai lo 
Mẹ thương con mang nỗi buồn thầm lặng 
Biển hồn con luôn sóng vỗ dày vò. 

Cho con khóc để được tìm an ủi, 

Mẹ biết không con cũng chỉ là con 
Đứa con trai chưa vẹn tròn, buồn tủi 
Thương mẹ nhiều, con một nỗi héo hon.
 


JB.Sĩ Trọng.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét